Sau khi nghe thấy Lam Tinh Tinh hỏi câu hỏi thứ nhất, Lâm Phi liền bị mắc kẹt, không thể trả lời được, vấn đề này tuyêt đối không phải vấn đề mà một tên phụ tá bác sĩ phẫu thuật nghiệp dư còn chưa tốt nghịệp học viện quân sự loại ba có thể trả lời được. Cho dù có tốt nghiệp học viện quân sự loại ba thì cũng không thể trả lời được.
- Lúc anh nói ra câu trả lời, em cố ý nói sai thì làm sao giờ?
Sau khi nghe xong câu hỏi của Lam Tinh Tinh, Lâm Phi trả lời.
- Câu hỏi này là do em điều tra ở trong y học chuyên nghịệp trên mạng, đáp án đều là tiêu chuẩn duy nhất, không cần lo em lừa anh đâu.
Lam Tinh Tinh trả lời.
- Như vậy đi, để công bằng, anh xoay người, em viết câu trả lời lên trên giấy. Sau đó, anh sẽ đưa lưng về phía em rồi đọc đáp án.
Lâm Phi đề nghị nói:
- Được.
Em gái Lam Tinh Tinh nói xong liền lấy giấy bút từ trong chiếc túi nhỏ của cô, bắt đầu viết. Mà Lâm Phi thì xoay người sang chỗ khác.
Đại khái qua ba phút đồng hồ, Lâm Phi đang quay lưng về phía hai người liền nghe thấy Lam Tinh Tinh nói:
- Viết xong rồi. Anh trả lời đi.
Sau khi nghe xong câu này, Lâm Phi liền di chuyển, nhưng không phải di chuyển miệng mà là di chuyển người. Hắn lập tức xoay người rồi giơ quyền về phía hai cô gái kia, đánh mỗi người một quyền. Hai người đã bị Lâm Phi đánh lén ngất đi.
Sau khi đánh ngả hai người, Lâm Phi nhìn về phía tờ giấv nhỏ trên bàn, bắt đầu nhanh chóng ghi nhớ lại.
Sau đó, hắn lập tức thi triển dị năng trở về ba phút trước.
Hắn đưa lưng về phía hai chị em rồi đọc đáp án lên.
-...........đúng không? Không sai chứ. câu hỏi này rất đơn giản, em phải biết tìm câu hỏi chuyên nghịệp khó hơn một chút.
Lâm Phi nói với hai chị em.
- Đúng, một câu hỏi không đủ để chứng minh năng lực của anh. Câu hỏi tiếp theo.
- Được.
Lâm Phi vô cùng sảng khoái trả lời. Đồng thời hắn nghĩ thầm, xem ra lại phải vùi hoa dập liễu một lần nữa rồi.
Lâm Phi xoay người, nhìn Lam Tinh Tinh đang chờ đáp án rồi nói:
- Anh đánh em là vì muốn giúp chị em.
Cứ như vậy, Lâm Phi không ngừng thi triển dị năng trả lời. Lâm Phi không ngừng đánh ngất mỹ nữ. Mấy lần đầu hắn còn có chút áy náy, đánh còn hơi nhẹ. Nhưng sau mấy lần thi triển dị năng, lúc đánh ngất chị em kia, hắn không có một chút chần chờ nào.
Lam Tinh Tinh càng hỏi càng kinh ngạc.
- Chị tìm ở đâu ra một thiếu niên cường giả chẳng những vũ lực cao mà còn có kiến thức y học uyên bác như vậy chứ? Chẳng lẽ thực lực của lính đánh thuê vũ trụ tổng hợp còn mạnh hơn quân đội mấy lần sao?
Cuối cùng, tinh thần có chút choáng váng, Lam Tinh Tinh tam biệt chị và Lâm Phi, một mình rời đi, trở về học viện quân sự Bắc Đẩu rất sớm. Xem ra cô đã bị đả kích không nhỏ.
- Được đó, thằng ranh. Xem thường anh rồi. Thân phận nhà phẫu thuật như anh, sao có thể trả lời nhiều vấn đề y học khó khăn như vậy chứ?
Lam Bách Hợp hỏi. Nhìn bóng lưng em gái đã bị nhục nhã biến mất trong quán cà phê, cô cảm giác vô cùng hài lòng Mấy năm qua, khó có được một lần vượt qua cô em gái sinh viên tài năng của học viện quân sự Bắc Đẩu.
- Đều là thêu dệt loạn lên thôi. Có thể lừa được em cô chứ nếu là một ông bác sĩ già có y thuật cao minh thì đúng là lộ rồi. Bình thường nếu cô đọc nhiều tiểu thuyết y học ảo tưởng thì cũng có thể có tài nghệ này đấy.
Lâm Phi mỉm cười không cần trả lời, cũng uống cạn ly cà phê trong tay.
Đương nhiên Lâm Phi trả lời, Lam Bách Hợp lộ ra vẻ không tin. Đồng thời, Lam Bách Hợp cũng vô cùng tò mò với Lâm Phi.
Lúc về đến nhà, Lam Bách Hợp lại bảo Lâm Phi ngủ ở trong phòng ngủ của cô, để cô ngủ trong phòng khách, cô nói là muốn hưởng thụ cảm giác nằm giường mới một chút.
Ban đêm, Lâm Phi nằm trên chiếc giường hồng phấn của Lam Bách Hợp, nghĩ có nên theo đuổi Lam Bách Hợp, để cô làm bạn gái hắn không.
Nhưng ngày hôm sau, Lâm Phi phát hiện ông trời lại vừa đùa giỡn với hắn. Lúc Lâm Phi tỉnh lại, hắn phát hiện phòng khách đã không còn bóng dáng Lam Bách Hợp đâu. Ở đó chỉ còn một nồi canh thịt đã nấu xong. Trên nắp nồi có một tờ giấy.
- Lâm Phi, vốn dĩ tôi cho rằng mình là sát thủ xếp hạng thứ chín mươi bảy trên bảng xếp hạng thì đã là rất mạnh rồi. Nhưng sau khi tôi gặp anh, tôi phát hiện bảng xếp hạng sát thủ quả thật đúng là chuyện cười. Cường giả thật sự chắc hẳn đều ở trong lính đánh thuê vũ trụ và quân đội. Những cường giả đó cũng giống như anh, đều khinh thường bảng xếp hạng sát thủ.
- Thật ra một năm trước, tôi đã đủ tiền mua một bộ cơ giáp bình thường. Nhưng tôi không nỡ rời xa em gái của tôi, cũng hơi sợ hãi cuộc sống lính đánh thuê vũ trụ. Thế nên tôi đã chuẩn bị thật nhiều tiền để mua một cơ giáp không gian cao cấp rồi mới đi làm lính đánh thuê vũ trụ.
- Nhưng sau khi nhìn thấy thực lực của anh, tôi biết giờ tôi phải đi rồi, đi thực chiến trong vũ trụ để tôi luyện bản thân. Nếu không, chênh lệch giữa tôi và em gái tôi, còn có anh nữa sẽ càng lúc càng lớn.
-Hai năm sau, lúc em gái tôi tốt nghịệp, tôi sẽ quay lại Bắc Đẩu Tinh, tham gia buổi lễ tốt nghịệp của em gái tôi. Tôi đã gửi số của anh tới di động của em gái tôi rồi. Nếu như nó có gặp khó khăn thì sẽ xin “anh rể” giúp đỡ.
-Hi vọng nếu anh tiện thì lúc em gái tôi gặp khó khăn, anh hãy thay tôi chăm sóc một chút. Đối với anh mà nói, đây cũng không phải việc gì khó cả. Nó chỉ hơi cao ngạo chút thôi nhưng không xấu. Chờ hai năm sau, tôi sẽ báo đáp anh... Lam Bách Hợp.
Sau khi đọc xong bức thư mà Lam Bách Hợp để lại, Lâm Phi hơi ngẩn ngươi. Đúng là một người phụ nữ mạnh mẽ. Trong lòng Lâm Phi thầm nghĩ, ban gái sắp tới tay cứ bay đi như vậy đấy.
- Hệ Thống Chiến Thần gợi ý, ký chủ nên lấy việc mau chóng trở thành Chiến Thần làm mục tiêu hàng đầu. Sau khi trở thành Chiến Thần thì sẽ có thế giới rộng lớn chờ đợi ký chủ. Giờ đã đến thời gian ký chủ rèn luyện thể năng.
Hệ Thống Chiến Thần xuất hiện trong đầu Lâm Phi, bắt đầu lên tiếng nhắc nhở.
- Được rồi. Ta cũng không cho bản thân nghĩ dài hạn như vậy đâu. Ta sẽ nghỉ ngơi nữa ngày lần cuối. Xế chiều, ta sẽ đến học viện quân sư Bắc Đẩu đăng ký.
Lâm Phi vừa nói vừa bắt đầu rèn luyện.
Lâm Phi rèn luyện vẫn là gập bụng , hít đất và nhảy cóc. Số lượng cũng không thay đổi, đều là 3000. Nhưng bắt đầu từ ngay hôm qua, Hệ Thống Chiến Thần đã nâng cao độ khó. Lúc Lâm Phi rèn luyện, thân thể phải chịu trọng lực gấp hai.
Sau khi rèn luyện xong, Lâm Phi liền tắm rửa sạch sẽ. Hắn cầm lấy số tiền còn lại trong tay đi ra bên ngoài tìm một cửa hàng tiệc đứng, ăn một bửa lớn.
Sau đó, xế chiều, hắn mới ngồi xe ra khỏi thành phố, đi tới học viện quân sự Bắc Đẩu.
Học viện quân sự Bắc Đẩu được xây dựng ở vùng ngoại thành, chiếm diện tích vô cùng to lớn, cũng phải hơn một phần ba thành phố.
- Cái gì? Đăng ký học viện quân sự Bắc Đẩu đã kết thúc sớm vào một tháng trước? Hơn nữa, cuộc thi vào ban cơ giáp đã xong hai ban rồi, chỉ còn lại ban cuối cùng được kiểm tra vào ngày mai? Muốn đăng ký thì phải chờ sang năm trở lại?
Lâm Phi đứng trước cửa học viên, bị bảo vệ học viện ngăn lại. Sau đó một người thu nhận học viên mới ra đây giải thích cho Lâm Phi, cũng báo Lâm Phi năm sau trở lại.
- Thiếu gia tôi có thư đề cử của quân đội. Ông mau cầm bức thư này cho người phụ trách học viện các ông đi. Sáng sớm mai tôi sẽ đến đây, tham dự buổi kiểm tra cuối cùng.
Lâm Phi tìm trong ngực, lấy một bức thư đề cử vào học viện Bắc Đẩu đầy nếp gấp mà bên quân đội đã đưa cho hắn. Sau đó, hắn vứt cho nhân viên thu nhận học viên, lớn tiếng hò hét.