• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơi thở của Hòe phả vào cổ cô, đầu lưỡi liếm láp nơi mềm mại ấy, “Đại tiểu thư, em không cần gánh chịu gì cả, tất cả mọi thứ hãy để anh gánh chịu là được, em không cần suy nghĩ gì cả.”

Không đợi Sở Nhược trả lời, Hòe đã nhanh chóng cởi áo ngủ của Sở Nhược ra, gặm cắn da thịt non nớt của cô, từ phía sau cổ đi dần xuống dưới, dùng lời nói ngọt ngào an ủi cô, nụ hôn nóng bỏng rải rác khắp người cô.

Quần áo của Sở Nhược rơi xuống đất, không còn mảnh vải đối mặt với Hòe, Sở Nhược cúi đầu, hai má ửng đỏ, dáng vẻ yếu đuối thẹn thùng, quyến rũ mê người.

“Đại tiểu thư…..” Giọng nói trầm thấp ấy mang theo và phần yêu thương, bàn tay phủ lên mặt cô, dịu dàng hôn xuống. Môi lưỡi thay đổi trận địa, liếm láp đầu v* của cô, chậm rãi vẽ vòng tròn, xoay chuyển, chơi đùa quả mận đỏ của cô, bên còn lại không được môi lưỡi chăm sóc, được anh dùng ngón tay dịu dàng yêu thương.

Sở Nhược ngẩng đầu rên rỉ, hưởng thụ sự yêu thương của Hòe.

Nước bọt óng ánh thấm ướt quả mận đỏ, chất lỏng trong suốt bao phủ trên chấm đỏ, óng ánh nước khiến người ta thương yêu, đặc biệt là đầu v* còn đang co rút lại với nhau, tựa như một đóa hoa chuẩn bị nở, làm người khác muốn tưới giội.

“Thật đẹp…..” Hòe không chút thu liễm ánh mắt nóng rực, khiến Sở Nhược vô cùng xấu hổ.

Hòe để lộ ra gương mặt thần hồn điên đảo, nhìn cô chăm chú, chắn ngang eo ôm cô lên, đặt lên trên giường. Hai chân Sở Nhược vắt ngang, Hòe bắt lấy bắp đùi cô kéo về sau, tách rộng hai chân ra, toàn thân trên dưới nơi riêng tư nhất đều lộ ra trước mắt anh.

Tuy rằng đã bị Hòe thấy qua rất nhiều lần, nhưng bị nhìn chằm chằm như thế này vẫn cảm thấy rất xấu hổ, Sở Nhược nhịn không được muốn khép chân lại.

“Đại tiểu thư, đừng căng thẳng.” Ngón tay của Hòe thử thăm dò chạm lên âm môi của cô, hai ngón tay tách mở, vách thịt màu đỏ hồng lộ ra trong không khí, Hòe duỗi ngón tay vào trong, chậm rãi cắm rút, để hoa huy*t của Sở Nhược thích ứng với ngón tay của anh. Nương theo tiếng thở dốc của Sở Nhược, Hòe tăng nhanh tốc độ, tiếng nước òm ọp vang vọng bên tai.

Ngón tay với khớp xương rõ ràng cắm vào rút ra, mị thịt màu đỏ hồng bị nong thành một cái động nhỏ. Mỗi khi ngón tay rút ra, hoa huy*t sẽ  cắn chặt ngón tay của anh, mật dịch óng ánh cũng theo đó trào ra.

Sở Nhược nức nở, “Hu hu….không muốn nữa…..”

Âm thanh rên rỉ tựa như chất dẫn cháy, Hòe nhanh chóng cắm rút ngón tay, cổ tay nổi lên gân xanh.

“Nhanh quá rồi á!” Hai chân của cô đang run rẩy, mị thịt  cắn chặt ngón tay của Hòe, tựa như không chịu nỗi kích thích kịch liệt như thế này.

Sở Nhược bấu vào cánh tay của Hòe, vừa khóc vừa hét, giọng nói xin tha hòa lẫn với tiếng nước dâm mỹ, liên miên không dứt. Đột nhiên, mật dịch óng ánh bắn trong không trung với đường parabol, Sở Nhược hưng phấn đến phun nước rồi.

Sau khi phun nước vách thịt co rút từng cơn, điểm nhạy cảm trở nên yếu ớt.

Hòe cho ngón tay ướt đẫm vào miệng liếm mút, cười tà nói: “Đại tiểu thư thật là nhạy cảm.”

Hòe cúi thấp đầu, giọng nói khàn đặc: “Đại tiểu thư, bây giờ đổi lại em giúp anh đi.”

Hòe kéo quần tây xuống, từ trong quần lôi gậy th*t của anh ra.

Sở Nhược liếc nhìn, mặt lại ửng đỏ. Thân trên của Hòe quần áo chỉnh tề, nhưng nửa thân dưới lại sắc tình đến thế, gậy th*t lộ ra trước mắt cô, cây gậy th*t ấy không vừa thô vừa to, độ dài cũng rất dài, màu sắc là màu hồng phấn xinh đẹp, quy đầu đặc biệt đỏ tươi, sưng trướng ngẩng cao đầu, bây giờ đang sung huyết chào hỏi cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK