Ông lão tóc bạc nói giống như di chúc với Lâm Phi.
Mà Linh Ba lại không có vẻ sợ hãi chút nào.
- Cô không sợ chết sao Linh Ba?
Lâm Phi hỏi cô.
- Tôi không dễ chết thế đâu. Mặc dù không dự đoán được nhưng tôi lại có trực giác đặc thù cho biết là anh sẽ có biện pháp.
Linh Ba trả lời.
- Tứ đại hộ pháp, tôi có cách rời khỏi nơi này. Đi theo tôi tới chỗ rộng rãi của phi thuyền này.
Lâm Phi vừa nói vừa đặt chế độ lái tự động, mang tứ đại hộ pháp đi về phía sau phi thuyền.
- Hệ Thống Chiến Thần, khởi động Tư Cảm Cơ Giáp Sát Lục Giả.
Lâm Phi nói với Hệ Thống Chiến Thần.
- Ký chủ, trí nhớ của ngươi hơi tồi đấy. Nếu như xuất hiện vấn đề như thế này một lần nữa, ta sẽ sắp xếp ngươi huấn luyện cường hóa trí nhớ đấy. Năng lượng để khởi động cơ giáp Sát Lục Giả đã hết rồi, không đủ để khởi động.
- Hiện tại đang trong lúc nguy hiểm, có thể thông cảm không? Ngươi cũng không muốn ký chủ có tiềm lực như ta chết ở chỗ này phải không?
Lâm Phi thử đàm phán với Hệ Thống Chiến Thần.
- Lúc nguy cơ thế này mới cần tới trí tuệ và dũng khí của ký chủ. Hệ thống sẽ không đồng ý thưởng ngoài lề đâu.
Lâm Phi cố gắng tự hỏi. Hôm nay chỉ có khiến cơ giáp Sát Lục Giả xuất hiện mới cứu được mạng mọi người trước mặt. Mà mình lại không có năng lượng khởi động cơ giáp Sát Lục Giả.
- Đúng rồi. mình không có nhưng bốn ông lão đứng cạnh mình lại là trưởng lão của tổ chức lớn mà. Bọn họ có thể có.
Nghĩ tới đây, Lâm Phi vội vã nói với bốn ông lão này.
- Hiện giờ tôi có cách cứu các người. Trong tay các người ai có đá năng lượng kỳ quái thì mau đưa tôi.
- Tôi có một khối này, không biết có phải loại đá năng lượng kỳ quái mà cậu nói không.
Ông lão tóc bạc bỏ ra một viên đá năng lượng lớn bằng nắm tay, đưa cho Lâm Phi.
- Chính lá nó.
Lâm Phi vội vã cầm lấy.
Sau đó, bốn ông lão thấy một cảnh tượng mà bọn họ không dám tin. Trong phi thuyền đột nhiên xuất hiện một cánh cửa màu vàng lớn. Một cơ giáp toàn thân màu lam, hai mắt đỏ rực, đầu nhọn như quỷ tới từ địa ngục xuất hiện trước mặt bọn họ.
- Cậu lấy nó từ đâu vậy? Tôi cảm thấy được dao động không gian rất kỳ quá, rất đặc thù.
Ông lão tóc bạc hỏi Lâm Phi nhưng hắn không trả lời.
- Có thể hơi chật, các người cố gắng một chút.
Lâm Phi vừa nói vừa khởi động hệ thống truyền tống của Tư Cảm Cơ Giáp. Ánh sáng màu vàng liền bao phủ Lâm Phi, Linh Ba và bốn ông lão. Cơ thể bọn họ bắt đầu bị phân giải, sau đó tổ hợp lại một lần nữa bên trong phòng điều khiển.
Lâm Phi cũng không có thời gian trả lời ông lão tóc bạc.
Hắn ngồi tại vị trí điều khiển, Linh Ba ngồi chồm hỗm dưới chân Lâm Phi. Bốn ông lão kia thì hai người phía sau Lâm Phi, một trái một phải. Những gợi dây trắng bạc bắt đầu xuyên vào da Lâm Phi, nối với thần kinh cuả hắn.
- Khởi động Sát Lục Giả, quét thấy sự dị thường bên trong phòng điều khiển, độ dung hợp giảm, đạt 67%.
Tiếng nói máy móc truyền tới từ bên trong phòng điều khiển.
Lâm Phi không để ý tới, lập tức mở lồng phòng ngự của Tư Cảm Cơ Giáp, khống chế cơ giáp chém phi thuyền ra một lỗ, sau đó bay rất nhanh đi.
Bốn ông lão thấy cơ giáp này không ngờ vừa bay được mười giây thì cơn lốc vũ trụ đã tới, giống như tận thế ập xuống. Ánh lửa lóe lên, dòng khí chuyển động rất nhanh, hơn nữa còn mang theo năng lượng cực kỳ mạnh mẽ, khiến phi thuyền kia trong nháy mắt đã bị đánh nát bấy, trở thành bụi bặm trong vũ trụ.
Nhưng cơn lốc vũ trụ khổng lồ kia, các loại dòng chảy, năng lượng mạnh mẽ đánh tới trên cơ giáp Sát Lục Giả đều bị lồng năng lượng trong suốt cách ly. Cơ giáp Sát Lục Giả không chịu bất cứ tổn thương nào.
Bốn ông lão lúc này thấy được lực phòng ngự kinh người của cơ giáp Sát Lục Giả.
Lâm Phi lại khổ nói không lên lời. Bị đả kích không ngừng, tinh thần lực và năng lượng tinh thạch tiêu hao rất lớn. Còn may là tốc độ phi hành của cơ giáp Sát Lục Giả này đủ nhanh, mình còn có hy vọng sống sót chạy ra khỏi cơn lốc vũ trụ này.
Một giờ vũ trụ sau, Tư Cảm Cơ Giáp Sát Lục Giả của Lâm Phi đã ẩn xuống một khu rừng trong Bắc Đẩu Tinh thành công. Năng lượng tinh thạch của cơ giáp Sát Lục Giả đã hết sạch, cơ giáp biến mất. Lâm Phi, bốn ông lão và Linh Ba ngã xuống mặt đất.
- Đinh đông. Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ: Chiến Thần thể hiện thực lực lao ra khỏi đám vẫn thạch và cơn lốc vũ trụ.
- Phần thưởng nhiệm vụ: Tứ đại hộ pháp của liên minh chiến sĩ siêu cấp chấn nhận ký chủ làm minh chủ mới.
- Chúc mừng ký chủ nắm quyền lực của liên minh chiến sĩ siêu cấp thành công.
- Minh chủ Lâm Phi, thực lực của ngài đã khiến chúng tôi tin phục triệt để rồi. Liên minh chiến sĩ siêu cấp nhất định sẽ phát triển trong tay ngài. Tôi phải trở về phát động thủ hạ thu thập loại tinh thạch năng lượng kỳ dị kia.
Ông lão tóc bạc nói với Lâm Phi.
- Được rồi, không nên nói lời khách sáo. Linh Ba, cô dự đoán cho bọn họ một chút tương lai của liên minh chiến sĩ siêu cấp. Tôi mệt rồi, muốn đi nghỉ ngơi.
Lâm Phi ấy từ bên trong không gian giới chỉ vạn năng ra một lọ thuốc khôi phục tinh thần lực, cũng nằm trên mặt đất mà ngủ. Chẳng còn cách nào. Vừa mới điều khiển Tư Cảm Cơ Giáp, vọt ra khỏi cơn lốc vũ trụ, cuối cùng đáp xuống Bắc Đẩu Tinh thành công. Tinh thần lực của Lâm Phi đã tiêu hao rất lớn.
Khi Lâm Phi tỉnh lại một lần nữa, phát hiện ra mình đang nằm trên giường của một khách sạn cao cấp. Mà Linh Ba đang ngồi cạnh mình.
- Tôi ngủ được bao lâu rồi? đây là đâu?
Lâm Phi hỏi.
- Mười giờ vũ trụ rồi đấy. bốn ông lão kia đi rồi. Bọn họ tin dự đoán của tôi, chuẩn bị vài năm nữa sẽ đối phó với Thiên Long Liên Bang. Đây là một khách sạn của Bắc Đẩu Tinh. Bốn ông lão này sau khi thấy anh hôn mê đã gọi điện thoại, phái một cái xe bay tới đón anh tới đây, để anh nghỉ ngơi cho tốt. Bọn họ nói phải đi ngẫm nghĩ một chút xem liên minh chiến sĩ siêu cấp nên phát triển thế nào, sau đó báo cáo lại cho anh.
Linh Ba nói với Lâm Phi.
- Ngẫm nghĩ gì hả? Bọn họ làm sai, lôi chúng ta tới nơi nguy hiểm có cơn lốc vũ trụ, xấu hổ không dám gặp tôi nên thừa lúc tôi mệt mỏi ngủ đi mà chuồn mất rồi. Tôi sẽ liên hệ với Khai Thang Nữ, phái người tới đón cô về. Cô nên trở về điều trị rồi. Linh Ba, chúc cô mau chóng bình phục, cơ thể khôi phục bình thường.
Lâm Phi vừa nói vừa gọi điện thoại cho Khai Thang Nữ, bảo cô đưa người tới đón mình và Linh Ba.
- Chơi đùa một ngày với anh đúng là kích thích thật. Tôi rất thích cảm giác thế này? Hôm nay mạo hiểm trên phi thuyền còn kích thích quá trước kia. Tinh thần lực của tôi đã khôi phục rồi. Cơ thể của tôi lại sắp không khống chế được rồi. Nhớ là có thời gian thì phải dẫn tôi đi chơi nhé.
Linh Ba vừa nói vừa hôn Lâm Phi một cái, sau đó bắt đầu nhắm hai mắt lại, hôn mê trên giường.
Một giờ vũ trụ sau, xe cấp cứu của viện nghiên cứu y học đệ nhất tới mang Linh Ba đi, đưa Lâm Phi về biệt thự của hắn.
Trở lại sau biệt thự, Lâm Phi nằm trên giường mình. Hắn bắt đầu tự hỏi.
Thế lực trong tay mình hiện giờ có liên minh chiến sĩ siêu cấp và tà giáo Ám Phi Hoa.
Một là phản loạn nhân loại, một là phản liên bang. Mình là minh chủ, và trưởng lão, phải làm sao cho hai tổ chức này chung sống hòa bình, phát triển vững vàng. Đó thật sự là một vấn đề đau đầu.
Lâm Phi suy nghĩ hồi lâu, cũng không nghĩ ra phương pháp giải quyết.
Nghĩ một chút, Lâm Phi lại nghĩ tới một vấn đề khó khăn khác.
Ngô Tiểu Man bị nhốt dưới tầng hầm ngầm. Hai năm sau mình tốt nghiệp tới tiền tuyến, như vậy tiểu công chúa dưới tầng hầm ngầm, không thể năm nào cũng về gặp cô một lần.
Nếu mang tiểu công chúa đi tới tiền tuyến, bị người ngoài phát hiện thì đúng là phiền hà lớn rồi.