Mục lục
Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng nên sớm phải đại diện cho cái thiện tiêu diệt hắn đi.

Cho nên, vừa nghe vu phó tướng nói, việc của chính mình không làm nữa, đi theo Vu phó tướng đến đó.

Đến Kim phủ, Vu phó tướng báo cáo thân phận, nói thủ vệ ở cửa vào báo: “Bản quan vừa từ Phù Du Các đến đây, có bản án cầu kiến Kim thượng thư cùng nhị công tử của quý phủ, thỉnh mong vị tiểu huynh đệ này vào bẩm báo”

Vu phó tướng giọng đĩnh đạc, chẳng những mấy thủ vệ ở cửa đều nghe được, âm thanh còn truyền cả vào bên trong.

Thủ vệ không dám chậm trễ, lập tức chạy vội vào phủ, hồi bẩm Kim thượng thư.

Kim thượng thư vừa nghe là người Phong vương phủ tới, trong lòng có nghỉ hoặc, ra tiền đường nghênh đón, sai người mời Vu phó tướng đi vào.

Vu phó tướng vẻ mặt nhún nhường, hành đại lễ với Kim thượng thư hành, nói qua mấy lời dạo đầu khách khí: “Không biết Vu Kim thượng thư liền đi thẳng vào vấn phó tướng đến đây là vì chuyện gì?”

Vu phó tướng vẻ mặt gặp nạn: “Không biết Nhị công tử của quý phủ có đang ở đây? Ở đây có một án tử có liên quan đến ngài ấy”

Kim Nhị trước nay đồn đại gây ra không biết bao nhiêu tai họa, Kim thượng thư vừa nghe lời này, nhất thời liền nóng nảy, đầu ong ong vang: “Nghịch tử, không biết đây là tai họa tày trời nào vậy?”

“Không có việc gì không có việc gì, việc rất nhỏ, kim đại nhân ngàn vạn lần đừng có gấp, có chăng chỉ là một án mạng mà thôi. Hôm nay nhị công tử cùng vài vị bạn bè ở Phù Du Các uống rượu, đùa giỡn một vị hát rong conuong, làm việc bất chính, làm cho conuong ngay tại chỗ dùng cây trâm tự sát đâm qua tim”

Án mạng? Còn là chuyện nhỏ sao?

Kim thượng thư tuổi lớn, tim không còn khỏe nữa, thiếu chút nữa nhảy ra khỏi lồng ngực. Hắn tức giận cao giọng phân phó: “Người đâu, gọi ngay Kim Nhị cái tên tiểu tử đến đây cho bản quan!”

Hạ nhân vội vàng chạy đi, lại vội vàng trở về, quá sợ hãi, bẩm báo chuyện mà âm thanh biến đổi: “Đại nhân đại nhân!

Việc lớn không hay rồi!”

“Hoảng cái gì?”Kim thượng thư răn dạy.

“Nhị thiếu gia, Nhị thiếu gia ngài vừa nhận được tin, biết người của quan phủ tới, nhất thời hoảng sợ, trèo tường chạy trốn, kết quả, kết quả.

“Kết quả làm sao?”

“Kết quả phía dưới vừa lúc có một con chó dữ xông tới, thiếu gia cả kinh, từ trên bờ tường ngã xuống, không chỉ chân té bị thương, còn bị chó dữ cắn một nhát!”

“Cái gì!”Kim thượng thư quá sợ hãi, lần này thực sự trái tim chịu không nổi, hồng hộc ho suyễn.

Vu phó tướng cũng không nhàn rỗi, tiến đến xoa ngực, lại ấn vào huyệt nhân trung – giữa mũi và miệng. Miệng nói “Nhị công tử như thế nào cần phải gấp vậy, nhiều chuyện lớn như vậy, Vương gia nhà mạt tướng đều nói, ngài chính là đã bỏ ra nhiều bạc để dọn dẹp xong rồi, Nhị thiếu gia đến mức phải trèo tường chạy trốn làm gì?”

Kim thượng thư chậm rãi thở ra một hơi, căm giận nói: “Chân gãy rồi càng tốt, đỡ phải lại đi ra ngoài gây ra phiền phức cho tai”

Vu phó tướng thở dài: “Hôm nay nhị công tử đích thật là đã gây ra đại họa, cây trâm của vị conuong kia chỉ thiếu một chút, là đâm trúng trái tim, Đại la thần tiên cũng không cứu được. May mắn Vương gia nhà ta đang ở Phù Du các uống rượu, Vương phi nương nương y thuật cao minh, khởi tử hồi sinh, đã cứu được lại mạng cho vị conuong kia. Việc này Vương gia hoa tiêu tốn chút bạc là đã giải quyết ổn thỏa rồi.

Nhị công tử đã như vậy, ngài liền xin bớt giận, đừng tức giận”

Kim thượng thư không cần hỏi chân tướng, nguyên nhân kết quả, chỉ nghe đến hai chữ conuong, đã biết, khẳng định lại là nhi tử nghịch thiên to gan lớn mật nhà mình.

Trong lòng vừa tức lại đau, càng không nghĩ nhiều, lại càng không đoán được, trong việc này có điều gì kì quái.

Chẳng qua, vị này vu phó tướng, thoạt nhìn là một người nhanh mồm nhanh miệng, nói chuyện như thế nào lại như hết hơi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK