⚠WARNING: Thế giới này chứa yếu tố nhân thú (Người rắn x Người)*Chí quái: ghi chép những việc quái dị.
__________________
Nam nhân anh tuấn khoác trên mình một bộ phục trang đạo sĩ, nhàn nhã hành tẩu ở núi rừng.
Chướng khí trong rừng vẫn luôn tràn ngập, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng kêu quỷ dị đến phát sợ, nhưng nam nhân lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng, mặt hắn không đổi sắc, bước chân kiên định, hướng phía đông nam mà đi.
Hắn chính là vai chính của thế giới này.
Liễu Mục Trần.
Thế giới này thuộc về loại hình chí quái cổ đại, vai chính là đạo sĩ tu vi cao thâm, hành tẩu tứ phương giải quyết các loại yêu ma quỷ quái.
Chuyến đi lần này là đến thôn Lâm Thủy, cứ đi được vài bước lại bị một tiểu tử ngăn lại, nói người trong lòng mình bị xà yêu bắt đi, hy vọng hắn có thể đi cứu y, đám người bọn họ ai cũng nôn nóng không chịu được, thậm chí còn quỳ xuống cầu xin hắn, lạy đến chảy máu đầu.
Nhưng cũng thật hiếm lạ.
Hắn lơ đãng nghĩ.
Trùng hợp như vậy sao? Người trong lòng của đám tiểu tử này đều bị bắt đi hết?
Phải chăng người trong lòng đám tiểu tử này là một ấy chứ?
Hắn bật cười, ngừng tưởng tượng linh tinh lại.
Liễu Mục Trần đi bộ được tầm một cây, dừng lại trước một sơn động.
Tới rồi.
Nơi này chính là hang động của xà yêu.
Xung quanh hang động tản ra yêu khí thường nhân không thể thấy, cùng với kết giới người thường không thể đi qua.
Nhưng Liễu Mục Trần lại không phải người thường, hắn niệm một câu chú, không tiếng động mà ẩn vào tronh hang động xà yêu.
Tương truyền xà yêu trong kỳ động dục sẽ kéo bạn lữ vào huyệt động liều chết triền miên, cắm dương v*t của mình vào huyệt của bạn lữ, bắn đầy trứng của mình cho ái nhân.
Người trong lòng của đám tiểu tử kia, hẳn là bị xà yêu coi trọng.
Liễu Mục Trần rút ra một linh kiện, đi vào sâu bên trong hang, đột nhiên lại nghe được thanh âm hết sức dịu dàng, thấm vào ruột gan:
"Là ai?"
Liễu Mục Trần khựng lại, ngẩng đầu nhìn về phía âm thanh phát ra, đồng tử co rút lại.
Sao lại có người có thể.....
Có thể.... làm tim hắn đập nhanh đến vậy.
Đó là một thanh niên mù cực kỳ xinh đẹp.
Thanh niên ngồi ở trên giường trong hang, ăn mặc áo vải sơ thô, tóc dài đen nháy buông thõng bên hai sườn mặt, làn da y trắng nõn, khuôn mặt dịu dàng, tầm mắt không có tiêu cự, ánh mắt vô hồn dừng ở hướng Liễu Mục Trần.
"Ngài cũng đến lấy thuốc sao?"
"Thuốc?"
Liễu Mục Trần không kịp định thần, theo bản năng nghi hoặc hỏi lại.
Thanh niên nghiêng đầu: "Đúng vậy, đại phu nói tôi đi theo ngài ấy tới đây để lấy thuốc."
Trong khoảng thời gian này, thanh niên thật sự rất bất đắc dĩ, đôi mắt tạm thời không nhìn được, đại phu trong thôn không am hiểu trị liệu mắt, cũng may y gặp được một đại phu am hiểu về phương diện này.
Đại phu đó nói nhà ông ta ở cách đó không xa, đưa Lạc Vân Đường tới đây lấy thuốc.
Hiện giờ trong phòng lại có thêm một người, Lạc Vân Đường cứ vậy nghĩ rằng người ta đến để coi bệnh.
Liễu Mục Trần lĩnh ngộ.
Thì ra thanh niên là bị xà yêu lừa tiến vào lãnh thổ.
Cũng phải.
Thanh niên xinh đẹp tựa tiên nhân này, nhìn qua chính là người thiện lương, mặt mày đều là nét dịu dàng, phảng phất như có thể bao dung mọi thứ.
Vừa nhìn là biết rất dễ bị lừa.
Liễu Mục Trần đột nhiên nhớ tới khi hắn vừa vào thôn, đám thanh niên trẻ trong thôn đều nôn nóng không yên.
Xà yêu này có kết giới, đám người kia lại không thể đến đây cứu người, ai cũng đều bởi thanh niên này mà tan nát trái tim.
Liễu Mục Trần đã từng nghe nói, ở một vài địa phương, kể cả nam nhân cũng có thể trở thành thê tử.
Đám tiểu tử kia rõ ràng chưa cưới thanh niên.
Có lẽ thanh niên sau này sẽ trở thành thê tử của đám tiểu tử đó ấy chứ, đám tiểu tử đó hẳn sẽ tranh giành nhau để có được sủng ái từ y, sau đó nửa đêm sẽ lén lút vào bằng cửa sổ phòng, kể công trên giường y.
Y mềm mại như vậy, dịu dàng như vậy, chắc chắn sẽ không cự tuyệt.
Nhiều người như vậy, phía dưới của y ăn sao được hết?
Có lẽ mỗi ngày phía dưới cũng đều sưng đỏ, sau đó vẫn sẽ bị người khác dỗ ngọt, ngoan ngoãn bao lấy dương v*t của chúng.
Phải chăng y sẽ bị chơi đến chín, nửa đêm không người ở bên liền sẽ khó chịu đến nỗi ngủ không yên?
Tưởng tượng chẳng chút hợp lý nào như vậy lại khiến Liễu Mục Trần ghen ghét không thôi, hắn phá lệ đố kỵ mà nghĩ, thanh niên làm thê tử của nhiều người như vậy, còn không bằng trở thành của riêng hắn.
Hắn cứu thanh niên từ trong tay xà yêu, thanh niên lấy thân báo đáp, việc này hẳn không có vấn đề gì đi?
Liễu Mục Trần thất thần mơ tưởng cho đến khi thanh niên cắt ngang dòng ý nghĩ của hắn.
"Ngài cũng đến để tìm đại phu sao?"
Liễu Mục Trần lấy lại tinh thần, hắn không chớp mắt mà nhìn chằm chằm thanh niên, trong mắt đều là si mê, nhưng lại không thể nói lên lời.
Đại phu?
Đại phu trong lời của em,
Không lâu sau sẽ ấn em dưới thân, bắn đầy bên trong bụng nhỏ em.
Chẳng qua, không có việc gì, tôi sẽ cứu em.
"..... Ngài còn có đó không?"
Thật lâu sau, Lạc Vân Đường mở miệng hỏi.
Nam nhân một lúc lâu vẫn không chịu nói chuyện, thậm chí một tiếng động cũng không phát ra, chẳng lẽ ngài ấy đi rồi?
Lạc Vân Đường nhìn không được, chỉ có thể suy đoán như vậy.
Trên thực tế, Liễu Mục Trần ẩn nấp ở một chỗ trong hang, chuẩn bị chờ xà yêu xuất hiện để tiêu diệt.
Không bao lâu, xà yêu cũng đã trở lại.
Xà yêu có vẻ ngoài là một nam nhân mang vẻ yêu dị tuấn mỹ, thân hình cao lớn, đồng tử rõ rành rành thuộc về dã thú, là loại đồng tử thẳng đứng.
Liễu Mục Trần tránh ở chỗ tối tạm thời chưa lộ mặt, hắn muốn xà yêu bại lộ ý xấu mới xuất hiện cứu thanh niên khỏi nước sôi lửa bỏng, như vậy nhất định có thể khiến thanh niên càng thêm chung tình với hắn.
Xà yêu vừa tiến đến, ánh mắt chỉ chú tâm đến Lạc Vân Đường.
Đồng tử dựng đứng càng thêm rõ, tản ra loại cảm giác quỷ dị.
Gã hưng phấn.
Bạn lữ......
Bạn lữ của gã ngoan quá.
Ngoan ngoãn chờ đợi tướng công trở về.
Ý nghĩ như vậy khiến xà yêu nóng đầu, hai căn dương v*t dưới thân càng thêm cứng.
"Đại phu, ông trở lại rồi?"
Thanh âm dịu dàng của Lạc Vân Đường càng khiến đầu óc xà yêu thêm choáng váng.
"Ừ."
Xà yêu ra vẻ lạnh nhạt gật gật, ỷ vào việc thanh niên không thể nhìn thấy mà tùy ý liếm láp ngắm nhìn từng nơi trên cơ thể thanh niên.
Đây là bạn lữ của mình......
Của mình.
Bạn lữ hơi nâng đầu, lộ ra cần cổ trắng nõn, nhìn qua có chút yếu ớt: "Đại phu, thuốc lấy được rồi sao?"
"Thuốc đã chuẩn bị tốt hết rồi, nhưng mà...."
"Làm sao vậy đại phu?"
"Nhưng dựa vào tình huống của cậu, chỉ dựa vào loại thuốc này không thể trị hết."
Sắc mặt thanh niên có chút nôn nóng: "Vậy phải làm sao bây giờ..."
Xà yêu câu môi, tay khi có khi không nhè nhẹ đụng vào bên má trắng nõn của Lạc vân Đường.
"Không cần lo lắng, chỉ cần châm cứu, đôi mắt của cậu rất nhanh sẽ hồi phục."
"Vậy.... Phiền đại phu?"
Nghĩ đến việc sắp phát sinh, xà yêu kích động đến nỗi không khống chế được hình thái của mình, lộ ra nửa người dưới là đuôi rắn phát sợ trước mặt thanh niên, biến thành bộ dáng nửa người nửa xà.
Nếu thanh niên có thể nhìn thấy, chắc chắn sẽ trắng mặt liều mạng chạy trốn.
Xà yêu tới gần bạn lữ, khẽ thì thầm bên tai bạn lữ.
"Cởi quần áo ra."