• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

5: Bị ép kéo đi, ngồi mặt liếm huyệt, lên đỉnh mất khống chế.Là Lạc Vân Đường.

Sao có thể là Lạc Vân Đường, thực sự là Lạc Vân Đường!

Bà xã của hắn.....

Hành động của hắn đã bị bà xã nhìn thấy.

Tần Khanh điều chỉnh nhịp đập của tim sao cho chậm lại.

Tần Khanh cũng không sợ khi gây án bị phát hiện, hắn có đủ trí óc cùng tài lực để san bằng chuyện này, nếu thực sự không ổn, có thể tìm một người chịu tội thay ném vào tù.

Nhưng tại giây phút này.

Tại tia sợ hãi trong mắt Lạc Vân Đường.

- - hắn bị tuyên án tử hình.

Sau khi Lạc Vân Đường nhìn thấy hiện trường gây án của hắn, chỉ có thể sợ hắn, sợ hắn, sẽ hy vọng hắn vào ngục giam.

Tuyệt đối không có khả năng ở bên hắn.

Không thể không thể không thể!

Tần Khanh hoàn toàn lên cơn, lý trí của hắn lần nữa tan thành mây khói, chỉ còn dục vọng với Lạc Vân Đường bủa vây.

Nếu bà xã vĩnh viễn không có khả năng tự nguyện ở bên hắn, vậy hắn tại sao lại không thể... cưỡng ép anh chứ?

Tại sao lại không thể, đoạt lấy thanh niên mềm mại, xinh đẹp như ngọc kia, khoá lên giường, điên cuồng "tưới" cho anh, khiến anh chỉ có thể là của chính hắn.

Phải vậy.

Trong khoảnh khắc này, Tần Khanh như vừa được mở chốt thông suốt, đi nhanh về phía Lạc Vân Đường đang hớt hải muốn chuồn đi.

Lạc Vân Đường gian nan cử động đôi chân cứng ngắc, lại bị Tần Khanh đẩy ngã xuống đất.

"Cứu --"

Lời còn chưa nói xong, miệng đã bị một bàn tay to bịt kín.

Tần Khanh si mê liếm lên vành tai anh: " Bà xã, bé ngoan không cần nói chuyện, ngoan ngoãn về nhà với tôi nhé, ngoan...."

Sắc mặt Lạc Vân Đường tái nhợt, anh dùng sức giãy dụa, vào thời điểm này, anh đã không thể tự hỏi vì sao Tần Khanh gọi mình là bà xã, anh thực sự sợ hãi, chỉ muốn rời khỏi đây.

Tần Khanh kéo cà vạt xuống, trói chặt tay Lạc Vân Đường, mặc kệ anh giãy dụa phản đối, nhấc bổng lên rồi đi đến bên phía sau xe.

Lạc Vân Đường bị đặt lên ghế sau, nước mắt anh liên tục tuôn rơi, đáy mắt tràn ngập hoảng sợ, khuôn mặt xinh đẹp rối bời, anh dùng sức nắm chặt cửa xe, ngăn bản thân bị nhét vào trong.

Tần Khanh cưng chiều mà cười cười, trực tiếp liếm mút từng ngón tay đang víu chặt cửa xe.

Hắn một bên từng chút một, liếm láp tay Lạc Vân Đường, như đang thưởng thức món ăn trân quý nhất, một bên gỡ từng ngón tay anh ra.

"Bà xã ngoan nào, đừng tùy hứng như vậy."

Dần đến ngón tay cuối cùng bị bẻ ra, cửa "Phanh" một tiếng.

Trong mắt Lạc Vân Đường hiện giờ tràn ngập là tuyệt vọng.

Lạc Vân Đường cho rằng bản thân sẽ bị giết lập tức, ai ngờ sau khi Tần Khanh mang anh về nhà, vậy mà liền ném anh lên giường, sốt ruột mà cởi quần áo đè lên anh.

"Không được.... Cứu với....."

Đến vậy rồi sao Lạc Vân Đường còn không biết hắn ta muốn làm gì, anh gắng chống tay bò đi, lại bị Tần Khanh nắm lấy mắt cá chân kép lại.

"A..... Ưm..."

Tần Khanh nắm lấy cằm anh, chịu không nổi mà hôn lên, hung hăng càn quét khoang miệng xinh đẹp của thanh niên từng chút từng chút một.

Khi tách ra, mắt Lạc Vân Đường đã mơ màng, nước dãi từ cằm chảy xuống.

Một nụ hôn, lại có thể sủng ái mỹ nhân trong lòng đến động lòng người.

"Bà xã, bà xã thật mềm, miệng bà xã thật mềm, khiến anh sướng chết đi được, ha..."

Hô hấp Tần Khanh nặng nề mà hôn khắp cơ thể Lạc Vân Đường, hắn bẻ ra hai bên mông trắng nõn, lộ ra lỗ nhỏ mềm mại bị che giấu bên trong.

Lạc Vân Đường run rẩy muốn trốn đi, lại chỉ có thể bị cưỡng ép kéo hai bên đùi ra, bị nam nhân tận mắt thấy rõ nơi riêng tư.

Tiểu huyệt co rúm lại ở tầm mắt nóng cháy như vậy.

Tần Khanh không tự chủ được mà liếm lấy nó.

"A.... Không được, không được liếm.... Ưm a...."

Mỹ nhân đáng thương chỉ có thể điên cuồng lắc đầu, bất lực cầu xin thủ phạm.

"Lỗ dâm của bà xã thơm quá, ưm...."

Toàn bộ đầu của Tần Khanh đều chôn vào, từ mọi góc độ mà liếm mút hậu huyệt của thanh niên, tiểu huyệt mỏng manh rất nhanh liền không chịu nổi loại gian dâm này, thậm chí còn chảy ra một chút chất lỏng trong suốt, dẫu đều bị Tần Khanh đặc biệt quý trọng mà nhẹ nhàng mút lấy.

Thế nhưng chỉ như vậy vẫn không thể thỏa mãn Tần Khanh, hắn thay đổi tư thế, bế anh lên rồi đặt lên mặt, để Lạc Vân Đường ngồi trên mặt hắn, như vậy hắn lại càng dễ dàng thâm nhập tiểu huyệt.

Thanh niên vẫn luôn được bao bọc như anh sao có thể chịu nổi loại sự tình dâm đãng này? Làn da trắng nõn của anh đều đã chuyển sang hồng, vừa sợ hãi lại nhục nhã xấu hổ.

"Biến thái, tên điên..... Ưm.."

Thanh niên không thể chịu đựng, đứt quãng mà mắng người, chỉ là trong tình huống như vậy, thanh âm đáng thương kia không hề mang một chút công kích nào, ngược lại càng như xuân dược kích thích thủ phạm hăng máu hơn, kích thích Tần Khanh càng dùng sức liếm anh.

Tay Lạc Vân Đường bị chói chặt, chỉ có thể chống đỡ cơ thể bằng chân, không cho phép bản thân ngồi xuống hoàn toàn, dự định mang tính né tránh này càng đem đến khoái cảm chết người.

Không thể ngồi xuống được.

Nếu ngồi xuống.... Vậy sẽ lún vào rất sâu.

Sẽ, sẽ chịu không được.

Dưới thân bị khoái cảm mãnh liệt kích thích, anh chỉ đành dùng một chút ý thức còn sót lại để chống cự.

Nhưng ai ngờ Tần Khanh đột nhiên liếm mạnh một nơi --

"A a -- không! Không... ư a..."

Khoái cảm kịch liệt bỗng bao truyền toàn thân, thanh niên run rẩy thét lên, hoàn toàn mất sức, cả người đều xụi lơ ngồi trên mặt Tần Khanh, lỗ

dâm không khống chế được mà bắn từng đợt nước dâm, đều phun lên miệng cùng mặt Tần Khanh.

Anh bị liếm lên cao trào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK