CHƯƠNG 313: BỌN HỌ MỚI LÀ TÌNH YÊU CHÂN CHÍNH
Vậy tại sao anh lại không nói lời nào?
Lời nói này tựa hồ có chút hùng hổ dọa người,
Đường Ngọc Sở hít một hơi thật sâu: “Anh đang
tức giận, có đúng hay không?”
Ánh mắt của cô có chút uất ức, Lục Triều
Dương hơi nhướng mày lên, khóe môi như có như
không nhếch lên: “Không phải là em cũng đang
tức giận à.”
Đường Ngọc Sở kéo kéo khóe môi, thản nhiên
thừa nhận: “Quả thật là em đang tức giận.”
Lục Triều Dương gật đầu một cái rồi nói: “Vậy
anh cũng đang tức giận.”
Đường Ngọc Sở: “..”
Một cảm giác bất lực dâng lên từ trong đáy
lòng, khiến cho cô cảm thấy thấy mình tức giận
chính là tự làm mình ngột ngạt.
Cô thở dài thườn thượt, sau đó nhìn chăm chú
vào Lục Triều Dương, giọng nói cũng rất nghiêm
túc: “Em với Ngôn Húc cũng chỉ là bạn bè thôi.”
Lục Triều Dương nhìn chằm chằm vào cô,
không lên tiếng.
Ánh mắt của anh quá thâm trầm, cô không hiểu
được lúc này anh có suy nghĩ gì.
Thật lâu sau, cuối cùng anh cũng mở miệng
nói, mà trong miệng thì lại nói ba chữ ngắn gọn.
“Anh biết rồi.”
Cho nên? Anh nói biết, thật ra là anh cũng
không hiểu lầm cô và Ngôn Húc, cũng không có
không tin tưởng cô, vậy tại sao anh lại tức giận?
Cái này cô không hiểu được.
Có lẽ nhìn ra được thắc mắc của cô, Lục Triều
Dương nói tiếp: “Anh không có thông tin tưởng
em, người mà anh không tin tưởng là Ngôn Húc.”
“Hả?” Lần này Đường Ngọc Sở lại càng không
hiểu.
Sao anh lại không tin Ngôn Húc chứ?
Lục Triều Dương dựa người ra sau lưng ghế
sofa, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt nặng nề
rơi vào gương mặt tràn ngập vẻ không hiểu của
cô, khóe môi chậm rãi cong lên: “Anh ta thích
em”
Đường Ngọc Sở sửng sờ, lập tức kịp phản ứng
lại, thăm dò mà hỏi: “Anh là sợ anh ta sẽ làm gì
em hả?”
“Ừm” Lục Triều Dương gật đầu: “Anh ta không
phải là một người đơn giản như em thấy qua vẻ
bề ngoài.”
Đường Ngọc Sở nhăn lông mày, suy nghĩ một
lát: “Anh điều tra anh ta hả?”
Lục Triều Dương không trả lời trực tiếp, mà là
hỏi ngược lại cô: “Em cảm thấy anh ta mới vừa
vào ngành giải trí ba năm mà lại nổi tiếng như vậy
là bởi vì cái gì đây chứ?”
“Đương nhiên là bởi vì kỹ thuật diễn xuất và giá
trị nhan sắc của anh ta rồi”
Đường Ngọc Sở cảm thấy anh hỏi rất ngốc, đây
không phải là điều mà tất cả mọi người có thể
nhìn thấy được à, cần gì phải hỏi như vậy chứ?
Lục Triều Dương cười khẽ một tiếng: “Ngọc Sờ,
em cho rằng bước vào ngành giải trí dựa vào giá
trị nhan sắc và kỹ thuật diễn xuất thì có thể nổi
tiếng như vậy à? Em cũng nghĩ ngành giải trí này
quá đơn giản rồi đó.”
“Vậy hả?” Lông mày nhỏ nhắn của Đường Ngọc
Sở giật nhẹ: “Quả thật là ngành giải trí rất phức
tạp, người khác thì em không biết, nhưng mà
Ngôn Húc có thể nổi tiếng thực chất là dựa vào
giá trị nhan sắc và kỹ thuật diễn xuất của anh ta”
Mặc dù là cô đang nói thay cho Ngôn Húc,
nhưng mà Lục Triều Dương lại làm lơ, chỉ nhẹ
nhàng cười một tiếng: “Anh không phủ nhận anh
ta có nhan sắc và kỹ thuật, nhưng mà cũng không
thể khinh thường bối cảnh của anh ta được.”
“Cho nên anh đang nói anh ta dựa vào bối cảnh
không hề tầm thường của mình mà đi đến vị trí
ngày hôm nay.”
Đưỡng Ngọc Sở lặp lại những gì anh muốn diễn
đạt.
Lục Triều Dương cười cười: “Có lẽ vậy.”
Có lẽ? Đường Ngọc Sở nhíu mày, không phải là
anh cũng không khẳng định Ngôn Húc người ta là
dựa vào bối cảnh để nổi tiếng hả.
“Anh ta có phải là dựa vào bối cảnh của mình
hay không thì không liên quan gì đến anh, anh chỉ
muốn nói cho em biết, anh ta không phải là người
đơn giản như trong tưởng tượng của em.”
Được rồi, cô đã hiểu ý của anh, nói nhiều như
Vậy, anh chính là sợ Ngôn Húc sẽ làm gì đó với
cô.
Trong suy nghĩ của cô, cô cảm thấy Ngôn Húc
không phải là loại người có tâm tư, ít nhất là đối
với cô thì sẽ không.
Nhưng mà cô cũng không dám nói ra lời này,
Triều Dương đã không vui, cô lại nói cái này nữa,
chẳng phải là càng gây phiền phức thêm cho
mình ư?
Thế là cô hít sâu một hơi, giơ tay phải lên,
ngoan ngoãn nói: “Em đảm bảo sau này em sẽ
không gặp anh ta một mình nữa.”
Lục Triều Dương trầm mặc một lát, khóe môi
mới cong lên như có như không: “Đây chính là tự
em đảm bảo, anh không có ép buộc em”
Ôi dào, anh đây là điển hình của việc được tiện
nghỉ mà còn khoe mẽ đó!
Đưỡng Ngọc Sở tức giận bĩu môi: “Đúng vậy,
anh không có ép buộc em”
Triều Dương à, thái độ của anh biểu hiện rõ
ràng như vậy, em còn có thể không thỏa hiệp
sao?
Trong lòng của Đường Ngọc Sở vô cùng bất
đắc dĩ và ai oán.
Nhận được đảm bảo của cô, tâm trạng của Lục
Triều Dương liền thoải mái hơn rất nhiều.
Anh ngồi thẳng người dậy, suy nghĩ một chút,
sau đó nói: “Nếu như đây là một chuyện không có
thật, vậy thì cứ để Thời Thụy ra mặt làm sáng tỏ
đi”
“Vậy để em lên lầu gọi điện thoại nói với Tử
Dục một tiếng”
Nói xong, Đường Ngọc Sở đứng dậy quay
người muốn di.
“Ngọc Sở.” Lục Triều Dương gọi cô lại.
“Hả?” Cô quay đầu lại, thắc mắc nhìn anh.
Chỉ nhìn thấy anh mỉm cười, đôi mắt thâm thúy
như đầm lầy, giọng nói bình tĩnh truyền ra từ
phiến môi: “Chúng ta có nên thừa cơ hội này mà
công khai luôn không?”
“Hả?” Đường Ngọc Sở kinh ngạc trừng to mắt.
Mà nụ cười của anh càng thêm ý vị thâm
trường.
Cuối cùng, bọn họ vẫn là không công khai, chỉ
là để Tử Dục sắp xếp bộ phận công chúng của
công ty viết tuyên bố làm sáng tỏ đăng lên trên
mạng.
Mà cùng lúc đó, tuyên bố làm sáng tỏ sự việc
của phòng làm việc của Ngôn Húc cũng được
sau đó nói: “Nếu như đây là một chuyện không có
thật, vậy thì cứ để Thời Thụy ra mặt làm sáng tỏ
đi”
“Vậy để em lên lầu gọi điện thoại nói với Tử
Dục một tiếng”
Nói xong, Đường Ngọc Sở đứng dậy quay
người muốn di.
“Ngọc Sở” Lục Triều Dương gọi cô lại.
“Hả?” Cô quay đầu lại, thắc mắc nhìn anh.
Chỉ nhìn thấy anh mỉm cười, đôi mắt thâm thúy
như đầm lây, giọng nói bình tĩnh truyền ra từ
phiến môi: “Chúng ta có nên thừa cơ hội này mà
công khai luôn không?”
“Hả?” Đường Ngọc Sở kinh ngạc trừng to mắt.
Mà nụ cười của anh càng thêm ý vị thâm
trường.
Cuối cùng, bọn họ vẫn là không công khai, chỉ
là để Tử Dục sắp xếp bộ phận công chúng của
công ty viết tuyên bố làm sáng tỏ đăng lên trên
mạng.
Mà cùng lúc đó, tuyên bố làm sáng tỏ sự việc
của phòng làm việc của Ngôn Húc cũng được
đăng lên.
Hai phần tuyên bố này nói đỡ cho nhau, đơn
giản chính là thừa nhận bọn họ đã gặp nhau ở
trong xe ở dưới lầu công ty Thời Thụy, nhưng mà
hai người bọn họ chỉ là bạn bè với nhau, cũng
không phải là yêu đương giống như trong tin đồn
đã nói.
Tuyên bố giống như nhau, khiến cho cư dân
mạng không khỏi nghi ngờ đây có phải là do đã
thương lượng với nhau rồi không, hai người đồng
thời phủ nhận quan hệ yêu đương càng khiến cho
người ta cảm thấy khả nghỉ hơn.
Lúc trong lòng của khán giả vẫn còn đang nghỉ
ngờ, trên mạng liền có người nhảy ra nói chuyện
thay cho nam nữ chính trong tin đồn.
“Ngôn Húc với chị Ngọc Sở quả thật chỉ là bạn
bè thôi, hơn nữa chị Ngọc Sở đã có bạn trai rồi,
mọi ngưỡi cũng đừng có suy nghĩ nhiều quá. Fan
hâm mộ của Ngôn Húc, Ngôn Húc vẫn là của các
bạn, bắn tim!”
Ở phía dưới hai bài tuyên bố đều có một
Facebook như vậy, tên tài khoản là Tầm Tầm Mịch
Mịch.
Là tài khoản của diễn viên Thân Ngải Hân.
Lúc đó Đường Ngọc Sở bị bôi xấu đăng tin tức
của Cố Ngọc Lam mang thai lên trên mạng, cũng
là do Thân Ngải Hân đăng video lên chứng minh
sự trong sạch của Đường Ngọc Sở.
Lần này cô ta lại nói đỡ thay cho Đường Ngọc
Sở, trong lúc nhất thời trên mạng nghị luận ầm ï,
chủ đề nào cũng có.
“Cái gì mà Ngôn Húc chứ, Thân Ngải Hân với
Đường Ngọc Sở mới là tình yêu đích thực!”
“Má ơi, tâm hồn bách hợp đang thiêu đốt trong
tôi!”
“Đừng có ngu ngốc nữa, các vị à, Thân Ngải
Hân rõ ràng là bị lôi ra để chặn súng đó, Ngôn
Húc chắc chắn là một đôi với Đường Ngọc Sở.
“Chẳng lẽ là các người không cảm thấy kỳ quái
hả? Lần trước chuyện Đường Ngọc Sở bị oan gây
xôn xao dư luận, Thân Ngải Hân liền đăng video
lên, lần này chuyện tình cảm của Ngôn Húc và
Đường Ngọc Sở cũng xôn xao dư luận như thế, cô
ấy cũng xuất hiện, cái này không phải là cọ nhiệt
độ điển hình hả?”
“Lầu trên nói Thân Ngải Hân cọ nhiệt độ, tôi
đồng ý cái nhìn của bạn”
“Cái rắm! Ngải Hân của chúng tôi mới không
cần phải cọ nhiệt độ, huân y thảo bọn tôi có thể
tự cho cô ấy nhiệt độ.”
Ngay lập tức ở trên mạng tràn ngập đủ loại lời
bình, có fan hâm mộ sẽ xé xác nhau, loạn thành
một đống.
“Cái này… Thân Ngải Hân đứng ra để thêm
phiền phức hả?”
Tống An Kỳ theo dõi quá trình các sự việc ở
trên mạng đang dần dần lên men, đối với hành
động trượng nghĩa của Thân Ngải Hân, cô ấy cảm
thấy không biết nên khóc hay nên cười.
Đưỡng Ngọc Sở nhíu mày: “Cô ấy cũng là tốt
bụng thôi, chỉ là không ngờ đến thật ra cư dân
mạng cũng không đơn giản như vậy.”
“Đâu chỉ là không đơn giản như vậy, căn bản
chính là rảnh đến nhức cả trứng!”
Ứng Tiêu Tiêu đối với một số cư dân mạng ăn
no lo chuyện bao đồng, khịt mũi coi thường.
Đường Ngọc Sở buồn cười: “Tiêu Tiêu, trước
kia ngôi sao mà cậu thích vừa mới xảy ra chuyện,
cậu không phải cũng lao vào cắn xé với người
khác hay sao, vậy là cậu cũng không rảnh đến
nhức cả trứng hả?”
“Tớ… Ứng Tiêu Tiêu hừ lạnh một tiếng, kiêu
ngạo hất cằm lên: “Của tớ gọi là bảo vệ thần
tượng, không giống như với bọn họ.”
Bây giờ cư dân mạng ở trên internet giống như
là đầu ngọn cỏ, gió thổi chỗ nào thì nó liền ngã
qua chỗ đó, cũng thích chạy theo trào lưu của
người nổi tiếng nào đó, đây không còn là môi
trường mạng đơn giản như khi xưa nữa.