Tài xế nghe thấy vậy, liền đối số rồi đạp thật mạnh vào chân ga khiến cho xe buýt lại nhoắng một cái tăng tốc. Số lượng thây ma chết dưới bánh xe càng ngày càng nhiều, cũng may là mũi xe đã được cải tào từ đầu bẹt sang đầu thuôn nên không hề lo ngại lực cản cùng phản chấn khi va chạm với thi triều.
Hiện tại, xe buýt đang di chuyển với tốc độ khá cao, hơn nữa, đám người Hàn Phong cũng không ngừng nã đạn vào tất cả những con thây ma nào có ý định bám vào thành xe, vậy nên, không có hung hiểm nào đến từ phía hai bên hông xe cả. Bỗng dưng, phía xa trong đám thây ma có mấy tiếng hét gào khàn khàn khác thường vang lên, Hàn Phong ngưng thần sử dụng Chân Diện Mục Nhãn nhìn về phía tiếng thét phát ra.
Hàn Phong lúc này sắc mặt cuồng biến, sử dụng Chân Diện Mục Nhãn, hắn có thể nhìn thấy cách 50 mét, có 4 con thây ma hình thể khác thường so với đám cấp F, cấp E còn lại. Bọn chúng cao 1m8, thân hình cường tráng, nhưng lạ một điều là trên người những con thây ma thông thường sẽ những khối thịt rách nát trên người, bọn này thế mà da thịt mặc dù vẫn mốc meo mưng mủ, nhưng lại lành lặn như người bình thường.
Hàn Phong khiếp sợ không chỉ có vậy mà chủ yếu là khi sử dụng chận diện mục nhãn, hắn đã nhìn thấy những dòng thông tin của bọn chúng.
Trong đó có 3 con thây ma đều hiện lên chỉ số như sau:
Thây ma(Tiến hoá)
- Cấp: D
- Lực lượng: 39
- Nhanh nhẹn: 30
- Sức sống: 0
- Thể lực: 37
- Tinh thần lực: 2
- Cường độ: 36
- Kỹ Năng: không có
Một con còn lại, cũng là con đặc biệt nhất có chỉ số như sau:
Thây ma võ giả(Tiến hoá)
- Cấp: D
- Lực lượng: 44
- Nhanh nhẹn: 36
- Sức sống: 0
- Thể lực: 40
- Tinh thần lực: 2
- Cường độ: 40
- Kỹ Năng: Không có
*Hệ Thống Chú Thích.. Thây ma này trước khi bị lây nhiễm đã từng là võ giả có tập luyện bài bản, sau khi bị cảm nhiễm, những căn cơ đó sẽ chuyển thành thiên phú của thây ma.*
“Con mẹ nó!! Thây ma mà cũng bày đặt thiên phú cùng căn cơ à, còn có để cho nhân loại sinh tồn nữa không đây…” Hàn Phong trong đầu gào thét chửi rủa.
Hàn Phong thấy bọn chúng đang lao về phía này, trên tay hắn liền xuất hiện một khẩu súng ngắm Barret M82, đây là một trong những vương giả của dòng súng bắn tỉa. Trong top 12 kỷ lục bắn tỉa xa nhất, Barrett M82 giữ 4 vị trí, trong đó phát bắn xa nhất là 2.300m. Ngoài ra, có đến 7 trong số 12 kỷ lục được thực hiện với đạn loại 12,7mm. Có thể thấy uy lực của Barret manh đến mức nào.
Hàn Phong sau khi đã trải qua sự huấn luyện của Sơn Tinh, hắn có thể 10 thành nắm chắc rằng sẽ bắn được trúng mục tiêu ở cự ly 50 mét trong khi đang di chuyển chỉ bằng súng lục, nhưng mục tiêu của hắn cũng đâu phải là thứ gì tầm thường, hắn tin chắc rằng với cường độ cơ thể lên tới 40 điểm của thây ma võ giả kia, súng lục khổng thể nào dễ dàng xuyên qua da thịt nó.
Vậy nên để chắc chắn, hắn liền sử dụng khẩu Barret, số lượng đạn 12,7mm hắn chiếm được trong căn cứ chỉ có khoảng 20 viên. Mỗi lần tiêu hao 1 viên là một lần ruột đau. Hàn Phong thầm hy vọng khi đến căn cứ sẽ tìm được thêm đạn khẩu 12,7 mm.
Hàn Phong nhắm mắt lại ngừng thần, sau đó đã thở ra một hơi. Trong đôi mắt hắn lúc này cực kỳ thanh tỉnh, không hề có một chút dao động nào. Hai chân dang rộng bằng vai, hắn theo tư thế tiều chuẩn bắt đầu đưa súng lên, đưa mắt phải vào ống ngắm.
Khi Hàn Phong nhìn vào ống ngắm, hắn liền nhớ lại lúc sư phụ Sơn Tinh của hắn dạy hắn sử dụng súng ngắm, hắn như trở về thời gian đó vậy, hắn đã bắn hàng nghìn hàng trăm phát đạn, thụ bao nhiêu lần giáo huấn của sư phụ. Tại thời điểm này, hắn tưởng tượng đến thân ảnh Sơn Tinh đang đứng ngay bên cạnh hắn.
Thậm chí còn mơ hồ tưởng tượng ra chân thân ông đang ở đây.
“Hàn Phong, con đứng thẳng lưng lên, nâng cao tay lên.”
“Hàn Phong, trong khi sử dụng súng ngắm, con phải ngưng thần tĩnh khí, không lưu chút tạp niệm nào.”
“Hàn Phong, hãy dùng giác quan của con, cảm nhận chiều gió, cảm nhận tiêu cự, phán đoán biến số, phán đoán tốc độ di chuyển của mục tiêu cũng như của mình.”
“Hàn Phong, khi nhắm bắn hãy hít một hơi thật sâu, chắc tay trụ vững.”
Những lời này văng vẳng bên tai hắn, nhắc nhở hắn, cổ vũ hắn, là một nguồn sức mạnh vô hình thúc đẩy hắn. Hàn Phong mỉm cười ngắm bắn, hắn cảm nhận hướng gió, độ manh của gió, cảm nhận mục tiêu, cảm nhận biến số.
Đúng lúc này, Xe buýt lại đi vào một ổ gà to tướng làm xe gần như nảy lên không, bốn bánh suýt nữa thì không chạm đất. Tất cả mọi người trên xe đều chao đảo nghiêng ngả. Nhưng chân Hàn Phong lại như một chiếc rễ cây cắm xuống nền xe, không hề lay chuyển. Hắn nhích tâm ngắm hơi chếch ra khỏi giữa đầu con thây ma võ giả, không ngần ngại mà bóp cò hai phát sau đó lại không ngừng nghỉ, lia mũi súng với một tốc độ chóng mặt mà bóp cò.
“pằng, pằng, pằng pằng” Bốn tiếng liên tiếp. Đầu đạn bay ra khỏi vỏ, mọi thứ dường như chậm lại, chỉ còn Hàn Phong đang nhìn hướng đi của bốn viên đạn kia một cách tự tin. 2 trong số 4 viên đang hướng vê đầu thây ma võ giả kia nhìn như thể sẽ chỉ sượt qua đầu nó nhưng càng tiến gần đến mục tiêu, viên đạn lại hơi hơi đổi hướng về phía giữa trán nó, lực gió đã ảnh hưởng đến hướng đi của đầu đạn mà cắm thẳng vào đầu con thây ma võ giả.
Vậy mà khi viên đạn 12,7 mm kia đến đích lại không xuyên thẳng được vào trong não nó mà chỉ khoan đượn một cái lỗ sâu hoắc vào hộp sọ của nó, nhưng lại có một viên đạn nữa nối đuôi, đâm chính xác vào một điểm vừa rồi.
“Phập, phập, phập, phập.” vang lên bốn tiếng như vậy, 4 con thây ma cấp D biến dị kia đã chết mất 3, trong đó có một con là thây ma có thiên phú. Nhưng còn chưa kịp để cho Hàn Phong ngắm lần nữa, 1 con còn lại đã trốn chui trốn lủi về phía thi triều.
Hàn Phong mặc dù đã tính ra một trong những biến số lớn nhất đó chính là cường độ thân thể cường hãn của con thây ma võ giả kia, nhưng sau khi chứng kiến tận mắt phải hai viên đạn mới giết được nó, Hàn Phong liền tặc lưỡi không thôi.
“Giỏi lắm đồ đệ của ta.”Hàn Phong dường như nghe được tiếng khen thưởng của sư phụ, hắn mỉm cười lẩm bẩm:
“Hoá ra người vẫn luôn luôn ở bên con, bảo hộ con, mặc dù người đã đi nhưng những gì người truyền lại sẽ vẫn mãi là một sự bảo hộ an toàn nhất. Sư phụ, ta thật nhớ hai lão nhân gia người.”
Đúng lúc này, một tiếng thét vang lên, tiếng thét này thậm chí còn kinh khủng hơn của mấy con cấp D vừa rồi khiến Hàn Phong giật mình tỉnh lại. Hắn nheo mắt sử dụng Chân Diện Mục Nhãn.
Hắn nhìn thấy một người thanh niên đang oán hận nhìn về phía hắn, không phải, là một thây ma, con thây ma này vậy mà nhìn cực kỳ giống con người, lớp da của hắn ngoại trừ mấy chỗ vẫn còn bị thối rữa ra thì đã hoàn toàn trở nên bình thường. Nhưng sắc mặt cùng nước da của nó lại là một mảnh huyết hồng màu máu. Đôi mắt của nó màu tím thẫm, hơn nữa lại biểu hiện ra một chút thần trí.
Thây ma(Biến Dị Tiến hoá)
- Cấp: C
- Lực lượng: 59
- Nhanh nhẹn: 59
- Sức sống: 0
- Thể lực: 59
- Tinh thần lực: 5
- Cường độ: 59
- Kỹ Năng: không có
“Tinh thần lực 5 điểm??!! Vậy là nó đã có một chút lý trí sơ khai của trẻ nhỏ.” Hàn Phong bật thốt.
Bỗng dưng bên tai hắn lại văng vẳng lời nói của nhị vị sư phụ:
“Hàn Phong, con nên nhớ, đạo tâm con phải vững, không có gì có thể lay chuyển được ý chí của mình.”
Hàn Phong lúc này liền bình tâm, trên mặt không biểu lộ một chút hoảng loạn thất kinh nào. Hắn nhìn thẳng vào mắt con thây ma này, cười khẩy, khinh thường chính bản thân mình hơi một tí là biến sắc.
Hắn lúc này không hề có một chút dao động nào, tiến lên đầu xe, lấy một đĩa nhạc mà hắn đã mua trước thời mạt thế mà nhét vào ổ đĩa. Bài hắt radioactive của nhóm imagine dragon liền vang lên, hắn vặn đài thật to khiến cho mọi người trên xe sĩ khí dâng cao.
Hắn lúc này cũng thầm tin chắc rằng mình sẽ vượt xa xa những con tôm tép này, thậm chí ra khỏi thế giới này, sánh vai với nhị vị sư phụ, kể cả là thuỷ tổ hắn cũng có niềm tin rằng trong một ngày không xa, hắn sẽ bắt kịp được với thực lực của người.
Hắn vô thức phát ra một cỗ khí thế kinh người, khiến cho con thây ma cấp C kia cảm nhận được mà phát run. Tâm thức hắn đã lột xác, ý chí của hắn lúc này chính là của một vương giả, một ý chí quân vương bễ nghễ thiên hạ, tiếu ngạo tứ phương.
Con thây ma kia như bị ảnh hưởng bởi luồng ý chí này mà hét lên một tiếng, thi triều đang không ngừng lao về phía xe liền ngừng lại, phía trước, bọn thây ma cũng tự động mở ra một đường cho xe buýt đi khỏi.