• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Lam định xuống nói chuyện với mẹ về việc này. Nhưng cô đưa mắt lướt qua đồng hồ, phát hiện đã là muộn lắm rồi. Đành bất đắc dĩ trèo lên giường rồi đạp Tử Hàn xuống.



\- Anh đi tắm đi! Rồi ra ghế sopha ngủ!



\- Chúng ta là vợ chồng.



\- Anh quên rồi sao? Lần đó anh nói rằng hôn nhân của chúng ta chưa thành.



Tô Lam lấy chăn trùm kín người đi ngủ. Tử Hàn đưa tay xoa đầu. Hắn không ngờ trí nhớ của cô lại dai như thế. Biết trước khi vậy hắn đã không nói gì với cô cho rồi.



Hắn cầm chiếc khăn tắm lên rồi đi vào nhà tắm.



Tiếng nước chảy vọng ra khiến Tô Lam có chút hồi hộp. Mà hồi hộp cái gì cô cũng không biết. Gương mặt thoáng chút đỏ ửng lên.



Lăn lộn mãi mà không thể nào ngủ được.



Một lúc lâu sau, Tử Hàn mở cửa phòng tắm ra. Hắn đi chân trần. Thân dưới quấn mỗi chiếc khăn tắm. Mái tóc vẫn còn hơi ướt. Thỉnh thoảng chảy dọc từ cổ tới những múi bụng săn chắc của hắn. Thấy cô cuộn tròn trong chăn, Tử Hàn hơi nhếch miệng lại gần.



Đột nhiên, Tô Lam có cảm giác giường bị lún xuống. Sau đó, một giọng nói thì thầm vang bên tai của cô.



\- Em không nóng sao?



Bàn tay không an phận kia luồn vào trong chăn sờ xuống bụng của cô hơi nhột nhột. Lập tức, Tô Lam lật chăn ra định cho Tử Hàn một trận. Nhưng... ngay tức khắc cô bị thân hình của ai đó khiến cho chân tay cứng đờ.



Vành tai cô hơi đỏ ửng lên xấu hổ. Mãi một lúc sau, Tô Lam mới chợt cảm thấy chột dạ quay lưng lại. Tuy có hơi luyến tiếc thật nhưng cô vẫn phải giữ một ít liêm sỉ cho bản thân.



\- Anh... anh qua ghế sopha ngủ đi. Còn... còn nằm đó em sẽ không kiềm chế được mà... làm việc xấu đâu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK