Mục lục
Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 650

Bên trong đó là người phụ nữ của ta sinh con, liên quan gì đến ngươi?”

“Bản vương không tin!” Mộ Dung Phong tiếp tục tung chưởng, thản nhiên nói: “Trừ phi bản vương tận mắt nhìn thấy”

Cừu thiếu chủ chặn hẳn ta lại ở ngoài cửa, lần này hắn ta ra tay không nể mặt chút nào, hận không thể dùng một kiếm để chém bay Mộ Dung Phong.

“Cừu thiếu chủ ta đây dù sao cũng là hoàng thương, cho dù ngươi là có là Phong vương gia đi chăng nữa, cũng không thể muốn làm gì thì làm như vậy được, tự ý xông vào phòng sinh của thê tử ta. Hôm nay ta nhất định phải thỉnh cầu hoàng đế, để hoàng thượng phân xử cho ta!”

“Cho dù có trừng phạt lớn như thế nào, Mộ Dung Phong ta đều sẽ chịu trách nhiệm, nhưng hôm nay, ta nhất định phải xông vào căn phòng này!”

Mặc dù Mộ Dung Phong bị thương nặng, nhưng hắn vẫn liều mạng như vậy, từng chiêu thức một đều giống như liều mạng vậy. Cừu thiếu chủ vẫn luôn phải kiêng dè, hạ thủ lưu tình, bị Mộ Dung Phong bắt được sơ hở hắn để tiến vào, một chưởng võ ra, trực tiếp mở cánh cửa phòng sinh đang đóng chặt.

Trong phòng liên tục vang lên những tiếng thét kinh hãi, ma ma luống cuống tay chân kéo tấm màn xuống.

“Ngươi, cái người này sao lại có thể xông vào đây làm loạn?”

Mộ Dung Phong hoàn toàn mặc kệ bọn họ, không đếm xỉa gì, trực tiếp phóng vào trong.

Ngay lúc này, có lẽ là sản phụ bị hoảng sợ, một tiếng khóc lanh lảnh của trẻ sơ sinh vang lên, các ma ma mừng rỡ, chui đầu vào trong màn giường: “Sinh rồi, sinh rồi, chúc mừng quan nhân, là một tiểu công tử trắng trẻo mập mạp.”

Có lẽ tiếng khóc của đứa trẻ đã làm hắn rung động, Mộ Dung Phong lập tức dừng bước chân, và tất cả sự thù địch trong nháy mắt đã biến mất.

Ma ma thuần thục ôm đứa trẻ đi ra ngoài, tắm rửa sạch sẽ rồi sau đó quấn vào trong tã lót.

Mộ Dung Phong chăm chú nhìn đứa bé trong tay ma ma, trông như một quả cầu tuyết hồng, toàn thân là thịt mềm mại, bé tí ti, ngay cả hai mắt vẫn chưa còn mở ra, giống như một con khỉ nhỏ còn chưa ra khỏi ổ, chỉ là trên người không có lông mà thôi.

Từ trước đến giờ hắn không thích trẻ con, nhưng trong khoảnh khắc này, trái tim hắn mềm đến mức gần như có thể nhỏ giọt nước. Sau đó mới phát hiện, loại trẻ con chuyên gây rối này, sao lại hấp dẫn mình như vậy được chứ? Thật là muốn chạm vào một cái, kéo một cái, thật muốn ôm vào lòng, cảm nhận cái cảm giác mềm mại như không xương của đứa nhỏ một chút, cũng muốn vuốt ve đứa nhỏ một chút.

Cừu thiếu chủ trực tiếp đi lướt qua người hắn, bước đến bên cạnh đứa trẻ, lẩm bẩm chê một câu: “Thật nhỏ quá, giống y như một con chuột vậy, chắc lớn bằng hai lòng bàn tay là cùng. Đã thế lại còn xấu xí, nhăn nhúm, không đẹp trai phong lưu phóng khoáng như cha nó chút nào.”

Từ trong giường, có một giọng nói cực kỳ yếu ớt của một nữ nhân truyền tới: “Cừu thiếu chủ, huynh đã về rồi đấy à?”

Cừu thiếu chủ “ừm” một tiếng, bước lên trước một bước, vén màn giường lên, đưa tay nắm lấy tay người phụ nữ: “Nàng đã cực khổ rồi, Lương Khương. Yên tâm đi, đợi đến lúc trở về Cừu gia, ta nhất định sẽ cho mẫu tử nàng một danh phận, ta sẽ chuẩn bị mười dặm hồng trang, cho nàng được nở mày nở mặt vào cửa ”.

“Có danh phận hay không cũng không quan trọng, thân phận ta hèn mọn không xứng với huynh, chỉ sợ là các trưởng lão trong tộc sẽ không đồng ý”

“Nàng thì có thể không để tâm đến chuyện đó, nhưng đứa trẻ thì nhất định phải nhận tổ quy tông, phải quang minh chánh đại có một danh phần. Lương Khương, nàng đã theo ta đi trốn bao năm qua, thật sự là rất vất vả, chuyện này là Cừu thiếu chủ ta mắc nợ nàng”

Hai người cứ ngươi tới ta đi, nói không hết những lời thề non hẹn biển, lời ngon tiếng ngọt hoài không dứt.

Mộ Dung Phong nhìn qua khe hở của màn giường, hắn nhìn thấy một khuôn mặt hoàn toàn khác với Lãnh Băng Cơ, dịu dàng, nghiêm nghị, nữ nhân đang nằm trên giường nở nụ cười nhẹ, toàn thân mồ hôi nhễ nhại, trông vô cùng mệt mỏi.

Không phải là Băng Cơ, trong lòng hắn không khỏi hụt hãng.

Thì ra Cừu thiếu chủ cũng đã sớm có ý trung nhân. Dựa vào tính cách kiêu ngạo của Băng Cơ, nàng chắc chắn sẽ không đồng ý chia sẻ nam nhân của mình với những nữ nhân khác.

Mộ Dung Phong thất vọng xoay người đi chỗ khác, nhưng vừa quay mặt lại đã thấy ma ma ôm bế đứa nhỏ tiến lại gần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK