• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 32

Thấy Tần Thâm cười, Thôi Niệm Sở quăng cho anh ta một ánh mắt khó hiểu : “Tần Thâm, anh cười gì vậy?”

Tần Thâm vội xua tay, sau đó đứng lên đi thẳng ra ngoài, còn ngồi đây nữa chắc bị ánh mắt lạnh lẽo của Hoa Thần chôn sống quá… Hoa Thần nhìn Thôi Niệm Sở, trong ánh mắt anh chứa đầy thâm tình : “Tôi luôn ở đây để bảo vệ em…”

Câu nói ám muội này của anh, làm mặt cô bừng đỏ, ánh mắt có chút bối rối, thật lòng khi nghe anh nói, tim cô không kìm được mà nhảy loạn xạ… Ai nói đàn ông sở hữu gương mặt lạnh lùng lại có chỉ số EQ thấp, thực sự là lừa người mà, Hoa Thần tuy ít nói nhưng mỗi lần anh nói đều khiến cô rung động, anh có thể ngừng thả thính kiểu này không?

Trái tim nhỏ của cô sắp không chịu được rồi, mà nghĩ cũng lạ, đáng lẽ khi cô bị Tôn Bắc phụ tình thì cô sẽ không chịu mở lòng để tiếp đón bất cứ ai đi vào thế giới của cô nữa, nhưng đối với Hoa Thần ngay từ lần đầu nhìn thấy anh cho tới bây giờ, anh cứ từ từ chậm rãi tiến về phía cô, không một phòng bị nào bày ra với anh… Không lẽ vì sắc nên u mê…Thôi Niệm Sở, cô thực sự là người trọng sắc vậy sao?

Hoa Thần trông thấy Thôi Niệm Sở đứng ngẩn người ra, trong lòng có chút lúng túng, không phải cô bị anh dọa rồi sao….

Dù anh không muốn cùng cô phát triển một mối quan hệ khắng khít hơn trong tương lai, nhưng lại không thể nhịn được mỗi khi trông thấy cô chỉ có một mình, anh chỉ muốn đơn thuần là bảo vệ cô, chăm sóc cô mà thôi….

Thậm chí dù biết hôn lễ sắp tới của cô có thể sẽ không thành nhưng khi nghĩ tới cô mặc chiếc váy cưới, cầm bó hoa tươi trên tay, tiến về phía vòng tay của một người đàn ông khác, tim anh bỗng như ai bóp chặt lại, tâm tình cũng khó chịu hơn vài phần… Mỗi người giữ riêng cho mình một tâm tình…. không ai nói với nhau câu nào, chỉ lặng lẽ quan sát đối phương, cứ ngỡ ngày mai bọn họ không còn nhìn thấy nhau vậy….

Bầu không khí trầm mặc lúc này bị phá vỡ lần nữa bởi tiếng điện thoại của cô….

“Alo, Niệm Sở, em…….em…. đang ở đâu?”

Tôn Bắc còn dám gọi cho cô, cô thực lòng muốn biết anh ta định nói gì với cô?

“Em đang ở trước cửa khách sạn MK” Vẻ mặt của Thôi Niệm Sở lạnh xuống, nụ cười nhàn nhạt xuất hiện… “Em…. em đến đó làm gì?” Giọng Tôn Bắc lắp bắp hỏi… Thôi Niệm Sở cũng có thể hình dung được hiện tại anh ta đang có tâm trạng như thế nào, chắc là anh ta đã biết Trương Mạn Linh giở trò rồi, không ngờ tốc độ của anh ta lại nhanh đến vậy… “Bắt gian? Anh nghĩ sao?” Nghe thấy giọng nói bình tĩnh của Thôi Niệm Sở, lòng Tôn Bắc giờ như lửa đốt… “Thôi Niệm Sở, em… em nói vậy là sao? Sao lại bắt gian….?” Tôn Bắc đúng là có tật giật mình, giọng nói của anh ta lúc này hoàn toàn tố cáo với cô, anh ta đang có tội…

“À, bạn của em vô tình biết được vị hôn phu của cô ấy cùng thư ký đang ân ái mặn nồng tại phòng bao nhiêu ấy nhỉ, em cũng không rõ, em chỉ là tới góp vui thôi…” Thôi Niệm Sở lạnh nhạt đùa giỡn vài câu với Tôn Bắc, cô dùng ngữ khí như mình là người ngoài cuộc… “Mấy chuyện này sao em có thể góp vui được chứ, em về đi, chúng ta sắp đám cưới rồi, lỡ như có chuyện gì thì sao, Niệm Sở, ngoan về đi em…” Sau một hồi cố gắng trấn tĩnh, Tôn Bắc vội vàng khuyên can cô….

Thấy bản thân hù dọa Tôn Bắc như vậy đủ rồi, nếu cô còn tiếp tục chỉ sợ rằng kế hoạch sẽ bị phá hỏng, vậy nên cô đành chấp thuận lời anh ta nói : “ Anh nói cũng đúng, được em đồng ý, em sẽ về bây giờ… có điều Tôn Bắc, không phải anh cũng có một cô thư ký sao, em thấy cô ấy cũng khá xinh, cho nên nếu như anh có ý định gì, thì đừng để em biết nha, kẻo dưa bở sẽ không còn ngọt đâu….”

Cô đưa lời cảnh cáo anh, cô muốn anh ta biết cô không phải là đứa dễ ghẹo… “Em nói lung tung gì vậy, anh chỉ có một mình em thôi…” Tôn Bắc phủ nhận, còn nói với giọng khá cáu kỉnh để chứng minh hắn là trong sạch… “Được em tin anh.. tạm biệt “

Vừa cúp máy xong, cô đã vội vàng khóa máy, thực sự quá phiền rồi. Đơn thuần chỉ là muốn bình yên vậy mà hết người này tới người khác quấy nhiễu.

Tần Thâm bật cười : “Tiểu yêu nữ, tôi không ngờ cô lại mồm miệng sắc sảo như vậy đó”

“Chuyện anh không ngờ còn nhiều lắm, tôi cũng không phải người dễ ghẹo, cho nên tốt nhất anh đừng đắc tội, dù sao lòng dạ đàn bà cũng rất độc đó.” Lời nói vừa thốt ra nửa đùa nửa thật, đúng là chỉ khi bị dồn ép thì cừu non cũng hóa sói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK