• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bà mẹ nó, ba của Hổ Nữu rốt cục là thần thánh phương nào? Long Tổ của cục Quốc An mà ông ta cũng biết! Hơn nữa Long Tổ vì cái lông gì mà không làm việc đàng hoàng lại chạy đến nơi này chơi game có chứ!

“Được, tôi sẽ lưu ý.” Tiêu Phàm chấn động trong lòng, đây chính là cơ mật của quốc gia, trên mặt của Hổ Bá rất bình thản, nhưng có thể nói với mình những điều cơ mật này, chứng mình Hổ Bá vô cùng tin tưởng hắn.

“Phàm muội muội, anh có thể nhanh lên không, lề mề cái gì nữa!” Giọng nói không kiên nhẫn của Hổ Nữu truyền đến từ phía xa,

Hổ Nữu nhanh như chớp đã đi xa.

Tiêu Phàm phất phất tay tạm biệt Hổ Bá, hắn cũng không để lời nói cuối cùng của Hổ Bá trong lòng, bởi vì chuyện quốc gia đại sự có những nhân tài chuyên nghiệp của Long Tổ lo là được rồi, bọ họ là dân thường nho nhỏ không thể giúp được gì, trời sập xuống thì có những người trên cao chống đỡ.

Tiêu Phàm cũng sẽ không để ý đến những tình huống đặc biệt mà hắn gặp phải, cũng không thể nói hắn không tuân thủ hứa hẹn, mà bởi vì nơi này sự việc kỳ quái nhiều lắm. Ông nói việc này đặc biệt, chuyện này không đặc biệt, Tiêu Phàm thật sự lơ mơ không hiểu được…



Phong Lang thấy hoang mạc quen thuộc này thì bắt đầu cảm thấy vô cùng bực bội...

Gã muốn đến doanh địa Sa Mạc Bọ Cạp gần thành Ác Ma Abaddon luyện cấp, và ở đó gã đã từng đánh qua một lần tất cả các nơi.Cũng bởi vì hôm qua gặp một đội ngũ người chơi bình thường nên gã mới ngứa tay muốn PK rơi cấp bọn chúng.

Không ngờ đến trong một đội ngũ có tên là Bá Vương Hoa lại có một cô gái vô cùng xấu xí!

Cô ta tên là A Hoa Tỷ, cái ID thiệt quê mùa, thế là ác mộng của hắn bắt đầu...

Phong Lang nhớ rõ đồng đội của mình là Att và Biều Đại Đại, ba người bị một mình con quái vật cái này đánh cho tan nát, hơn nữa lúc ấy trên người gã còn có không ít giá trị PK, chính vì vậy, do phản ứng liên hoàn gián tiếp mà hệ thống dùng để trừng phạt người chơi chữ đỏ, trừng phạt đến mức cho gã về số 0.

Sau đó bọn họ trở về kể chuyện này cho đại ca bang phái mình là Ác Long nghe, hi vọng đại ca Ác Long vô cùng ghê gớm của mình đích thân ra tay giáo huấn cô gái này thật nghiêm khắc.

Không nghĩ tới lúc Ác Long nghe xong, gã còn bị chửi té tát, nói gã làm cho Bang Hắc Long mất mặt, có một cô gái mà ba người cũng đánh không lại.

Sau đó đại ca Ác Long còn nói mình làm quản lý của Bang Hắc Long là phải luyện cấp, đẳng cấp cao thì danh vọng cao, như thế chiêu mộ đệ tử sẽ tốt hơn, làm việc lớn không rảnh quản mấy trò đùa con nít này, muốn báo thù thì tự đi đi, đừng ở đây làm mất thể diện nữa.

Bản thân gã lúc ấy cấp cao như vậy còn đánh không lại, bây giờ đã bị rơi mất nhiều cấp như vậy còn đánh đấm thế nào nữa. Thế là dưới sự van nài trong khổ sở của gã, rốt cục đại ca Ác Long cũng bị thuyết phục, vời đến một người quen giúp gã báo thù.

Phong Lang nghe nói người quen mà đại ca Ác Long vời rất là lợi hại, là thủ lĩnh của tổ chức sát thủ Huyết Tinh Ma Thuật Xã vô cùng có tiếng tăm trong trận doanh Ác Ma, tên là Tiểu Sửu Hoàng.

Phong Lang nghĩ thầm lần này chắc là có thể tin được rồi, uy danh Huyết Tinh Ma Thuật Xã rất vang dội trong trận doanh Ác Ma này, không khác gì công hội Bang Hắc Long mà lão đại Ác Long lập nên, cái con mẹ khủng long bạo chúa A Hoa Tỷ kia còn không mau ngoan ngoãn nhận lấy cái chết.

Nhưng mà điều làm cho Phong Lang không thể ngờ chính là cái tên Tiểu Sửu Hoàng lại là một kẻ hèn nhát có tiếng không có miếng. Nghe nói sau khi gã gặp A Hoa Tỷ thì có đánh đấm gì đâu, chưa lâm trận đã đã nhao nhao bảo mình tiêu chảy rồi bỏ chạy, vừa chạy vừa nôn thốc nôn tháo, còn nói có làm sao đi nữa cũng không bao giờ muốn gặp A Hoa Tỷ một lần nào nữa, sau đó mắng lão đại Ác Long của gã một trận.

Thế là việc ngày càng tệ đi, lão đại Ác Long sau đó cũng mắng gã, trong khi gã ngơ ngác chả hiểu gì cả, nói cái gì mà đừng gây phiền cả ngày nữa, tự dưng dây vào mấy thứ buồn nôn không đâu vào đâu.

Phong Lang lúc đó cũng không hiểu tại sao mà Ác Long lại trách mình. Bởi vì ngay từ cái tên ID của Phong Lang cũng đã có thể biết, gã cũng không phải là một người chơi thích động não. Gã lấy cái tên này bởi vì gã muốn giống một người điên cuồng, phải như chó sói hung tàn. Mà thiên phú cũng là một kỹ năng vô cùng thích hợp với phong cách tác chiến của Phong Lang, đó là có thể gia tăng tốc độ công kích của mình trong thời gian ngắn trên phạm vi lớn, thứ mà Phong Lang muốn chính là kiểu cảm giác điên cuồng này.

Dù sao thì Phong Lang cũng hiểu được một điều, gã muốn nhờ lão đại Ác Long giúp mình báo thù là điều không thể nữa rồi, chỉ còn cách lại luyện cấp mà thôi, gã phải tự tay giải quyết cái con mẹ khủng long bạo chúa kia.

Bởi vì cái gọi là quân tử báo thù mười năm không muộn, mỗi lần Phong Lang nghĩ đến con quái vật cái A Hoa Tỷ là đều nghiến răng nghiến lợi.

Cho nên vì luyện cấp, cho nên Phong Lang phải đánh các quái vật thấp một lần nữa, đánh qua đánh lại mãi như thế, thật sự làm cho người ta cảm thấy muốn nôn mà.

Nếu như một mình gã thì không có gì, chỉ là vất vả cho hai người anh em tốt của gã là Att và Biều Đại Đại.

Mặt mày của Att thì trông không cáu kỉnh như Phong Lang, dáng người gầy gò nhỏ bé, trên đỉnh đầu nhuộm một chùm tóc vàng, ngũ quan trông cũng tinh tế sắc bén, nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt kia, siêu cấp hèn mọn, khi nói chuyện cũng chả biết lấy giọng địa phương từ đâu ra, cực kỳ giống một mấy tên du côn lưu manh.Trong cuộc sống thực, Att vô cùng ghét con nít, thật sự, nếu hắn ta mà thấy lũ nhóc tụ lại một đống ngu ngốc so tài hay cãi nhau ầm ĩ là Att sẽ xông lên đập chúng một trận.

Nhưng mà cuộc sống ngoài kia thì bị sự ràng buộc của pháp luật đạo đức, thế nên loại xúc động muốn đập con nít của Att chỉ có thể ém lại trong lòng.

Lúc đăng nhập trận doanh Ác Ma, Att nhận được một kỹ năng thiên phú là Ngược Quyền và một thanh đao mổ heo.

Adt hết sức hài lòng với điều này.

PS: 【 Kĩ năng thiên phú: Ngược quyền 】

【 Loại kỹ năng: Kỹ năng chủ động 】

【 Hiệu quả: Lực công kích tăng 5% liên tục trong 10 phút 】

【 Kỹ năng tiêu hao: 100 thể lực, thời gian hồi chiêu 10 phút 】

【 Ghi chú: ngược quyền 10 phút! 】

Att cảm thấy bầu không khí của trận doanh Ác Ma rất là thích hợp với bản thân, chém chém giết giết không bị ràng buộc dù chỉ một chút, một lời không hợp thì phóng dao phay, không cần phải giống bình thường, lúc nào cũng kiềm chế bản thân, gặp chuyện gì cứ tiện tay Ngược Quyền đánh cho sướng cái tay là được.

Sau đó gặp bạn bè chung chí hướng cùng gia nhập Bang Hắc Long, cho đến khi chọc đến con quái vật cái làm người ta phát điên kia...

Nếu như Phong Lang và Att đều thuộc về dạng người nhỏ gầy thì Biều Đại Đại là người to béo vạm vỡ.

Hai gầy tất sẽ có một mập, thế mới bổ sung cho nhau, sau đó bọn họ hình thành một tổ đội luyện cấp nhỏ trong Bang Hắc Long do Phong Lan cầm đầu.

Phong Lang và Adt thích chọc Biều Đại Đại là "Heo Nướng", chủ yếu là do kỹ năng thiên phú của Biều Đại Đại có thể tăng lực công kích hỏa diễm cho bản thân, ngoài ra còn có thể tăng hiệu quả để thiêu đốt kẻ địch, lại thêm vóc người của Biều Đại Đại to quá cho nên khi chiến đấu, từ "Heo nướng" dùng để hình dung Biều Đại Đại thật sự là vô cùng thích hợp.

Nhưng chọc thì chọc thế thôi, chứ sức chiến đấu của Biều Đại Đại thật sự rất đáng gờm!

Mà thứ kích thích Phong Lang và Att nhất chính là, Biều Đại Đại là người duy nhất trong ba đứa bọn họ nhận được một danh hiệu kỹ năng...

Có được khi ba người bọn họ tổ đội đánh Thung Lũng Rắn Cát.

Khi đó Biều Đại Đại đánh phó bản luôn có một thói quen. Sử dụng kĩ năng thiên phú của mình để thiêu đốt những con rắn nhỏ ở Thung Lũng Rắn Cát, đợi đến lúc những con rắn nhỏ kia chuẩn bị bị ngọn lửa thiêu đốt đến chết thì dùng tay nắm lấy đầu rắn nhỏ bị đốt, vứt về phía con khác.

Kết quả lúc ra kết toán phó bản...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang