Mục lục
Vô Thượng Niết Bàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có Khổng Du Du ở đây Bạch Hàn Phong không hề sợ hãi, hắn lập tức nói:

“Vãn bối không có ý làm phiền bất quá, đồ đệ của tiền bối tu luyện công pháp kia quá thương thiên hại lý”

- To gan...

Lão già mặc áo đỏ thét lớn. Năm xưa khi lão còn tung hoành trên đại lục không biết đám này còn đang ở nơi đầu, vậy mà cũng dám đến đây dậy đời lão, nếu không phải lão bị phong ấn tại nơi này, thì đã chẳng thèm phí lời với bọn Bạch Hàn Phong như vậy, giết một thành thì đã là cái gì, còn nhớ năm xưa đột phá bình cảnh, lão chính là đã hóa kiếp cả một nước, lão đưa tay ra phía trước, lập tức một cự chưởng khổng lồ xuất hiện, hướng về phía hai người chụp xuống, thấy vậy, Du Du bèn ném ra hai chiếc lông khổng tước, hai tay kết ấn, chỉ vào cự chưởng, không tước mao bạo trướng, bắn về phía đó. Cự chưởng chụp xuống, nắm chặt lấy khổng tước mao còn đang lấp lánh thanh quang, Du Du giật mình, tu vi pháp lực của người này hơn nàng một chút, nàng lập tức dồn thêm pháp lực, thanh mang trên khổng tước mao lại bạo trướng.

Bụp... một tiếng, cự chưởng xuất hiện 2 lỗ hổng lớn và bị Khổng tước mao đâm xuyên. Mặc dù bị thủng một lỗ lớn nhưng cự chưởng không hề ảnh hưởng, tiếp tục đập mạnh về phía Du Du, lão gia kia không ngừng truyền chân khí vào đó, cự chưởng rất nhanh lại phục hồi hình dáng ban đầu, Hai tay Du Du kết ấn, không ngừng biến huyễn, lần này không chỉ hai mà là sau chiếc khổng tước linh, màu bạc nhanh như gió xuyên qua không khí, không ngừng đâm vào cự chưởng, nhưng, mỗi một lần đâm trúng, lão già kia lại bổ sung linh khí, cự chưởng chụp xuống trực tiếp tóm lấy Du Du.

Phụt...

Du Du phun ra một ngụm máu tươi, bị lão già áo đỏ đánh trúng, ầm một tiếng, Du Du bay thẳng vào bức tường,một trận băng nứt đá lở, thân thể Du Du rơi xuống đất, lại một ngụm máu tươi nữa phun ra, thế nhưng thân thể yêu thú không phải tầm thường một chưởng này chưa làm nàng bị thương được,

Lúc này hai tay của Lão già mặc áo đỏ lại kết ấn, một bàn tay nữa lại trực tiếp xuất hiện, vỗ lên người Du Du

Hai cánh khổng tước xuất hiện sau lưng, Du Du lập tức bay người sang một bên, ầm... một tiếng lớn, nơi mà nàng vừa nằm lúc nãy, bị cự chưởng của Lão già mặc áo đỏ đập ra một vết bàn tay sâu chừng mấy thước.

“hỗn xược với lão phu đi chết đi...”

Lão già mặc áo đỏ rống lên một tiếng, biến quyền thành chưởng, hai tay tiếp tục tấn công Du Du. lúc này cự chưởng một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành mười sáu, cứ thế hóa thành hàng trăm bàn tay như thiên thủ như lai đuổi theo du du, Nàng thấy không địch lại cự chưởng của lão già thì lập tức hiện nguyên hình bản thể là một con khổng tước, đối với yêu thú hay linh thú có rất nhiều thần thông mà phải ở bản thể mới có thể thi triển được, tộc khổng tước cũng vậy, lúc này Du Du dang rộng hai cánh, từ trong đó bay ra mười tám cái lông màu bạc, chúng nhanh chóng hợp nhất thành một chiếc duy nhất, chiếc Khổng tước linh này phát ra khí thế kinh người. nhanh chóng xuyên thủng hàng trăm bàn tay đến trước mặt lão già, Lão già mặc áo đỏ hoảng hốt, không kịp kết pháp ấn, trực tiếp tung ra hai quyền, đón đỡ khổng tước linh.

Bùm một tiếng, như bị đánh trúng, thân thể Lão già mặc áo đỏ văng ra khỏi giường đã đập mạnh vào bức tường phía sau./.

chiếc giường đá của lão vỡ tan, hóa thành vô số mảnh vụn, bay tứ tán khắp nơi. Tên đệ tử của lão đang đứng gần đó, chạy không kịp lập tức bị Khổng tước linh đánh trúng, ngay lập tức bỏ mình.

Lão già mặc áo đỏ lóp ngóp bò lên từ đống đá vụn, miệng đầy máu, rõ ràng bị thương không nhẹ, lão rít lên một tiếng giận dữ, nói:

- A... tất cả đền mạng cho ta.

“đi chết đi...”

Du Du cũng lạnh lùng nói. Nói xong, chiếc khổng tước linh kia lại một lần nũa hướng thiên linh cái của lão già áo đỏ.

“Cùng chết đi...”

Dứt lời, tu vi của Lão già mặc áo đỏ đột nhiên bạo trướng,

- Toàn bộ chết cho ta... A... Lão già mặc áo đỏ vừa kêu thảm thiết, vừa rít lên the thé, một tay giơ cao, một từ tay lão một sức nóng khủng khiếp tỏa ra một luồng hỏa diễm kinh khủng bay ra, nó không ngừng đốt cháy Hỏa chủng vừa xuất hiện cả sơn động lập tức chuyển sang một màu đỏ rực, như dưới địa ngục, nóng vô cùng.

Du Du ngạc nhiên, nói:

- Đây là

đồng thời nàng cũng khởi động tầng phòng ngự, lúc này Bạch Hàn Phong đang đứng phía sau lập tức cảm nhận thấy một sự thôi thúc mãnh liệt, đến từ túi trữ vật, hắn nhanh chóng nhận ra nó đến từ tấm lệnh bài kia, lúc này Bạch Hàn Phong vui mừng hết sức, hắn chợt nhớ ra tấm lệnh bài này có công dụng gì, hắn lao lên phía trước Du Du rồi nói:

“Dám chơi lửa với lão tử, ngươi chết chắc rồi”

Dứt lời hắn ném tấm lệnh bài ra phía trước. dựa theo những gì học được trong Đại Minh Cung thúc dục tấm lệnh bài, hỏa chủng nhanh chóng bị tấm lệnh bài thôn phệ không còn một tia

“- Không... Sao lại có thể... “

, Lão già mặc áo đỏ vô cùng kinh ngạc, mặt lão đầy vẻ không tin, hỏa chủng này của lão sức nóng vô cùng khủng khiếp kể cả lão ở thời toàn thỉnh cũng không dám tùy tiện mang ra sử dụng, vậy mà tên Linh Sư trước mặt lại có thể dựa vào một tấm lệnh bài để tiêu diệt hỏa chủng của lão, Trong lúc lão già còn đang kinh ngạc thì Du Du cũng lập tức xuất hiện, vuốt khổng tước đưa ngang qua cổ lão, đồng thời không tước linh từ phía sau đâm xuyên qua thiên linh cái, trong khi ngã xuống trong đầu lão chợt hiện ra một gia thoại

“Vào thời thượng cổ một vị đại năng đã tạo ra bảy chiếc lệnh bài phân biệt là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi. Trên mỗi chiếc lệnh bài đều có khắc một bộ công pháp tối thượng theo từng thuộc tính, đó là Kim Thân Thuật, Mộc Thuẫn Pháp, Thủy Thần Nộ, Hỏa Thần Nộ, Phong Thần Nộ và Lôi Thần Nộ. bảy chiếc lệnh bài này phân biệt ban cho bảy tên đệ tử, thời đó người ta gọi bảy vị đệ tử này là Lôi Vân Thất Tử. Nhờ có công pháp này, bảy môn phái do bảy vị đệ tử này sáng tạo ra đều có chỗ đứng trên tinh cầu và thậm chí là cả các tinh cầu lân cận, thậm chí trên cả phiến thế giới cũng biết tiếng, sự huyền diệu của công pháp này là khó lòng mà đo đếm được, tuy nhiên vật đổi sao dời, trải qua rất nhiều thời gian, bảy môn phái sụp đổ, bảy chiếc lệnh bài hoàn toàn thất tung trong tam giới.”

Nghĩ đến đây, Hắn run lên từng trận, ngã vật xuống đấy, máu tươi bắt đầu trào ra từ tai, mắt, mũi, miệng. hắn hắn giơ ngón tay chỉ về phía Bạch Hàn Phong không cam lòng nói:

- Không ngờ... ngươi lại có... có...một…. trong…. Thất ……

lão còn còn chưa nói hết, tay đã rơi xuống đất, hai mắt trợn tròn nhìn Bạch Hàn Phong đầy vẻ không tin, thân thể không hề động đậy.

Du Du cũng kinh ngạc nhìn Bạch Hàn Phong, gia tộc nàng cũng sử dụng hỏa làm công kích vì vậy mà khi thấy tấm lệnh bài này có thể thu được hỏa chủng mạnh đến vậy nàng thấy thật kỳ lạ, nhưng rất nhanh nàng không nghĩ đến nữa mà chú ý đến bên dưới chiếc giường đá bị vỡ khí nãy, dưới đó không ngờ có một khối vật chất kỳ dị, nó không ngừng biến đổi hình dạng, âm khí ở trong sơn động này chính là do nó phát ra, Du Du nghĩ nếu như có thể luyện hóa được nó thì thực lực của nàng sẽ tăng lên một bậc, phía bên kia Bạch Hàn Phong cũng nhìn thấy khối vật chật đó, nhưng hắn không quá để tâm, cảnh giới của hắn chỉ cần lại gần là đã không chịu nổi nói gì đến luyện hóa, cái hắn chờ mong chính là đồ vật của hai kẻ đã chết kia, tên mặc áo xanh là Linh Đan hậu kỳ bảo vật chắc chắn không ít, còn lão già áo đỏ kia, chắc hẳn cũng không lưu giữ đồ vô dụng. lần này xem ra vô ý phát tài. Du Du đưa tay thu lấy khối khí âm hàn kia, còn Bạch Hàn Phong không khách khí lấy hai chiếc trữ vật giới chỉ.

Hắn thu xong thì đứng đó không ngừng suy nghĩ. Lão này nói hắn có thất gì?/

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK