Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 561

Cô thực sự bất lực không có gì để nói, Tô Ngưng cũng cười theo cô, dù sao cũng cảm thấy mình đã mắng được Phó Đình Viễn, bởi vì cho dù anh là một con chó sói lớn hay một con chó vàng lớn, Phó Đình Viễn đều là một con chó.

Khoảng mười phút sau khi xe của Tô Ngưng rời đi, Phó Đình Viễn lên xe và lái đi, đợi bên ngoài nhà hàng mà Thẩm Dao đã hẹn Du Ân.

Anh thề rằng nếu lần này Thẩm Dao dám làm tổn thương Du Ân, anh sẽ tiêu diệt cô ta và Thẩm Thanh Sơn.

Anh đã sớm cho người điều tra những người bên trên Thẩm Thanh Sơn rồi, không phải Thẩm Thanh Sơn kiêu ngạo bắt nạt người khác suốt ngày chỉ vì có chống lưng sao, vậy thì anh sẽ nhổ cả rễ cây to phía sau Thần Thanh Sơn, để xem Thẩm Thanh Sơn còn cái gì để trông cậy nữa.

Ban đầu một mình anh chiến đấu, nhưng bây giờ với sức ảnh hưởng của Diệp Văn và gia tộc họ Diệp ở thủ đô, việc đánh bại bọn họ hẳn là không khó.

Khi Du Ân và Tô Ngưng bước vào nhà hàng, họ nhìn thoáng qua chiếc đàn piano ở trung tâm nhà hàng, Du Ân và Tô Ngưng nhìn nhau và hiểu ý nhau.

Hóa ra mục đích của việc Thẩm Dao mời Du Ân đến dự tiệc tối nay là để làm cho Du Ân xấu hổ trước một loạt người nổi tiếng ở Giang Thành. Thẩm Dao có lẽ muốn Du Ân chơi piano và thể hiện tài năng của mình, bởi vì Thẩm Dao cảm thấy Du Ân được nuôi dưỡng từ nhỏ ở nhà họ Du, không hề có điều kiện để học đàn.

Đúng là Du Ân không học piano khi còn nhỏ, cũng như không nhận được sự giáo dục của bất kỳ quý bà giàu có nào, nhưng điều đó không có nghĩa là cô không thể chơi piano hay khiêu vũ.

Có vẻ như Thẩm Dao thực sự không để Du Ân vào mắt, nên cô ta không để ý đến những gì Du Ân đã làm trong ba năm kết hôn với Phó Đình Viễn.

Hầu như Thẩm Dao chỉ coi Du Ân như một người nội trợ thuần túy, hàng ngày quanh quẩn bên bếp lửa ở nhà. Điều mà Thẩm Dao không biết là Du Ân đã học đầy đủ các phép xã giao trong ba năm đó.

Chẳng hạn như piano, cờ vua, thư pháp và hội họa, chẳng hạn như các điệu múa khác nhau, chẳng hạn như nghi thức cần thiết trong nhiều dịp trang trọng.

Lần trước trong bữa tiệc nhận thân ở thủ đô, Du Ân và Diệp Văn đã biểu diễn điệu nhảy mở màn và khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên. Chỉ là truyền thông không đưa tin này nên Thẩm Dao không biết gì cả.

Và sở dĩ Du Ân có thể học được những điều này hoàn toàn là nhờ ông cụ Phó.

Ông cụ thực sự thích Du Ân, và ông đã tận tâm huấn luyện Du Ân trở thành một mợ Phó thực thụ, ông cụ cho rằng mặc dù hiện tại Phó Đình Viễn không thích Du Ân, nhưng về lâu về dài sẽ sinh tình với cô.

Khi đó, cô nhất định sẽ phải cùng Phó Đình Viễn tham dự các buổi tiệc khác nhau, cô không thể không biết gì cả, cho nên ông cụ mới đặc biệt cho Du Ân học những thứ này, nhưng Du Ân chưa từng có cơ hội thể hiện mình trong ba năm đó.

Du Ân cũng học rất nghiêm túc và chăm chỉ, vì lúc đó cô chỉ muốn làm hài lòng Phó Đình Viễn nên đã bỏ ra 200% sức lực chỉ để mong có thể xứng với anh.

Du Ân và Tô Ngưng biết ý định của Thẩm Dao, chỉ nhìn nhau và bình tĩnh bước vào nhà hàng.

Thẩm Dao đã đặt trước bàn, nhưng cô ta lại mời toàn những tiểu thư danh tiếng ở Giang Thành mà cô ta có thể mời, vì vậy nhà hàng vẫn rất sôi động, xa xa có thể nhìn thấy mấy bóng dáng tươi xanh thơm mát.

Sau khi Du Ân và Tô Ngưng bước vào, Thẩm Dao lảo đảo bước ra, trên mặt nở một nụ cười hào phóng và khéo léo: “Hai người đến hơi muộn nhỉ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK