Mục lục
Siêu Cấp Tội Phạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cái gì? Đây là phòng bệnh tầng ba của bệnh viện công tại Bắc Đẩu Tinh sao?

Lâm Phi tự giác nói một câu này, trong lòng cảm thấy rất không ổn.

- Bà chị à? Cô còn không biết, bệnh viện công của Bắc Đẩu Tinh không thể ở lại tùy tiện được. Nếu ở thì rất có thể không còn mạng mà đi ra ngoài đâu.

Lâm Phi nói với nữ học viên bên cạnh mình.

Lâm Phi nghĩ tới lúc đó xem ghi chép của Phùng Hợp Bà Bà, tất cả bệnh viện công của Bắc Đẩu Tinh đều do Phùng Hợp Bà Bà nắm giữ. Tầng một tầng hai, tầng ba, người bệnh đi vào đều là bệnh nhân được lựa chọn, chuẩn bị tiến hành giải phẫu, sau khi phẫu thuật phục chế ký ức cho người này xong liền tiến hành đổi thành người nhân bản.

- Bệnh viện là chỗ cứu người. Bác sĩ nơi này rất thân thiết đối với chúng ta, giống như người nhà vậy, hơn nữa còn biết hoàn cảnh chúng ta thiếu thốn, không lấy tiền của chúng ta, cấp cho chúng ta căn phòng miễn phí ở tầng ba này, sao lại không còn mạng ra ngoài chứ?

- Lâm Phi, có phải miệng vết thương anh bị nhiễm trùng, sốt cao không thôi nên bắt đầu nói linh tinh không?

Nữ học viên dùng giọng điệu nghi hoặc nói với Lâm Phi.

- Cô có biết Phùng Hợp Bà Bà ở Bắc Đẩu Tinh không? Bà ấy là Thái Sơn bắc đẩu trong giới y học đó.

Lâm Phi lên tiếng hỏi, chắc chắn mình không bị ảo giác.

Lâm Phi nghĩ tới lúc mình mang đại quân sinh hóa của Phùng Hợp Bà Bà, giết sạch toàn bộ người bình thường trên Bắc Đẩu Tinh trừ học viện quân sự Bắc Đẩu, thay thế thành người nhân bản. Hiện giờ mình tiến vào cánh cửa quá khứ, lại tới Bắc Đẩu Tinh, cũng gặp phải nguy cơ bị thay thế bằng người nhân bản rồi.

- Biết mà. Y thuật của bà ấy rất lợi hại đó. Rất nhiều viện nghiên cứu y học cao cấp đều mời bà làm cố vấn cao cấp.

Nữ học viên lại nói.

- Tôi cho cô biết một bí mật. Thật ra Phùng Hợp Bà Bà còn nghiên cứu kỹ thuật y học cho quân đội Thiên Long Liên Bang, hơn nữa bà ấy còn chủ trì công trình nghiên cứu người nhân bản đấy.

- Tất cả bệnh viện công lập tại Bắc Đẩu Tinh đều do Phùng Hợp Bà Bà quản lý. Bà ấy đang âm thầm thay nhân loại Bắc Đẩu Tinh bằng người nhân bản, đổi thành chiến sĩ sinh hóa.

Lâm Phi nói thật với nữ học viên này.

- Cái gì? Thay nhân loại thành người nhân bản à? Trời ạ. Anh nói thật không đấy? Nếu thế thì chúng ta sẽ bị thay thế bằng người nhân bản à? Nhân loại bình thường sau khi bị thay thế bằng người nhân bản thì sẽ bị xử lý thế nào?

Nữ học viên có vẻ không dám tin, nói nhỏ với Lâm Phi trên giường bệnh. Giờ phút này cô đã bị dọa phát run rồi.

- Trong quá trình thay thế nhân loại bình thường thành người nhân bản sẽ phải giải phẫu cơ thể nhân loại bình thường, phục chế ký ức trong đại não. Nhân loại sẽ chết đi trong quá trình này. Người nhân bản sẽ thay thế nhân loại, sống tiếp cuộc sống trên Bắc Đẩu Tinh.

- Rất không may là những tầng dưới của bệnh viện công lập đều bị sắp xếp rồi, chuẩn bị để thay thế người bình thường bằng người nhân bản. Trước đó bọn họ đã thu thập mẫu DNA của chúng ta rồi, đang tổ hợp thành người nhân bản có dáng vẻ như chúng ta. Đại khái mười hai giờ vũ trụ sau sẽ tiến hành giải phẫu chúng ta đó.

Lâm Phi nói với nữ học viên trước mặt mình.

- Người nhân bản, giải phẫu. Ôi trời ơi. Tôi không muốn bị giải phẫu. Đừng có dùng người nhân bản thay thế tôi. Chúng tôi ở đây đã chừng ba giờ vũ trụ rồi, còn chưa tới chín giờ vũ trụ nữa là bọn họ sẽ ra tay. Chúng ta chạy ra ngoài mau thôi.

Nữ học viên nói với Lâm Phi.

- Vô dụng thôi. Muốn chạy thì hiện giờ đã chậm rồi. Tầng dưới của bệnh viện công lập đều cải tạo bằng vật liệu đặc thù, hơn nữa càng đi xuống dưới càng được bảo vệ nghiêm ngặt hơn.

- Chúng ta ở tầng ba, có thể nói là chỉ cách tầng trệt một tầng, cho dù là một trung đội binh chủng đặc biệt, võ trang hạng nặng chạy tới chỗ này cũng khó trốn thoát được, đừng nói tới hiện giờ tôi chẳng có chút sức lực nào. Mà cô thì tôi nghĩ một khi cô bắt đầu chạy trốn, với bản tính của Hệ Thống Chiến Thần, nhất định sẽ giao nhiệm vụ cho cô, ngăn cản cô rời đi thôi.

Lâm Phi nói với nữ học viên trước mặt.

- Thế thì phải làm thế nào? Chúng ta ở đây chờ chết à? Chờ bị người ta thay thế bằng người nhân bản sao?

Nữ học viên sợ hãi nói với Lâm Phi. Giờ phút này, hắn chính là cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của cô cô rồi. Nữ học viên căn bản không ngờ Phùng Hợp Bà Bà vốn là thiên sứ áo trắng tồn tại như thần tượng của mình lại là hóa thân của ác ma, là ác ma cấp độ cao nhất như vậy.

- Tùy cơ ứng biến thôi. Dựa theo quy trình của bọn họ thì sẽ mang chúng tôi tới một phòng chế tạo người nhân bản ở tầng ba này, tiến hành giải phẫu cho chúng ta ở đó. Khi đó chúng ta sẽ bị bọn họ tiêm thuốc mê. Cũng chỉ có lúc đó mới là thời khắc phòng vệ của bọn họ yếu nhất.

Lâm Phi nói với nữ học viên trước mặt mình.

- Bị mê rồi thì còn có ích gì nữa. Chúng ta chỉ còn chờ chết thôi.

Nữ học viên nói với Lâm Phi.

- Bọn họ sẽ đưa thuốc mê vào qua thức ăn. Căn phòng này cũng đang bị theo dõi. Tất nhiên bọn họ sẽ lưu lại nội dung nói chuyện của chúng ta, nhưng quá nhiều phòng nên bọn họ sẽ không nghe tiếng nói mà chỉ nhìn video thôi. Chờ tới vài giờ nữa, mấy hộ sĩ sẽ mang thức ăn tới, cô và tôi vờ ăn hết nhưng lén nôn ra.

- Thiết bị giám sát được đặt phía trên cánh cửa căn phòng này, thế nên đừng có ngẩng đầu lên nhìn trên cánh cửa, giống như chú ý tới thiết bị giám sát, sẽ bị bọn họ phát hiện ra.

Lâm Phi nói với nữ học viên bên cạnh.

- Trời à. Nếu như anh nói đúng thì chuyện thay thế nhân loại bằng người nhân bản tuyệt đối là phản lại loài người. Phùng Hợp Bà Bà nếu làm thế thì phải giữ bí mật rất tốt.

- Lâm Phi, làm sao anh lại biết nhiều chuyện như vậy. Dường như anh rất quen thuộc với Phùng Hợp Bà Bà và nơi này. Rốt cục sao anh biết. Anh có thân phận gì?

Nữ học viên lại dò hỏi Lâm Phi.

- Mặc kệ tôi có thân phận gì, cô chỉ biết tôi không hại cô là được. Tôi ngủ một giấc đã. Cô cũng nằm lên giường một lúc đi. Chờ tới lúc hộ sĩ mang thức ăn có thuốc mê tới, chúng tôi phải có đủ tinh thần. Nằm trên giường vẫn thoải mái hơn nằm trên tấm thép nhiều.

Lâm Phi nói, bỏ qua câu hỏi của nữ học viên, bắt đầu nhắm mắt ngủ.

- Không nói thì thôi, chỉ biết ngủ.

Nữ học viên thầm oán giận nói, nhưng cũng bỏ dép lê ra, leo lên giường ngủ.

Lâm Phi nhắm mắt lại là ngủ thoải mái nhưng nữ học viên lại bị nội dung những lời nói vừa rồi của Lâm Phi dọa nạt, không ngủ được chút nào, sợ mình ngủ sẽ bị mang đi giải phẫu phục chế ký ức, sau đó thay thế bằng người nhân bản.

- Chỗ này chính là địa ngục, là nơi chế tạo ma quỷ. Cái tên khốn kiếp Lâm Phi này sao còn ngủ được chứ? Ngủ lại ngon lành thế?

Nữ học viên nhìn dáng vẻ ngủ thoải mái của Lâm Phi, lại nhìn lên trần nhà màu trắng mà nghĩ.

Nữ học viên đẩy nhẹ cơ thể Lâm Phi một cái, không ngờ hắn không có phản ứng, đã ngủ say rồi. Nữ học viên chẳng còn cách nào, hai mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà, cơ thể cũng bị dọa, không tự giác mà chui vào lòng Lâm Phi.

- Kẻ này đúng là ác ma!

Nữ học viên thầm nghĩ trong lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK