Hắn hít sâu một hơi sau đó ngưng thần bắt đầu đợt luyện chế dài nhất của mình. Vài ngày sau nhóm Triệu Võ Tử Di cũng đã quay trở về, lúc này Trường Thiên đang trong Xích Thân mồ hôi đầy người luyện chế viên đan dược cuối cùng. Nhưng ngay trong giai đoạn ngưng đan thì Trường Thiên kiệt sức, tia Nguyên lực còn sót lại cũng đã tiêu hao không còn, hắn bất đắc dĩ cười khổ, buông tay trở về nhân hình bình thường, lò đan dược cũng Bùm!! một tiếng nổ tan teIwNHz tành.
Trường Thiên ngồi bệt xuống đất thở phì phò, giọng nói đầy mệt mỏi vang lên: "Gọi mọi người tập trung lại đi, chuẩn bị một số thứ rồi hai ngày sau chúng ta rời khỏi đây." Triệu Võ nghe được liền hưng phấn chạy đi kêu Cuồng Sư, Dực Xà. Còn Như Ngọc đang trong giai đoạn luyện hóa quan trọng nhất nên tốt nhất không nên làm phiền.
Chờ khi mọi người đã tập hợp đầy đủ, Trường Thiên mới đứng dậy, từ trong tay hắn xuất hiện năm viên đan dược màu hồng nhạt. Trong một tuần nay Trường Thiên luyện chế được sáu viên Hóa Hình Đan, Thiên Linh Quả cùng Diệp Linh Thảo rất khó để tách chất nên thành quả thấp hơn dự tính một viên.
Trường Thiên vung tay từng viên đan dược bay đến trước mặt mỗi người, sau đó hắn mới nhàn nhạt lên tiếng: "Hóa Hình Đan, cho các ngươi một ngày thời gian để luyện hóa nó, buổi sáng hai ngày sau tập trung lại đây chúng ta ra khỏi Xích Dạ tiến vào Cửu Nguyên Hoàng Hạ!"
Đám người Băng Giao, Tử Di lập tức nhận lệnh bay về năm hướng khác nhau, tìm chỗ phục dụng Hóa Hình Đan. Trường Thiên thở một hơi dài, sau đó ngưng thần vận chuyển Tử hồn lực, một thân ảnh màu tím hiện ra bao bọc Trường Thiên vào bên trong, hắn nâng hai tay thì thân ảnh trên đầu cũng nâng hai tay lên, mọi hành động đều có sự trùng khớp đến hoàn mĩ.
Đây chính là Linh hồn lực hóa hình mà chỉ những Đan sư lục cấp có hồn hải mạnh mẽ trở lên mới có thể làm được, Trường Thiên nghĩ đến Susanoo trong bộ truyện Naruto mà mình đã từng đọc, tăng cường khả năng phòng thủ, không cần chạm tay vào địch mà vẫn có thể kết liễu được chúng, ngầu như vậy mà không bắt chước thì quá uổng với thân phận xuyên việt của mình rồi.
Chỉ có điều Susanoo đẹp, ngầu bao nhiêu thì con hàng mà Trường Thiên tạo ra củ chuối bấy nhiêu, không có gương mặt cụ thể, hình dáng sơ sài. Điều này cũng là đương nhiên bởi vì năng lực của Trường Thiên có hạn, Linh hồn lực hắn chưa đủ mạnh để có thể tạo ra những chi tiết tỉ mỉ, hóa hình được là đã quá tuyệt vời rồi.
Trường Thiên đặt cho tuyệt kỹ này của mình là "Quỷ Ảnh", năng lực phòng hộ cực cường, mặc dù không bằng nhục thân của hắn hiện tại nhưng cũng cản lại được phần nào công kích mà cường giả gây ra. Có thể tấn công tầm xa, ngầu tạo ấn tượng là điều Trường Thiên mong muốn ở tuyệt kỹ mới này nhất, phần lớn nữa là có thể hạn chế lượng Linh hồn lực sử dụng khi luyện chế đan dược trong trạng thái nhân hình bình thường.
Trường Thiên điều khiển Quỷ Ảnh tạo ra thủ ấn kì dị, sau đó từng quả cầu lửa khổng lồ hiện ra xung quanh Quỷ Ảnh. Ngũ Hỏa Đồ Diệt trận đã lâu không được gọi ra, nay lại một lần nữa tái hiện, chỉ là không còn năm hỏa cầu nữa mà lên tận mười hỏa cầu, con số cực hạn của Trường Thiên lúc này.
Từng hỏa cầu khổng lồ ẩn chứa trong mình nguồn lực lượng bạo phát cực lớn đang chậm rãi xoay quanh Quỷ Ảnh. Trường Thiên chỉ tay lên trời hét lớn một tiếng: "Đi!!!" Quỷ Ảnh đồng thời làm động tác y chang, mười hỏa cầu đang di chuyển từ tốn đột nhiên xé rách không gian lao lên trời, từng tia lửa điện xẹt qua không khí, hơi nóng làm nước trên mặt hồ bốc hơi không ngừng.
Khi đã thấy Thập Hỏa Đồ Diệt trận đạt đến độ cao vừa đủ, Trường Thiên nắm chặt tay lại: "Bạo!" âm thanh nhẹ nhàng vang lên, tiếp ngay sau đó một luồng sóng xung kích khủng bố lấy trung tâm là mười hỏa cầu trên cao tỏa ra xung quanh.
ẦM!!!!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa như muốn phá vỡ cả thiên không vang lên, cỗ nhiệt khí phát ra từ vụ nổ thiêu rụi hơn mười dặm rừng Xích Dạ, nước trong hồ kế bên vị trí Trường Thiên đứng bốc hơi hơn một nửa, từng làn hơi nước vừa bay lên lập tức bị thiêu đốt tan biến không tung tích. Mặt đất bên dưới chịu tải áp lực khủng khiếp ầm ầm nứt vỡ, cảnh tượng không khác gì đồng bằng chịu hạn hán lâu ngày vậy.
Do vụ nổ hỏa diễm diễn ra trên bầu trời cao nên không có khói bụi gì nhiều, chỉ có từng đợt sóng năng lượng nối tiếp nhau phát tán ra xung quanh, cây cối yêu thú nhỏ yếu gì va phải đều chịu chung một số phận hóa thành bụi phấn tan biến không để lại chút gì cả. Như Ngọc do có Thủy Tinh Nguyên hộ thể nên không gặp vấn đề gì, Triệu Võ thì trực tiếp hướng đến năng lượng sóng kia ngạnh kháng, mặc dù đau rát nhưng hắn vẫn chịu được, thậm chí vận dụng toàn bộ Bạo Long Thánh Quyết hấp thu được một phần rất nhỏ giúp cường hóa nhục thân mạnh hơn nhiều, chút năng lượng này có cũng được không có cũng chẳng sao nên Trường Thiên để mặt Triệu Võ hấp thu (điều bạn nên biết: công pháp của Trường Thiên cùng Triệu Võ là hấp thu công kích đã phát ra rồi, nhưng lại ảnh hưởng trực tiếp đến người ra chiêu, khiến người đó sau khi điều tức vẫn không hồi phục lại được phần năng lượng đã bị cắn nuốt, dẫn đến tu vi thụt lùi phải tu luyện tiếp mới khôi phục như cũ, cái này chính là chỗ bá đạo của Thánh Quyết, Thần Pháp, hehe)
Tử Di cùng bốn yêu thú kia thì đã đi xa khỏi khu vực này nên Trường Thiên cũng yên tâm thử uy lực của thứ đồ chơi mới này, nếu như không thử thì rất khó xác định được năng lực của hắn lúc này, đến khi gặp đối thủ, biết địch nhưng không biết ta thì thất bại đến chín phần rồi.
Khi yêu thú phục dụng Hóa Hình Đan cần hấp thu một lượng Nguyên khí cực lớn từ môi trường xung quanh để tạo ra nhân hình, nên phải tìm một địa phương rộng rãi vài dặm mới có thể yên tâm mà hóa hình. Đây là lý do Trường Thiên bảo bọn chúng đi tìm khu vực đủ rộng thích hợp mà luyện hóa đan dược.
Hơn năm phút sau không gian mới từ từ bình ổn trở lại, Như Ngọc nhờ áp lực to lớn nên đã thúc đẩy nhanh tiến độ hấp thu Tinh Nguyên, đến khi vụ nổ qua đi liền hoàn thành công đoạn cuối cùng, Thủy Tinh Nguyên tách tách vài tiếng rồi vỡ vụn, không còn tí năng lượng nào ẩn chứa bên trong nữa cả, dù sao đó cũng chỉ là một khối rất nhỏ mà thôi.
Như Ngọc mở mắt nhìn tràng cảnh xung quanh liền há hốc mồm, gần mười dặm quanh đều là mặt đất khô cằn không có bất kỳ sự sống nào tồn tại, cái thác nước sau lưng chảy xuống đã ít đi thấy rõ, hồ nước bên dưới cũng cạn đi một nửa. Triệu Võ đứng đó không xa cơ thể đầy vết thương nhưng không đáng kể, hắn ngồi bệt dưới đất thở hồng hộc như trâu.
Trường Thiên cũng đang thở dốc từng ngụm, hư ảnh màu tím trên đầu đã mờ đi rất nhiều, triệu hồi Kim Hỏa là một gánh nặng không nhỏ, Trường Thiên còn thi triển chiêu thức cường đại vừa rồi liền lấy đi chín phần Tử hồn của hắn, chưa kiệt lực đến chết là may mắn lắm rồi.
Trường Thiên đã có thể nhận định, khi biến thành Xích Thân, hắn liền tạo ra được mười lăm hỏa cầu như vừa rồi, cùng lắm chỉ lấy đi một nửa sức lực của hắn mà thôi, đừng nói là Ngưng thần cảnh giới, cho dù là Ngưng Thần hậu kỳ đỉnh phong khinh địch cũng ăn đủ hành với chiêu thức này, miểu sát cùng cấp là điều quá giản đơn rồi, với thực lực Xích Thân lúc này đánh chay cũng dư sức đi ngang Ngưng Huyết cảnh.
Nghe có vẻ như Trường Thiên tiến cấp rất nhanh nhưng Ngưng cảnh cũng chỉ là bước đệm để bước tới hai chữ cường giả mà thôi, rất nhiều người chỉ dùng ba mươi năm cuộc đời đã đạt đến Ngưng Cốt cảnh rồi, chỉ khi bước vào Chân cảnh mới chân chính hiểu thế nào gọi là tu tiên vô hạn tuế nguyệt. Trường Thiên cũng chỉ được xem như là một tồn tại yêu nghiệt mà thôi, không đến mức vô lý khó thể tin.