Bác sĩ điều trị chính còn rất ngạc nhiên khi lâu rồi không thấy anh đến, ngạc nhiên hỏi: "Lâu vậy không đến....cậu sắp hói rồi à?"
Vito liếc hắn: "Kiểm tra toàn thân cho tôi."
Bác sĩ điều trị chính xoay bút: "Tôi biết cậu thiếu gì chứ không thiếu tiền, nhưng tôi không khuyến khích nửa năm kiểm tra hai lần, không cần thiết."
"Tôi không rảnh đến thế, tôi có lý do."
"Lý do gì?"
Bác sĩ điều trị chính nghĩ đến kết quả lần trước, đẩy mắt kính, ban nãy hắn chỉ đùa với Vito thôi, hình thú cậu ta lắm lông như thế, không sợ hói.
"Lần kiểm tra trước cho thấy bệnh của cậu tốt hơn rất nhiều, nếu như tôi nói người khác biết, chỉ sợ rất nhiều người sẽ đến hỏi cậu làm cách nào chữa hết cái bệnh rụng lông này."
Nhắc đến chuyện rụng lông, Vito gãi đầu theo bản năng, anh không nói cho bác sĩ rằng, gần đây không chỉ không rụng mà còn có thể ngủ rất ngon chứ không như ngày xưa, ngủ cũng như không.
"Haizzz, bác sĩ cứ coi như tôi rảnh quá hóa rồ, kiểm tra cho tôi đi."
Bác sĩ nhún vai, dắt anh đi kiểm tra.
Bởi vì có bác sĩ điều trị chính ở đây nên chỉ nửa tiếng sau đã có kết quả kiểm tra, bác sĩ cầm so với lần trước mà kinh ngạc không thôi.
"Vito, gần đây cậu ăn gì?" Bác sĩ cầm kết quả, mặt mày nghiêm túc lại.
Vito vội vã giật kết quả sang xem, chờ đến khi nhìn thấy, anh không hề ngạc nhiên, cơ thể anh bây giờ đã hoàn toàn khỏe mạnh.
Bác sĩ điều trị chính đã theo anh từ khi bắt đầu điều trị bệnh cuồng bạo đến giờ, lần trước lúc Vito đến kiểm tra, tình trạng cơ thể anh cũng tốt hơn rất nhiều, bác sĩ chỉ nghĩ anh không thức đêm nữa nên cơ thể mới khá hơn, thế mà chỉ mới có nửa tháng mà đã gần như khỏi hẳn.
Phải biết trong mười triệu người thú bị rụng lông, chỉ có chưa đến một ngàn người thú hết bệnh, sản phẩm được người thú có lông thích nhất là tóc giả lông giả các loại đấy.
Có người thú vì vất vả một lần rồi thôi đã cạo sạch lông của bản thân, không cần khóc vì phải gom lông mình mỗi ngày.
Bác sĩ đã gặp không biết bao nhiêu người thú trung niên, thậm chí còn trẻ khỏe mà đã hói, hắn cũng đã nghĩ nên giới thiệu cho Vito kiểu tóc giả gì.
Thế mà bây giờ kết quả kiểm tra lại nói anh ta không rụng lông nữa?!
Bác sĩ im lặng nhìn chằm chằm mái tóc dày của Vito, kìm nén sự ghen tị của bản thân lại, hỏi.
"Có phải cậu lấy được phương thuốc gì không."
Vito: "..."
Anh khám bác sĩ này nhiều năm rồi, hai người cũng được xem như bạn thân, Vito nghĩ một chút, cũng không kìm chế được hưng phấn trong lòng, muốn chia sẻ tin tốt này cho mọi người! Dù sao nói cũng không ai tin.
Bác sĩ lại hỏi: "Rốt cuộc gần đây cậu ăn thứ gì tốt?"
Vito ngoắc tay với hắn, thấy anh bí hiểm như vậy, cứ tưởng là bí mật không thể bật mí gì nên lập tức hào hứng nhào qua, nghe Vito nói: "Thật ra thì tôi...."
"Được rồi." Vito cảnh giác nhìn ngó xung quanh, nói: "Lát nữa tôi gửi sang quang não cho bác sĩ, bác sĩ nhất định phải tìm một nơi không có ai để xem, đừng để bị ai nhìn thấy biết không?"
Thấy anh nghiêm túc như vậy, bác sĩ cũng hồi hộp theo, anh vừa đi hắn đã đi qua đi lại trong phòng làm việc, đứng ngồi không yên, cứ cảm thấy phòng làm việc sẽ có bệnh nhân ghé thăm, vì vậy chui vào nhà vệ sinh ngồi trên bồn cầu xem.
Không bao lâu sau, quang não trên cổ tay lóe lên, bác sĩ lập tức thẳng lưng, ngừng thở, mắt lấp lánh nhìn tin nhắn.
Vito lựa một font chữ rất ít người dùng để nhắn sang, bác sĩ hưng phấn đến mức hoa cả mắt, phải chớp mắt vài cái mới có thể nhìn rõ anh viết gì.
Anh chàng bị hói số 886 - Vito: Bí mật tôi không hói, là....
...... là vì gần đây tôi xem livestream!
Vito là người lớn đề cử streamer Tháp Tháp cho bạn, ủng hộ người mới sẽ gặp may đó, thích thì hãy nhấn vào nhé, yêu bạn nhiều thật nhiều ~
Bác sĩ: "..."
Hắn nhìn đi nhìn lại cái link rất nhiều lần, nghi ngờ không biết Vito có gửi lộn hay không, kết quả giây tiếp theo Vito đã nhắn.
Anh chàng bị hói số 886 - Vito: Thật! Livestream của Nắm hay lắm! Tôi xem livestream của cậu ấy thì không rụng lông nữa, cũng hết hói, đã thế tóc còn mọc lại! Tối ngủ như chết luôn!! Tin tôi! Là anh em tốt thì đi ủng hộ cậu ấy đi, bác sĩ không lỗ đâu!!
Vito hận không thể bưng cơm lên đút thẳng vào miệng bác sĩ, nhưng sau khi nhắn xong, bên kia không có miếng động tĩnh nào.
Anh chàng bị hói số 886 - Vito: Bác sĩ ơi?! [Chấm thang đỏ]
Vito: "???"
Bởi vì anh bị xóa kết bạn nên không thấy bài đăng của bác sĩ về mình.
Bác sĩ Richard trưởng khoa rụng lông: Thanh niên bây giờ, đừng có nhẹ dạ tin mấy câu quảng cáo kia, có thời gian thì đọc sách chẳng phải tốt hơn à.
Link đính kèm [Mười biểu hiện cho thấy người thú mất lý trí], xem thử mình có bị không.
[Tám đặc điểm của quảng cáo. Rất rõ ràng, cậu xem là hiểu ngay [Ngón cái][Ngón cái]
[Làm sao để có thể nâng cao kiến thức? Nâng cao kiến thức có ích lợi gì...]
Vito khó hiểu, mơ màng gửi link cho mấy người bạn tốt của mình, nhưng ai cũng từ chối làm anh tức đến mức lông đuôi dựng đứng hết cả lên, may mà Yến Tháp mở livestream, để anh đá bay cái không vui đó đi ngay tức khắc, mừng rỡ xem livestream.
Anh nói thật mà tại sao đám này không tin chứ, tức chết!
- --
Trong nhà mất đi một bé con, Yến Tháp mất mát hơn, quyết định gầy dựng sự nghiệp, dứt khoát mở livestream trước giờ.
Cậu ôm cún con ngồi trên thảm lông, dựa lưng vào ghế sofa, chậm rãi thư giãn, bình thường lúc mới mở livestream là có thể thấy rất nhiều bình luận xuất hiện, Yến Tháp thường sẽ trả lời vài câu.
Hôm nay đợi một hồi mà màn hình vẫn sạch bong.
Yến Tháp nghiêng đầu, nghi ngờ.
Cậu nhìn máy quay, livestream mở rồi mà, kết quả không chỉ có làn đạn, ngay cả số lượng người xem cũng bằng 0.
Lại quay đầu xem thời gian, không phải mới chín rưỡi hơn à, không lẽ mọi người còn đang ngủ?
Trước giờ chưa từng có chuyện này xảy ra, Yến Tháp cau mày, thở dài, lẩm bẩm: "Nếu không có ai, vậy tôi tắt...."
Mới giơ tay lên, làn đạn vắng tanh bỗng nổ tung, vô số bình luận xuất hiện như nước lũ dâng trào.
[Touvy: Gì gì?! Tôi đây này! Có tôi! Đừng tắt mà!]
[Than thở lại thở than: Má! Mạng Tinh Tế được hay không nói đại đi, mém nữa chẻ đôi tôi rồi hu hu năn nỉ Tháp Tháp đó, cố lên đi a a a a tôi cổ vũ hết mình cho cậu! Đừng tắt mà!]
[Vito là người lớn: Sao lắm thế này, má nó! Đừng có đẩy nữa coi! Đẩy nửa là đẩy ra ngoài luôn á!!]
[Meo Meo: Người vừa bị đẩy ra ngoài có quyền lên tiếng đây! Sao hôm nay đông thế, điên rồi à?!]
Làn đạn nhiều đến mức làm Yến Tháp hoa cả mắt, nhìn một hồi mới biết tại sao, thì ra là kẹt mạng.
"Mọi người chờ chút, để tôi gửi đơn yêu cầu sửa mạng."
Chưa từng xảy ra loại chuyện này bao giờ, hiển nhiên Yến Tháp nghĩ đây là do lỗi mạng.
Cho đến khi một nhóm người khác xuất hiện.
[Ngũ Lục Thất: Chào Tháp Tháp!]
[Một bé lười: Chào Tháp Tháp!!]
[Không ăn Hamburger: Chào... Tháp Tháp!]
...
Một hàng bình luận chỉnh tề làm mấy fans mới vào tưởng đang livestream bốc thăm trúng thưởng, vì vậy mọi người thuận tay gửi một câu y chang.
Sau đó biến thành cuộc thi ai gõ nhiều dấu chấm thang hơn, ai biểu đạt cảm xúc phong phú hơn.
Yến Tháp đối mặt với hiện tượng lây từ người này sang người khác này: "???"
Chả hiểu gì.
Trí nhớ cậu không tốt, nhưng fans cậu nhớ, không phải lần trước đến đây bắt bẻ cậu à, ha ha ha, xem livestream một lần là hối hận ngay chứ gì, này thì huênh hoang! Mặt đau không?!
[Touvy: Ha ha ha, ông mày cười đi toilet, @Một bé lười @Không ăn hamburger @Ngũ Lục Thất tôi nhớ nhầm à, nhìn như mấy người này giống mấy người bảo không thích Tháp Tháp của chúng ta nha [Mặt nghi ngờ.JPG].]
[Ngũ Lục Thất:.... Đừng chửi, bé chỉ muốn xem livestream thôi anh]
[Một bé lười: Tháp Tháp ơi tôi tới rồi nè!]
Một Bé Lười thả một trái bom chìm, yêu bạn như yêu những vì tinh tú trên trời cao ~
Fans của Yến Tháp thấy cái đám hôm qua còn cười nhạo coi thường Yến Tháp, bây giờ đã hối hận đến thế này chỉ hận không thể cười to.
Tháp Tháp quả nhiên là đỉnh nhất.
Không ai có thể thoát khỏi sự quyến rũ của Yến Tháp!
Thật ra Yến Tháp cũng không phải hoàn toàn không có ấn tượng gì với mấy người này, dù sao giữa một rừng fans khen cậu nức nở thì mấy bình luận nghi ngờ kia cũng rất rõ ràng.
Chỉ là Yến Tháp không để ý mà thôi.
Cậu cũng có phải gấu trúc đâu, hiển nhiên không có chuyện người gặp người yêu.
Chẳng qua có hơi ngạc nhiên, không ngờ mấy người này thay đổi thái độ nhanh như vậy, người Tinh Tế lạ quá đi.
Yến Tháp lười biếng trả lời vài câu hỏi của fans.
"Bao nhiêu tuổi?"
"Chắc chắn đã trưởng thành rồi, vị thành niên không làm streamer được."
"Còn định nuôi thêm mấy đứa nữa? Có định sinh một đứa...."
Yến Tháp cười híp mắt: "Bạn Một Bé Lười này, không được nha."
[Một bé lười: Tôi rất được!!]
Gã vừa nhắn xong đã bị vô số người khịa lại.
[Nắp nồi nhỏ: Mới vào đã thấy có người đang mơ mộng hão huyền, ha ha ha, cưng có tiền không, có bao nhiêu hành tinh bao nhiêu ngôi sao, cưng có thể cho Tháp Tháp ăn no hưởng thụ mấy đời à.... tự bản thân còn không nuôi sống mà bày đặt ngấp nhé cục bông nhà tôi à! Cậu ấy vẫn còn là con nít!]
Ngọc Thụy: Ngày xưa cái nick này tên là nắp nồi nhỏ, không hiểu sao giờ thành một cái nắp nồi, thôi giờ mình để theo mấy chương đầu nha.
Moore biến về hình người đang ngồi trên tinh hạm về thủ đô, hắn đứng trước cửa sổ, làm gì có thời gian ngắm cảnh đẹp bên ngoài, tay còn đang bận gõ phím đùng đùng đây.
Khoảng thời gian biến thành cừu con không có cơ hội xem livestream, dù sao hắn cũng ở bên cạnh Yến Tháp, bây giờ đi rồi, chỉ có thể xem livestream cho bớt nhớ.
Không ngờ có mấy tên không biết tự lượng sức mình như vậy.
[Nắp nồi nhỏ: Á à, tâm tư xấu xa, báo cáo.]
Hành động của hắn được làn đạn khen nức nở, mém nữa Yến Tháp đã cười bò trước màn hình, cậu xoa cún con trong lòng, cuối cùng cũng có người hỏi.
[Không có rèm cửa: Ủa, Tháp Tháp ơi, Miên Miên đâu rồi?]
Tâm trạng của Yến Tháp đã tốt hơn, cậu chỉ nói Miên Miên về nhà, mọi người trên làn đạn tiếc vô cùng, nhưng chỉ nói một chút rồi thôi, dù sao fans hít Yến Tháp là chủ yếu.
Yến Tháp ở đâu, bọn họ ở đó!
Đối với thái độ này của bọn họ, cún con trong lòng cậu ư ử mấy tiếng, làm Yến Tháp không nhịn được giơ tay nhéo nhẹ nó.
Cún con nhìn màn hình, không cần nghĩ cũng biết tên bại tướng kia đang xem livestream, chắc chắn ghen tị đến mức đỏ cả mắt rồi chứ gì.
Hì hì, bây giờ Yến Tháp là của một mình nó rồi.
Thành tựu thật.
Cún con cảm thấy nó có thể hát bài Lại thêm năm trăm năm.
Trong lúc bọn họ hưởng thụ bầu không khí chỉ có hai người, bỗng nhiên có tiếng chuông vang lên.
Nhưng trên màn hình không có ai cả, vì thế Yến Tháp lại ngồi xuống, không bao lâu sau, tiếng chuông cửa lại vang lên, kêu như đòi mạng, cứ như đang nhấn liên tục.
Yến Tháp lại nhìn màn hình, vẫn không có ai.
Ai đang giỡn vậy?
Mấy fans xem livestream cũng chú ý đến tình huống vừa rồi, rối rít lo lắng.
[Touvy: Tháp Tháp đừng mở cửa, coi chừng lừa đảo á!]
[Nắp nồi nhỏ: Đừng mở cửa, tôi báo cảnh sát hộ cậu.]
[Vito là người lớn: Đừng mở cửa!! Nguy hiểm!!]
Cún con trong lòng cậu nhạy bén đứng dậy, đuôi nhỏ cảnh giác quấn quanh cổ tay Yến Tháp, nó nhìn chằm chằm cửa, cổ họng gầm gừ uy hiếp.
Nhiều người nhắc cậu đến vậy, sao Yến Tháp có thể không thấy, vì vậy cậu dùng tinh thần lực xem thử.
Ồ, có một con husky đang treo mình trên chuông cửa.
—
Ngọc Thụy: Hello mọi người, Hoon nè. Chắc mọi người lo lắng lắm khi cả cái Tết hông thấy mình cập nhật chương mới đúng hông nè? Thật ra là do mình lười á, với lại khoảng thời gian chạy deadline gấp bộ "Độ xứng đôi" khiến tay mình nó đau, thêm cả hơi lười nên không edit. Phần còn lại là do chị beta của mình tập trung ăn Tết ngon. Cho nên mới hông cập nhật chương mới. Nhưng mọi người đừng lo, mình đã edit bộ này đến chương 35 trước Tết rồi, bây giờ chỉ cần beta là đăng được. Tuần này mình cũng sẽ bắt đầu edit lại nên chắ sẽ có chương mới sớm thôi.
À mà ngoài ra mình còn đang edit một bộ nữa á, nhưng bộ này chắc phải vài tháng sau mới đăng. Thế thui, chúc mọi người một ngày tốt lành.