Cả một cuối tuần không ngày nào Trương Thần Phi cho Tiêu Tê ra khỏi cửa cho nên hai người liền làm ổ trong biệt thự.
Quản gia đặt một tấm trải đi ăn dã ngoại ở ngoài sân vườn, mang đồ ăn ngon ra cùng với đệm dựa thoải mái. Tiêu Tê ngồi trên đó xem văn kiện gì đó, còn Trương Thần Phi thì gối đầu lên đùi cậu xem con trai cún nhảy tưng tưng trên cỏ.
Ông xã mình phát bệnh lại vào hôm thứ sáu, Tiêu Tê không biết thời gian cụ thể nên phải xem hết hộp thư của Trương Đại Điểu, cậu lọc hết thư đến từ sáng sớm thứ sáu đến bây giờ để xem lại một lần.
Sau khi làm công việc này vài lần thì Tiêu Tê tổng kết kinh nghiệm như sau, chuyện người này xử lý công việc hàng ngày thì không làm sai gì cả, chỉ là thỉnh thoảng sẽ viết ra vài câu lời thoại râu ria thôi. Kịch bản lần này là người đỡ đầu xã hội đen, Tiêu Tê sợ hắn trả lời gì mà “Chúng ta cứ tam đao lục động(1)theo quy củ cũ”, cho nên việc cần làm chủ yếu là xem những câu mà hắn trả lời lại người ta.
(1) Tam đao lục động: là một loại quy củ của xã hội đen, nếu như đã làm sai chuyện gì thì nếu muốn đối phương tha tội thì phải dùng dao chém ba nhát trên người.
[Bộ phận tài vụ gửi email khẩn cấp: (Bản sao gửi cho tất cả cao tầng) Sáng nay mới nhập vào số liệu doanh thu của [Ngân Hà Vinh Quang], bên sản xuất trí não khấu trừ 5% phí sử dụng. Đã hỏi đối phương, câu trả lời như sau…]
Trong nháy mắt khi mở ra thì câu tiêu đề in màu đỏ ngay tức khắc thu hút được sự chú ý của Tiêu Tê.
“[Ngân Hà Vinh Quang] là game miễn phí, thu nhập chủ yếu nằm ở tiền mua vật phẩm trong game. Ghi chép về số liệu trừ tiền truy cập mạng được ghi lại hàng ngày.
Ứng dụng truy cập mạng trí não Q-R MB là một công ty độc quyền, phí truy cập mạng lấy rất cao. Thạch Phi là nhà đi đầu trong giới nên có quan hệ bạn bè cùng có lợi với Q-R MB, có thể lấy được chi phí khá hợp lý. Còn các công ty nhỏ khác cũng chỉ có thể bị bóc lột thôi.
Người bộ tài vụ của Thạch Phi hỏi đối phương có tính nhầm phí hay không thì đối phương trả lời đúng là giá này không sai đi đâu được, sau này cũng sẽ dựa theo giá này để tính.
Bao nhiêu vật phẩm bán ra lại bị thu phí thêm 5%, đối với Thạch Phi mà nói thì đây chính là tổn thất hết 5 triệu nhân dân tệ, con số này ảnh hưởng vô cùng lớn.
Trương Thần Phi chỉ trả lời một câu “Đã biết” liền trực tiếp để cho bên luật sư cố vấn đặt câu hỏi qua đó, cũng yêu cầu bên đó gửi người sang giải thích rõ ràng cho hắn.
Giải quyết sấm rền gió cuốn, không có vấn đề gì. Tiêu Tê tiếp tục kéo xuống, cũng không có thêm gì đặc biệt, đang tính đóng hộp thư lại thì đột nhiên thấy được một email Trương Thần Phi gửi cho phòng nhân sự.
Email này vô cùng đơn giản, chỉ có một câu không đầu không đuôi, ý muốn bên phòng nhân sự dựa theo yêu cầu huấn luyện khẩn cấp lại bên bảo vệ của Thạch Phi. Yêu cầu cụ thể gì thì không nói nên Tiêu Tê đành câu thông với người trước mặt.
“Anh muốn bên nhân sự huấn luyện gì vậy?” Tiêu Tê cúi đầu hỏi hắn.
“Huấn luyện thường ngày mà thôi.” Trương Thần Phi bốc một miếng khoai tây chiên bỏ vào miệng, ánh mắt thâm thuý nhìn bầu trời mùa thu. Là ông trùm xã hội đen, từng giây từng phút không thể buông lỏng cảnh giác, chỉ khi có tiểu kiều thê trong lòng thì mới có thể cho hắn ít cảm giác bình yên.
“Tích tích”, hệ thống thông báo trên trang xã hội tiếng Anh có tin nhắn đến.
[@Kent Yonng: Baby, nhớ tôi không?]
Nơi bình luận là hình chụp ký túc xá Tiêu Tê đăng lên. Đã lâu không liên lạc mà mở miệng thì có một câu như thế, mắt Tiêu Tê không chớp, chỉ cảm thấy buồn nôn.
[Trả lời lại @Kent Yonng: Cái này để dỗ ông xã tôi vui thôi, xin lỗi vì đã dùng hình của anh, tôi sẽ xoá.]
Người bạn học KY này là con lai gốc Châu Á, xuất thân từ một gia đình giàu có, lớn lên trông cũng không đến nỗi nào. Chỉ là nổi tiếng phong lưu, cuộc sống rất phức tạp. Do ở sát phòng ký túc xá của cậu nên hai năm đầu quan hệ cũng không tệ lắm, nhưng lúc sau chẳng hiểu sao lại đột nhiên muốn theo đuổi cậu, sau khi cự tuyệt thì cũng không để ý hắn nữa, cuối cùng thì vẫn cười hi ha làm bạn bình thường.
Văn hoá người Mỹ là như thế, theo đuổi không được thì cũng không có ngại ngùng gì cả. Tiêu Tê cũng không xem chuyện đó có gì to tát, chỉ là lúc về nước thì không liên lạc nữa.
Không nghĩ đến nhiều năm như thế mà vẫn còn nói chuyện tuỳ tiện thế này, Tiêu Tê chán ghét xoá hình đi, tiện thể block người này luôn, thoát khỏi trang xã hội.
Hôm thứ hai đi làm, Tiêu Tê chủ động yêu cầu đi đến Thạch Phi Khoa Kỹ cùng. Trương Thần Phi vô cùng mừng rỡ, tự mình thắt dây an toàn cho tiểu kiều thê: “Thật ngoan.”
Thật ra là Tiêu Tê lo lắng chuyện hắn cùng đàm phán với bên kia. Bên kia đồng ý hôm nay sẽ cử người đại diện đến để gặp tại Thạch Phi, đây chính là chuyện lợi nhuận 5 triệu, không thể xảy ra chuyện gì được.
Chiếc Maybach dừng trước Thạch Phi Khoa Kỹ, lập tức có một bảo vệ mặc đồ đen bước đến mở cửa xe. Tiêu Tê ngẩng đầu hoảng sợ: “Sao mọi người lại mặc đồ này?”
Bình thường các nhân viên bảo vệ cũng mặc áo màu đen, nhưng ít nhiều gì cũng nhìn ra được là mặc đồ bảo vệ. Còn hôm nay lại mặc áo sơ mi đen, quần tây đen, còn đeo kính đen, trông chẳng khác gì đồ của vệ sĩ.
“Hôm chủ nhật tập huấn được phát.” Mấy nhân viên bảo vệ ngượng ngùng cười.
Đợi đến khi hai người xuống xe thì trên đường bước vào có mười người mặc đồ đen toàn tập đứng thành hai hàng hai bên, đồng loạt cúi người: “Buổi sáng tốt lành!”
“…”
Chiến trận thế này doạ sợ người đại diện đến nói chuyện của Q-R MB. Lại bước ra khỏi cửa xoay nhìn tên của công ty, đây đúng là “Thạch Phi Khoa Kỹ” mà, còn tưởng bước nhầm vào hang ổ của tổ chức xã hội đen nào nữa.
Nhưng khi bước vào phòng tổng tài thì người đại diện lại nghi ngờ lần nữa, có chắc đây không phải địa bàn của xã hội đen không?
Hai bảo vệ to cao đen từ trên xuống dưới đứng hai bên cửa, mặt không thay đổi giơ tay mời hắn đi vào. Trương Thần Phi mặt lạnh ngồi trên ghế tổng tài, cúi nhìn giấy tờ bên tài vụ và bên pháp luật đưa đến.
Tiêu Tê ngồi bàn làm việc kế bên, đầu đầy hắc tuyến.
“Đến, ngồi đi.” Người đỡ đầu xã hội đen bỏ cái gì trong tay xuống, giơ tay với người đại diện ý bảo hắn ngồi ghế đối diện bàn tổng tài.
Người đại diện bị không khí này làm cho khẩn trương, theo bản năng nhìn Tiêu Tê ngồi bên cạnh, Tiêu tổng trẻ tuổi tuấn mỹ bình tĩnh gật đầu với hắn, nhất thời hồn vía cũng quay lại trái đất. Đây nhất định là chiến thuật tâm lý gì đó của Thạch Phi, người đại diện tự bơm hơi cho mình, là công ty truy cập mạng cường thế, hắn không cần e ngại bất cứ công ty ứng dụng nào cả.
“Trương tổng.” Người đại diện bắt tay với Trương Thần Phi, cười ngồi xuống: “Về chuyện giá cả là như thế này. Lúc trước chúng tôi vẫn luôn để giá ưu đãi cho Thạch Phi, nhiều năm như thế vẫn chưa từng thay đổi. Gần đây sản phẩm bán ra của mọi người nhiều như thế, chúng tôi phải tăng tốc độ mạng để đáp ứng được số người chơi, bấc đắc dĩ lắm chúng tôi mới tăng chi phí lên 5%.”
Trương Thần Phi hơi nhướng mày, ý bảo hắn nói tiếp.
Người đại diện càng nói càng hăng, giống như cho Trương Thần Phi ưu đãi tốt lắm: “Thật ra giá đề xuất cho Thạch Phi thấp hơn giá đưa cho mấy công ty khác. Hơn nữa chúng tôi chỉ thu phí của mỗi [Ngân Hà Vinh Quang], mấy ứng dụng khác vẫn có giá cũ…”
“Tôi chỉ hỏi anh một câu, các người tăng giá có nói cho chúng tôi biết trước chưa?” Người đỡ đầu xã hội đen cắt đứt câu nói thao thao bất tuyệt của đối phương, giọng nói lạnh như băng.
“Lúc chúng tôi chia tiền có báo rồi.” Người đại diện nói kiểu cây ngay không sợ chết đứng.
Lúc chia tiền mới báo, thế thì có khác gì cứ lấy tiền rồi mới thông báo. Thói quen bá đạo của Q-R MB đúng là đã có từ xưa.
Tiêu Tê nghe nói như thế, nhịn không được hơi nhíu mày. Người đại diện này thật không biết nói chuyện. Tuy rằng đây là một công ty cường thế nhưng Thạch Phi là khách lớn hàng của bọn họ, công ty đưa người đến để giải thích và trao đổi chứ không phải là đến để đề cao bản thân thế này.
Trương Thần Phi cười nhạo một tiếng: “Từ trước đến giờ Trương Thần Phi tôi làm ăn luôn nói đạo nghĩa, cho anh nhiều hay ít là chuyện của tôi, một đồng tôi cũng không đưa cho anh.”
“Sao Trương tổng lại nói khó nghe như vậy chứ.” Người đại diện thấy Trương Thần Phi có chút tức giận, nhanh chóng đổi một khuôn mặt tươi cười, “Mỗi ngày có cả mấy triệu lượt truy cập, chúng tôi xử lý cũng mệt lắm, mong anh có thể cho chúng tôi giá thoả đáng, ít nhất cũng xem đó là tiền phụ cấp đi.”
“Ha, muốn cầm tiền đó à.” Trương Thần Phi kéo ngăn bàn ra, lấy một khẩu súng đặt lên mặt bàn, “Để xem anh có cái mạng đó không!”
/Hết chương 32/