“Ngươi cũng y hệt con dê Arista cau có kia, không hổ là người truyền thừa của ông ta, thậm chí đến kiểu hành động cũng y chang!”
Lilith chậm rãi đứng lên, từ từ bước đến gần Tiêu Phàm rồi bỗng nhiên yếu ớt ngã vào người hắn, nhè nhẹ thổi hơi nóng bên tai hắn: “Anh giai... Muốn thì cứ tới nha...”
Kích thích này quá lớn! Tiêu rồi, phong ấn sắp bị phá vỡ rồi! Lúc tiến vào trò chơi, Tiêu Phàm đã phong ấn thứ ở giữa hai chân mình lại nhưng lúc này nó sắp nổ tung ra rồi!
Lilith vươn bàn tay ngọc ngà của mình ra, đẩy nhẹ hắn một cái rồi thuận thế ngồi lên ghế lại: “Trời ơi xem phản ứng của mấy người kìa! Ta đùa thôi, đùa tí ấy mà! Đừng quá căng thẳng, do ta ở một mình chán quá thôi.”
Cô ta lặp lại lời nói vô trách nhiệm vừa nãy, tựa như mình chỉ đang đùa giỡn tình cảm của một nam sinh trẻ dại thuần khiết. Tiêu Phàm khẽ thở phào nhưng cũng cảm thấy khá hụt hẫng.
Lilith nhìn Hổ Nữu đang bĩu môi và Xà Cơ nơm nớp lo sợ ở bên cạnh hắn, cảm thấy rất thú vị: “Anh giai nếu muốn thật thì người ta cũng không có chê đâu nha. Có điều người ta là nữ quỷ succubus (*) đó, sau khi nếm thử người ta là các loại thuộc tính đều sẽ vĩnh viễn giảm mất 50% đấy!”
(*) Nữ quỷ succubus: là một loài quỷ chuyên đi “ấy ấy” với đàn ông đang ngủ trong thần thoại Do Thái, thường hiện lên trong giấc mơ dưới hình dạng một thiếu nữ xinh đẹp để quyến rũ và cưỡng hiếp đàn ông.
Lilith có độc! Tiêu Phàm hãi hùng tới mức lùi ngay về sau một bước, chỉ sợ cái chạm nhẹ vừa rồi sẽ khiến thuộc tính của mình bị giảm xuống một phần.
“Thôi thôi, không đùa nữa! Bây giờ các ngươi đi dọn phòng cho ta trước đi. Còn ngươi, ừ phải, chính là tiểu cô nương ngươi đó! Ngươi lại đây xoa bóp vai cho ta một chút, chả hiểu sao mấy hôm nay đau thế không biết.”
Xà Cơ rụt rè bước từng bước đến chỗ cô ta, nhìn Hổ Nữu và Tiêu Phàm bằng ánh mắt cầu cứu.
Tiêu Phàm ra hiệu cho Xà Cơ cứ làm theo yêu cầu của Lilith, dù sao đó cũng là nhiệm vụ. Còn hắn và Hổ Nữu thì bắt đầu quét dọn căn phòng.“Hồi nãy khoái lắm phải không? Phàm muội muội có phúc quá nhở!”
“Cũng bình thường.” Tiêu Phàm cũng không quay đầu lại mà vẫn tiếp tục dọn phòng.
“Anh khoái thật đấy à!”
“Chỉ là mấy chuyện cỏn con thôi mà cô tức cái gì?”
Ừ cũng phải nhỉ, vì sao mình lại tức chứ? Hổ Nữu chẳng hiểu nổi bản thân mình.
Xem ra Lilith là một ác ma có cuộc sống sinh hoạt của ngự tỷ (*). Nhà cửa vừa bừa vừa bẩn, chẳng hề sạch sẽ như phòng của mấy nữ sinh bình thường. Chén bát thì chất đống khắp nơi, chẳng biết bao lâu rồi chưa rửa. Quần áo quăng bừa bãi chỗ nào cũng có, chăn nệm trên giường cũng vo lại thành một đống. Trên mặt đất, mấy cái chai rỗng còn thoảng mùi rượu bị quẳng tứ tung, xung quanh chai lại còn vương vãi vài mảnh vụn thực phẩm trông giống như món chiên xào gì đấy, chắc hẳn là do Lilith vừa ăn vừa uống rượu làm rơi.
(*)Ngự tỷ được hiểu đó là những người con gái tài sắc vẹn toàn, giỏi mọi lĩnh vực, người con gái hoàn hảo
Hổ Nữu là nữ sinh ưa chuộng sạch sẽ, mà do mọi người trong nhà đều rất cưng chiều cô nên cô chưa bao giờ phải nhúng tay làm bất cứ việc gì. Vì vậy lúc này động tác của cô cứ cà rề cà rà, nhìn bãi chiến trường trước mắt mà chẳng biết nên bắt đầu từ đâu. Cuối cùng sau một lát đứng đực mặt ra, cô quyết định tìm một chỗ ngồi nghỉ.
Còn Tiêu Phàm thì thuê nhà riêng ở một mình, mọi việc trong nhà đều do một tay hắn lo liệu. Hắn hiểu một tiểu thư như Hổ Nữu được cưng chiều thế nào nên thấy cô ngồi nghỉ cũng chẳng nói gì, chỉ cặm cụi dọn dẹp từng chút một.
Oh no! Cái khỉ gì đây!
Trong một góc kẹt của ngăn tủ cũ nát, hắn thấy thấp thoáng một cái quần chíp chữ T màu đỏ tươi, mà hình như còn mặc rồi nữa!
Arista, vô cùng cảm ơn ông vì đã bảo tôi đến đây!
Tiêu Phàm, không được! Mày không được làm thế!
Cơ hội tốt, đừng bỏ qua!
Chuyện thối tha như vậy... Tiêu Phàm sao mày có thể làm vậy chứ!
Chỉ cầm lên xem một chút thôi mà, có gì đâu!
...
Trong đầu Tiêu Phàm đấu tranh mãnh liệt, dưới chân thì đến càng lúc càng gần.
[Hệ thống nhắc nhở: Hành động này của ngươi đã vi phạm phong cách quý ông, xin hãy dừng lại ngay! Nếu không kỹ năng quý ông sở trường có thể sẽ bị hạ cấp!]
“Hổ Nữu.”
“Gì vậy!” Hổ Nữu nhìn Tiêu Phàm thất thểu bước đến chỗ mình...
Chẳng biết đã trôi qua bao lâu, rốt cuộc Tiêu Phàm cũng dọn xong hết, chỉ có đống quần áo là do Hổ Nữu gấp gọn. Bọn họ chỉ thu được một ít điểm kinh nghiệm chẳng đáng là bao, nhưng bất ngờ là Tiêu Phàm có thêm một sở trường nội trợ trong kỹ năng sinh hoạt, hơn nữa còn thăng lên được một cấp.[Cấp bậc sở trường nội trợ: E] (cấp bậc càng cao thì càng dọn dẹp nhanh hơn.)
[Ghi chú: Ngươi rất có năng lực trong công việc quét dọn vệ sinh, bây giờ mà đi nộp CV có khi sẽ có người thuê ngươi đi dọn WC ngay và luôn đấy!]
Đúng vậy, Tiêu Phàm vừa nhận được một kỹ năng sinh hoạt sở trường rất rất rất vô dụng.
“Chà, các ngươi dọn xong hết rồi đấy hả? Để ta xem nào.”
Hình như vừa nãy Lilith được Xà Cơ xoa bóp thoải mái quá nên đã ngủ quên mất, bây giờ trông cô ta như mới tỉnh dậy: “Wow! Sạch lắm, sạch lắm!”
Vừa dứt lời, cô ta liền nhảy thẳng lên giường rồi lăn qua lăn lại.
Tiêu Phàm niệm thầm trong lòng: Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn, sẽ bị giảm thuộc tính đấy...
“Khá đấy! Nghe cho rõ nhiệm vụ kế tiếp đây: Đi đến Sa Xà Cốc mang một ít mật rắn về cho ta, ta sẽ đợi ở đây. Mấy cục cưng của ta nhớ đi nhanh về nhanh nha!” Hình như vì phòng ở đã sạch sẽ ngăn nắp hơn nên tâm trạng Lilith cũng tốt theo...
Một người chơi mới vào forum có một ngày đã đạt đến cấp 10 post một bài có nội dung thế này:
Trong bất kỳ một trận doanh nào, hễ người chơi đạt được cấp 10 và rời khỏi Tân thủ thôn thì sẽ có một phó bản, mỗi người chỉ có thể vào một lần một ngày, bất kể thắng hay bại.
Trước khi vào phó bản, người chơi có thể chọn độ khó trước. Độ khó được chia làm bốn cấp độ: Đơn giản, bình thường, khó, và luyện ngục.
Trong ngày thử nghiệm đầu tiên, đa số các đội đều có thể thông qua phó bản cấp độ đơn giản, rất ít đội chọn cấp độ bình thường và kết quả là có đội thắng có đội bại. Những phó bản có độ khó trên bình thường thì chưa đội nào thử cả.
Sau khi so sánh, người chơi phát hiện độ khó của mỗi cấp phó bản chênh lệch rất nhiều.
Quái vật ở phó bản đơn giản có cấp bậc khoảng từ 10 đến 15, trong khi phó bản bình thường thì tăng lên đến khoảng 12 - 17. Vì vậy, rất có khả năng trong phó bản luyện ngục sẽ xuất hiện quái vật cấp 16 - 21.
Mặt khác, tùy theo độ khó tăng lên mà sẽ cho thêm những quái vật mới chưa từng xuất hiện trong phó bản.
Tuy phó bản này khó như vậy nhưng vẫn thu hút vô số người chơi, chủ yếu là vì hộp quà mà họ sẽ lấy được khi hoàn thành.
Trò chơi đã thay đổi cách tặng quà ngẫu nhiên trước đó, bây giờ phần thưởng không còn tự dưng rơi từ trên trời xuống nữa, khiến cho những trang bị thu được ở giai đoạn đầu cực kỳ khan hiếm.
Trong ngày đầu tiên tìm hiểu cách chơi, người chơi dần dần nghiệm ra được con đường tắt giúp lấy được vũ khí trong Tân Sinh, đó chính là: “Không có đồ ăn cũng không có gì mặc? Không sao, kẻ địch sẽ tự động dâng cho mình. Không có thương cũng không có pháo? Chẳng hề gì, kẻ địch sẽ tạo ra cho chúng ta...”
Nhưng đâu ra lắm quái vật cầm vũ khí cho mọi người cướp đoạt đến thế! Chẳng hạn như Tân thủ thôn của Tiêu Phàm chỉ có đúng một loại thôi, mà hơn nữa sau khi mấy người Tiêu Phàm vượt qua phó bản duy nhất trong hệ thống mới có được. Đó chính là Lang Nha bổng của black goblin.
Vì vậy, ở Tân thủ thôn của hắn, Lang Nha bổng đã trở thành vũ khí tiêu chuẩn nhà nhà đều có.
Bây giờ, chỉ cần team của người chơi vượt qua một phó bản ở cấp độ bất kỳ là mỗi người trong team đều sẽ nhận được một hộp quà.
Trong hộp sẽ có những vật phẩm ngẫu nhiên cần có và phù hợp với từng giai đoạn. Thuốc, trang bị, sách kỹ năng, tiền... Cũng có thể sẽ nhận phải một hộp quà rỗng nhưng xác suất này rất nhỏ.