Khánh khóa môi Vy bằng một nụ hôn ngọt ngào, Vy muốn chống cự nhưng đã bị Khánh gì chắc lấy vai cô, nhưng rồi cũng bị nụ hôn của người con trai ấy mê hoặc. Ban đầu là chống cự sau đó là phó mặc cuối cùng là hôn đáp trả, ở bên kia mấy ông bà đã bị lũ trẻ dọa cho suýt thì rớt tim ra ngoài tưởng là bọn nó tính hủy hôn thật, thấy vậy cũng yên tâm phần nào rồi lại rủ nhau ngồi vào bàn ăn yên tâm phần nào. Một lúc sao bà Vương nhận được một cuộc điện thoại của Khánh
- Mẹ con đưa Vy đi chơi, mẹ nói với hai bác hộ con luôn. Hôn ước cũng sẽ không bị hủy bỏ
- Được rồi, được rồi hai đứa đi chơi vui vẻ.... ta sẽ nói lại
- Vâng – Khánh nói rồi cúp máy
- Tôi sắp bị lũ trẻ này dọa cho rớt tim ra ngoài rồi, haizzz.....bọn trẻ thật là – Bà Vương phàn nàn
- Bọn trẻ cũng thật là, báo hại chúng ta... -- Bà Trần tiếp lời
- Thôi, không có gì là được rồi, chúng ta nâng ly – Ông Vương nói tiếp rồi cầm ly rượu lên
***
Trong xe lúc này, lại là không khí im lặng, Vy vẫn còn "đơ" vì chuyện hồi nãy...
- Cô không biết thở bằng mũi sao? – Khánh lên tiếng
- Hả.....hả... - Vy lắp bắp
- Tệ thật, sau này tôi sẽ từ từ dạy cô
- Không cần – Vy lung túng quay mặt đi chỗ khác, mặt tý nữa là đỏ như quả cà chua rồi cô biết Khánh đang nói đến chuyện hồi nãy do quá bối rối nên cô không giám thở...
- Nếu lâu một chút nữa, chắc cô sẽ tắc thở mất
- Cái....cái gì chứ - Vy tức giận
- Không phải sao?
- Hừ - Quay mặt đi chỗ khác
- Định đi trên xe mãi thế này sao, đi chơi chút chứ...
- Tùy anh...
- Vậy đi uống nước, lát đi chơi sau – Khánh vòng qua bên trái, đến một quán nước gần đó, đó là một quán nước sang trọng, nhìn mà phê
Tại quán nước
Khánh dẫn Vy vào trong, những cô gái thấy Khánh bước vào thì giống như bị điên, la hét ầm ĩ, lôi điện thoại chụp chụp rất nhiều giống như nhìn thấy sinh vật lạ ngoài hành tinh vậy. Cũng đúng thôi, Khánh sở hữu một khuân mặt điển trai không góc chết, chiếc mũi cao thẳng cùng với đôi môi mỏng, mái tóc được chải chuốt khá gọn gàng( tóc đầu nấm), dài gần đến mắt, đôi mắt hút hồn..không điểm nào có thể chê được, khuân mặt vô cảm càng làm anh ta thêm nổi hơn. Chưa kể hôm nay Khánh mặc một chiếc phông trắng, bên ngoài cũng khoác một chiếc sơ mi trắng, quần jean kết hợp với đôi giày thể thao sành điệu, đồ thì toàn đồ hiệu không hổ danh là con trai tập đoàn lớn trên thế giới.
Vy đi bên cạnh cũng có chút khó chịu,muốn nhanh nhanh để rời khỏi chỗ oái oăm này, hai người lên tầng trên, Vy chọn chỗ ngồi, là một nơi gần cửa sổ có thể ngắm toàn bộ hoạt động của con người đi trên đường....
- Hai em dùng gì? – Chị phục vụ bàn nhanh chóng chạy đến
- Cho em một dingtea, anh dùng gì? – Cô quay sang hỏi khuân mặt vẫn không chút biểu cảm nãy giờ
- Một coffe America – Khánh buông một câu ngắn gọn
- Hai em chờ một lát – Trước khi quay đi chị vẫn không quên nói một câu – Hai đứa rất đẹp đôi đấy
- Chị đúng là có mắt nhìn đấy – Khánh đáp lại
- Ai là một đôi với hắn ta chứ - Vy lầm bầm – Mà anh có cần tỏ ra lạnh lùng như thế không- Vy quay phắt sang Khánh đổi chủ đề
- Tôi thích....làm sao....- Khánh gằn giọng
- Xì....
Rồi từ đâu mấy cô gái chạy tới chỗ hai người đang ngồi. Mấy cô gái kia có vẻ cũng trạc tuổi họ thôi nhưng ăn mặc lại già hơn tuổi, phấn son lòe loẹt...đẹp nhưng chỉ toàn là do son phấn....
- Anh ơi chụp với em một tấm hình nha – Cô gái thứ nhất lên tiếng
- Anh quả thật là rất đẹp trai đấy
Vy vẫn ngồi đó, ánh mắt sắc lạnh liếc về phía mấy cô gái kia
- Xin lỗi, có vẻ sự xuất hiện của mấy người khiến bạn gái của tôi không được vui thì phải – Khánh nói một câu khá nhẹ nhàng nhưng đầy quyền lực ý cậu là mấy người kia có thể cút được rồi