Mục lục
Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 323

Mộ Dung Phong ngồi xuống bên cạnh.

Kể từ lần trước Mộ Dung Phong giả vờ bị thương, dọa cho Huệ Phi sợ hãi, đối với thái độ của nhi tử mình rõ ràng có sự khác biệt. Lúc nói chuyện nhìn sắc mặt của hắn không chuyên chế giống như hồi trước.

“Băng Cơ không có sao chứ?”

Mộ Dung Phong gật đầu: “Mẫu hậu yên tâm, Băng Cơ nàng không có chuyện gì, là hài nhi lừa gạt nàng một việc, khiến nàng cảm thấy bất ngờ”

“Ta đã nói, tính tình hài tử này thông suốt còn không đến mức ghen tị như thế. Vậy mà vừa mở miệng đã muốn phá bỏ hài tử trong bụng muội muội ruột, cũng thật nhãn tâm”

Mộ Dung Phong mím môi mỏng: “Lời này là ý của nhi thần, Băng Cơ cũng không nhiều lời “

Huệ Phi kinh ngạc nhướng mi: “Đây là vì sao? Đây chính là việc mà người khác ước ao không được. Dưới gối Hiên Vương và Duệ vương đều là quận chúa, Hạo Vương phi đến bây giờ vẫn chưa sinh con, tất cả mọi người đều âm thầm ra sức tranh đoạt, Băng Nguyệt có thể mang thai, đây là việc vui”

“Nhi thần có mắt như mù, Lãnh Băng Nguyệt này thất đức, thủ đoạn lại độc ác, lạm sát kẻ vô tội, ngay cả đứa bé này cũng là do nàng ta lợi dụng thủ đoạn hèn hạ có bầu, vố dĩ không hề xứng làm mẫu thân. Nhi thần nghĩ cũng cảm thấy ghê tởm giống như nuốt phải con ruồi.”

“Thì ra là thế, bổn cung đã nói, Phong nhi nhà ta sẽ không vô duyên vô cớ làm ra quyết định này. Có điều, hài tử là vô tội, là cốt nhục của con, sao có thể nói không cần là không cần?

Nếu như con nghĩ Lãnh Băng Nguyệt không có tư cách nuôi dạy hài tử, ngược lại rất đơn giản, chờ hài tử được sinh ra, bất luận nam hay nữ, trực tiếp về danh nghĩa của Băng Cơ.

Về phần Lãnh Băng Nguyệt, như thế nào tùy con xử lý, vứt bỏ hay là để nàng ta tự sinh tự diệt, chỉ cần có thể cho Lãnh Tướng một lời giải thích là được”

Đối mặt với lời tận tình khuyên bảo như vậy của Huệ Phi, Mộ Dung Phong cảm thấy rất bất ngờ. Hắn cho rằng Huệ Phi sẽ vô cùng lạnh lùng kiên quyết, hơn nữa bá đạo ra lệnh cho mình, để cho mình phải tiếp nhận Lãnh Băng Nguyệt cùng hài tử trong bụng nàng. Không nghĩ tới lại hướng dẫn từng bước như vậy, hơn nữa còn nhượng bộ từng chút một sau khi nghe ý kiến của mình.

Điều này ngược lại khiến hắn không thể nào tiếp tục cố chấp kiên trì chính kiến của mình.

Mộ Dung Phong gật đầu: “Mẫu phi nói rất phải, vậy nghe theo mẫu phi”

Huệ Phi rất thoả mãn, nhi tử hôm nay thuận theo như vậy.

Quả thật là nhu có thể khắc cương, do trước đây quá chuyên chế cho nên mới khiến hắn trước đây chống đối mình khắp nơi.

“Tốt lắm, vừa rồi ngự y nói, thai nhi của Băng Nguyệt tạm thời hình như bất ổn, lúc nào cũng có thể có nguy cơ thai trượt. Cho nên, tạm thời để Băng Nguyệt ở tại trong cung nuôi thai đi, chờ thêm hai tháng nữa, ổn định một chút thì lại để cho nàng ta trở lại Kỳ vương phủ.”

Ai ngờ Mộ Dung Phong vậy mà lắc đầu: “Mẫu phi mỗi ngày đã rất vất vả, không nên để Băng Nguyệt ở đây quấy rối người.

Nhỉ thần liền mang theo Băng Nguyệt quay về Vương phủ, lại nghiêm túc dựa theo lời thái y căn dặn, để Băng Nguyệt nuôi dưỡng cái thai cho tốt”

Thái độ của hẳn thay đổi nhanh như vậy, Huệ Phi có chút kinh ngạc, trong ngực nghĩ thầm, sợ rằng hắn lại có hành động mờ ám gì, sau khi mang Lãnh Băng Nguyệt về Vương phủ, sau lưng lại động tay chân gì đó.

Bà ta nghi ngờ nhìn hai mắt Mộ Dung Phong, ý vị sâu xa nói: “Con sắp phải làm phụ thân rồi, đến lúc đó con sẽ biết, máu mủ ruột thịt, hài tử này chính là ruột thịt của mình, là của người khác không thay thế được. Con cũng không nên nhất thời xúc động, để lấy lòng ai đó mà làm ra quyết định khiến mình hối hận”

Mộ Dung Phong lập tức nghe được ẩn ý của Huệ Phi, cũng không biện bạch, gật đầu nói: “Vậy nhi thần sẽ không ở lại nữa, về sớm một chút, nhất định chăm sóc tốt Băng Cơ và Băng Nguyệt, để tâm nguyện của mẫu phi sớm ngày được thỏa mãn”

Huệ Phi cũng không muốn nói thêm nữa, gật đầu, sai người gọi Lãnh Băng Nguyệt tới, để cho nàng ta theo Mộ Dung Phong trở về phủ.

Lãnh Băng Nguyệt nhìn Mộ Dung Phong, trong lòng còn có một chút sợ hãi. Nghĩ tới vẻ mặt đằng đẳng sát khí của hắn hôm nay đã cảm thấy kinh hồn táng đảm. E sợ bản thân trở về phủ chính là vào hang hổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK