“…Khi đó a, chỉ cần vừa nhìn thấy mấy trò đùa của James, Lily lập tức xông lên, hung hăng cho y một cước cộng thêm một tràng chửi rủa thậm tệ không ngừng. Thời gian đó… nhất là khi thấy chúng ta và mũi… khụ khụ Snape đánh nhau, Lily lúc nào cũng hướng về cái tên ở dơ kia, đều cho rằng James ức hiếp tên kia, hướng James hảo hảo hành hung không ngừng…” Kể mấy câu chuyện của hảo bằng hữu, Sirius mang vẻ mặt hưng trí bừng bừng.
Harry thật ra lại không biết, mẫu thân mình nguyên lai lại bạo lực như vậy khó có thể tin được ba ba mình cư nhiên có thể chịu đựng được nàng, còn bắt đầu theo đuổi từ năm thứ nhất đến năm thứ sau mới bắt được nàng. (Vòng: bản thân ngươi cũng không tốt hơn là bao)
“Còn… Hóa Thú thuật của các ngươi là ai thành công trước?” Đang nói đến chuyện bốn người phát hiện Remus là người sói, bắt đầu tập hóa thú, Harry hỏi.
“Thành công đầu tiên là James, sau đó đến ta, cuối cùng là… Peter về mặt này vẫn không được tốt, vẫn là dưới sự trợ giúp của hai người chúng ta mới dần dần thành công…” Nhắc đến Peter Pettigrew, vẻ mặt Sirius phẫn nộ.
“Hóa Thú thuật không chỉ có tài năng bẩm sinh, mà còn phải có sự chỉ đạo của chuyên gia.” Sirius giải thích, “Có người hướng dẫn mới có thể trợ giúp ngươi một cách tốt nhất đem nhân cốt thú hóa, mà không phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, lúc đó James và ta cùng nhau mày mò mãi mới thành công. Có vài lần xém chút nữa chết queo, bởi ngoại hình thì thay đổi nhưng cốt cách lại không…”
Harry nghĩ đến cảnh tượng đó, không khỏi một trận ác hàn, nhưng hắn vẫn nói: “Ân… Sirius kỳ thật ta cũng muốn tập cái này…”
“Không nên, không nên!” Sirius từ chối ngay, “Ngươi còn quá nhỏ, bây giờ luyện Hóa Thú thuật rất nguy hiểm.”
“Ta là con của James Potter!” Harry rất tự tin, “Ta nhất định so với y lợi hại hơn.”
“…Vẫn là không được…” Sirius vẫn như trước từ chối.
“Ta đây đi tìm người khác dạy ta. Tỷ như… giáo sư Snape?”
“Mũi thò lò kia? Tuyệt đối không được. Để hắn dạy ngươi…” Sirius giậm chân, “Trừ bỏ ta, ai cũng không được. Sau khai giảng ta bắt đầu dạy ngươi Hóa Thú thuật.”
“Ta biết Sirius là người hiểu ta nhất!” Harry cười hì hì nói.
Sirius bị câu này làm cho sướng như điên, hoàn toàn không biết mình bị đứa con nuôi hạ bệ. (Vòng: Ta không thể không nói, ngươi thật sự là không có đầu óc a.)
Trở lại phòng, Harry nắm chặt cái đuôi Heleba, lôi nó từ trong chăn ra, con rắn nhỏ ti ti kháng nghị, bộ dáng thập phần không tình nguyện: [Không được quấy rầy giấc ngủ của ta]
[Được rồi, được rồi, đừng giận!] Harry xoa xoa đầu nó, [Ta sẽ không đưa ngươi cho Severus nữa.]
[Ngươi như thế nào có thể vứt bỏ ta] Heleba lên án, [55555…]
[Ân…] Harry có chút áy náy, [Sẽ không có lần sau…]
[Gần đây thịt bò cũng không có!] Heleba càng thêm thương tâm, [Oa thịt bò của ta!!!] Nó gần như bắt đầu muốn lăn lộn ra đất.
[Ta đã kêu Kreacher chuẩn bị cho ngươi, ba phần.] Harry lấy lòng nói.
[Thật không?] Heleba hai mắt loang loáng, [Ta muốn ăn, ta muốn ăn.]
Rất nhanh thịt bò đã được Kreacher đưa đến, Harry cắt thịt bò thành mấy miếng nhỏ. Harry uy Heleba từng miếng từng miếng, ăn đến bất diệc nhạc hồ, cuối cùng cũng thỏa mãn. Ăn xong ba phần thịt bò, bụng con rắn nhỏ tròn vo, lại chui trở về giường, đem bụng chôn ở trong chăn. (Vòng: Ta nói, ngươi còn không biết xấu hổ a, ăn nhiều như vậy. Heleba: SSSSS…)
[Không giận nữa?] Harry vuốt đầu nó, Heleba thỏa mãn mà cọ vào lòng bàn tay hắn.
***** Ta là mua sắm phân cách tuyến *****
Mấy ngày sau, Harry nhận được thư và danh sách giáo khoa năm thứ ba Hogwarts, năm học mới sắp bắt đầu. Cùng Ron và Hermione viết thư qua lại, ba người chọn ngày đẹp trời đến Hẻm Xéo mua sắm, cũng hẹn gặp nhau ở quán kem.
Thư từ qua lại, Harry nghĩ, không biết là do hiệu ứng bươm bướm, Ron lần này không ngẫu nhiên nhận được giải thưởng lớn Galeons(vàng), chuyến du lịch đến Ai Cập hoàn toàn sẽ không phát sinh, hy vọng hắn còn có thể có được ma trượng mới.
Sáng sớm hôm sau, dưới sự dẫn dắt của Sirius và Remus, Harry đến Hẻm Xéo, mua đồ dùng học tập cho năm học mới. Harry năm nay cao lên không ít, nên hắn lại mua trường bào mới.
Để tiết kiệm thời gian, Harry quyết định tự mình đi mua trường bào, Sirius và Remus đến cửa hàng sách mua sách giáo khoa, sau đó gặp nhau ở quán kem. Năm nay Hagrid không đảm nhiệm vị trí giáo sư môn Sinh vật Huyền bí, Harry nghĩ quyển sách ‘Quái thư về Quái vật’ (Monster Book of Monsters) kia sẽ không gây phiền phức cho người khác. Sirius và Remus mua sắm sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Tiệm phu nhân Malkin giữ độc quyền về trường bào, đang có mấy tân sinh đang đo áo, cuộn thước dây háo sắc trước mấy học trò xinh đẹp cứ quyến luyến quên trở lại.
“Hắc, cưng ơi, đến mua trường bào mới?” Phu nhân Malkin nhận ra hắn, “Ngươi năm nay cao lên thật nhanh!”
“A, là ngươi, Harry!” Một âm thanh quen thuộc vang lên làm Harry đau đầu, là Colin.
Hắn bất đắc dĩ quay đầu lại: “Nhĩ hảo, Colin!” hắn để ý bên cạnh y còn một nam hài đang đứng – hắn nhận ra đó là đệ đệ y – Dennis Creevey.
Quả nhiên, “Đây là đệ đệ của ta, Dennis, y năm nay sẽ vào Hogwarts, Dennis, y chính là Harry. Harry Potter!” Colin hưng phấn giới thiệu.
“Ân, Nhĩ hảo Dennis, mua sắm vật dụng đến đâu rồi?” Harry hướng hắn cười một cái.
“Còn ma trượng và sách là chưa mua.” Dennis có chút khẩn trương.
“Đúng rồi, Harry…”
Colin vừa muốn đưa ra mấy yêu cầu linh tinh như chụp ảnh, ký tên, Harry vội vàng nói sang chuyện khác, “Colin, ta không ngại cho ngươi… ta phải lấy số đo trường bào, các ngươi tốt nhất là nhanh đi mua ma trượng, theo ta biết, thử ma trượng rất tốn thời gian.”
“Ân, được rồi, hẹn gặp lại, Harry, chúng ta sẽ gặp lại ở Hogwarts!” Colin có chút chút thất vọng, nhưng vẫn ly khai trước.
Bị cuộn thước dây phi lễ (bất lịch sự, khiếm nhã) gần nửa giờ (cuối cùng phu nhân Malkin kiên quyết kéo nó từ trên người Harry xuống: “Xin lỗi, nó thấy mấy đứa nhỏ xinh đẹp luôn luôn nhịn không được…”), Harry rốt cuộc mua được trường bào mình vừa ý, thuận tiện mua cho mình bộ y phục hằng ngày mới cùng lễ phục, đương nhiên là loại tốt nhất, hiện tại hắn là một người giàu có.
Thay một bộ trường bào lục sắc thấp thoáng ngân quang (ánh bạc), trên thân trường bào có những bông hoa đào màu xanh nhạt nhẹ nhàng ẩn hiện, làm tôn thêm nét ngây ngô (trẻ trung) của thiếu niên, kết hợp với đôi giày da mới, chiếc kẹp màu xanh đen trên mái tóc như ẩn như hiện, hồng quang và kim quang rực rỡ phát ra từ chiếc khuyên tai theo trên tóc đen. Thiếu niên trong gương hiển nhiên nhìn trưởng thành hơn rất nhiều, Harry cười nhẹ, vuốt cho thẳng những nếp gấp bị nhăn.
Đi đến quán kem, Ron và Hermione đã đến rồi, hai người đang ngồi đối diện với Sirius và Remus, trên đùi Hermione một con mèo vàng nghệ nằm úp sấp. Bên cạnh là cả nhà Weasley, anh em sinh đôi đang cùng Sirius hưng trí bừng bừng mà tán gẫu về vấn đề gì đó, Weasley phu nhân thỉnh thoảng lại răn dạy bọn họ, hiển nhiên là về mấy trò đùa giỡn.
“Hắc, Harry.” Ron nhìn thấy hắn, y đang ăn một cây kem ô mai phết bơ.
“Các ngươi hảo, Weasley tiên sinh, Weasley phu nhân.” Harry kéo cái ghế dựa rồi ngồi xuống, nhận ra người đối diện là Ginny, hướng nàng gật đầu, “Nhĩ hảo, Ginny.”
“Ngươi… Nhĩ hảo…” Ginny lắp bắp trả lời, khó nói được gương mặt và tóc của nàng, cái nào đỏ hơn.
“Hắc, bồ tèo, trường bào mới không tồi nha.” Ron cười.
“Ron, lau miệng của ngươi.” Hermione bất mãn nói, lại quay sang Harry, “Chính xác là rất tuyệt, Harry.” Tiếp theo giơ con mèo trong lòng lên hướng hắn ý bảo, “Xem, Harry, đây là sủng vật mới của ta, nó tên là Crookshanks.”
“Nó thực đáng yêu.” Harry sờ sờ bộ lông nó.
“Oa nga, tiểu vương tử Gryffindor, năm nay…” Fred ngồi xuống bên trái hắn.
“lại bắt thêm phương tâm vài người a? Điều này làm cho…” George ngồi xuống bên phải hắn.
“Chúng ta thân là người độc thân, mất đi…”
“bao nhiêu cơ hội, thật sự…”
“Rất thương tâm.” Hai người ôm ngực khóc thét.
“George! Fred!” Weasley phu nhân trừng mắt nhìn bọn họ một cái.
Harry chọn một cây kem chocolate hương trái cây, mỉm cười: “Đang nói về chuyện gì vậy?”
“Chúng ta đang nói ta và Remus năm nay sẽ đảm nhiệm chức giáo sư trong trường.” Sirius trả lời.
“Việc này giúp chúng ta có thêm nhiều cơ hội thí nghiệm.” George xen mồm vào.
“Đúng vậy, Harry.” Fred cũng nói, “Ngươi có biết Sirius là một nggười rất tuyệt vời không? Những ý tưởng thú vị của y nhiều vô cùng.”
Harry dám khẳng định Hogwarts năm nay nhất định sẽ rất náo nhiệt, một Sirius cộng thêm hai anh em sinh đôi, hy vọng bọn họ không gây ra chuyện gì quá lớn.
“Ân, Harry, ngươi hẳn đã biết tin tức kia đi?” Weasley tiên sinh chần chừ hỏi.
“Ngươi muốn nói, chuyện về vợ chồng Bellatrix và Peter Pettigrew vượt ngục?” Harry nhận kem người phục vụ đưa, không ngoài ý muốn nhận thấy hắn rõ ràng lớn hơn so với những người kia.
“Chuyện này cũng thật nguy hiểm, bồ tèo.” Ron tiếp lời, “Bọn chúng bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm ngươi.”
“Hiệu trưởng có ý kiến gì không?” Hermione hỏi.
“Y chỉ nói ta tốt nhất không nên ở một mình.” Harry nhún vai, “Ta nghĩ Bộ trưởng đã sắp xếp rất tốt, tuy rằng có một chuyện không ổn.”
“Có ý gì?” Hermione hỏi.
Weasley tiên sinh lên tiếng giải thích: “Bộ trưởng dự định để Dementor vào canh giữ Hogwarts…”
“Đó là cái gì?” Hermione không hiểu.
Ron cuối cùng nắm được một cơ hội trả lời vấn đề của Hermione: “Đó là người trông coi Azkaban, rất khủng bố tàn ác, bọn chúng luôn ở trong những nơi âm u, hút lấy niềm vui của con người… Tội phạm sẽ bị cực hình: Cái hôn của Dementor – là Dementor hút lấy hết linh hồn của người đó…”
“Thực ghê tởm…” Hermione sợ hãi, “Hiệu trưởng sao lại cho phép loại như vậy vào trong trường học.”
“Bởi vì y không phải là Bộ trưởng.” Harry giải thích đơn giản mà rõ ràng.
Mấy người lại hàn huyên vài chuyện khác, sau đó chia tay, chuẩn bị gặp lại trên tàu tốc hành, năm học mới đã không còn xa.