Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 311

Diệp Văn hơi ngập ngừng rồi nói: “Mặc dù chú đã nhận cháu là con gái nuôi nhưng về cách xưng hô, hãy cứ gọi là cô chú đi.”

“Bảo cháu gọi bọn ta là ba mẹ, có lẽ cháu sẽ không thích ứng được, bây giờ gọi ba mẹ nuôi cũng không phải là một từ hay, cho nên cứ kêu cô chú là được rồi”

Du Ân thì thầm đáp: “Dạ”

Diệp Văn thực sự rất chu đáo, suy nghĩ rất hợp tình hợp lý Về tất cả các tình tiết có thể xảy ra.

Diệp Văn nói: “Mấy ngày nay chú không thể đi được, đợi vài ngày nữa cô xuất viện rồi cô chú sẽ đến Giang Thành thăm cháu”

Du Ân vội vàng nói: “Không cần đâu, cô chú không cần đến đây đâu, đáng lẽ là cháu phải đến thủ đô để gặp hai người.”

Bà Diệp vừa mới xuất viện, chắc chắn vẫn còn đang trong giai đoạn hồi phục, sao cô có thể bắt họ đường xá xa xôi đến gặp cô chứ.

Cô phải đến thủ đô thăm họ mới đúng, vừa hay công việc của cô khá tự do, không cần cả ngày phải làm việc đúng giờ.

Diệp Văn suy nghĩ rồi nói: “Cháu tới cũng được, đúng lúc đưa cháu đến gặp mặt người nhà họ Diệp.”

“Hả? Gặp mặt người nhà họ Diệp ư?” Du Ân hoảng hốt, cô cứ nghĩ đến sẽ gặp mặt người nhà họ Diệp là lập tức căng thẳng và bối rối.

Diệp Văn cười nói: “Đúng vậy, vì cháu đã trở thành con gái nuôi của chú thì đương nhiên cũng phải đi gặp mặt bề trên.

Ông bà nội vẫn còn sống, nhất định họ sẽ rất thích cháu.”

“Nhưng mà cháu…” Du Ân không biết phải nói gì.

Cô nghĩ mình chỉ đi gặp Diệp Văn và bà Diệp trước thôi, cô và họ còn chưa gặp mấy lần thì làm sao có thể đến gặp các vị trưởng bối và những người khác của nhà họ Diệp chứ.

Hơn nữa cô chỉ là con gái nuôi, đâu cần thiết phải làm kinh động đến nhiều người như thế.

“Không có gì phải lo lắng cả, chú sẽ bảo.

như nhìn thấu suy nghĩ của cô: “Chú vừa nói rồi, từ nay về sau cháu chính là người của nhà họ Diệp chúng ta, đương nhiên phải đi gặp mặt trưởng bối nhà họ Diệp rồi” : “Để cho tất cả mọi người đều quen biết cháu, sau này mới có thể che chở cho cháu được.” Mặc dù có vẻ Diệp Văn như đang nói đùa, nhưng thực ra ông ấy rất nghiêm túc.

Con cháu nhà họ Diệp rất đông, chỉ mình Diệp Văn là không có con, các anh chị em khác của ông ấy và con cái của họ hiện đang rải rác ở khắp mọi ngành nghề, chỉ cần một lời nói thì người bình thường đều không dám chọc Du Ân.

Từ những lời này của Diệp Văn, Du Ân có thể cảm nhận được Diệp Văn rất coi trọng cô, cũng biết rằng Diệp Văn thực sự muốn nhận cô làm con gái nuôi và việc dẫn cô đến gặp mặt người nhà họ Diệp chính là thành ý tốt nhất.

Du Ân cũng không còn hồi hộp và lo lắng: “Được, vậy cháu giải quyết công việc ở bên này xong sẽ đến thăm mọi người.”

“Được” Diệp Văn nghe xong cũng vô cùng vui vẻ.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Diệp Văn, Du Ân mới nhớ ra Phó Đình Viễn vẫn đang ở bên ngoài, cô do dự một lúc lâu mới mở cửa phòng ngủ và bước ra ngoài nhưng Phó Đình Viễn đã không còn ở đó nữa.

Du Ân thở phào nhẹ nhõm, may mà anh đã đi khỏi, nếu không cô không biết phải đối mặt với anh như thế nào.

Theo những gì anh đã làm với cô vừa rồi, chắc hẳn cô sẽ xé xác anh ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK