• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có Giọng nói phát ra từ đầu lâu ồm ồm, giống như bị khàn cổ, âm thanh mang theo thần sắc u ám, như ác quỷ từ chính tầng địa ngục.

Hai người trên tay nam nhân sắc mặt trắng bệch nhìn đầu lâu kia, sợ đến nỗi đáy quần ướt nhẹp.

Nam nhân mạnh tay ném một người lên phía trước, giống như ném thức ăn cho vật nuôi. Đầu lâu nhìn thấy tên kia liền tỏ ra thèm khát, hắc vụ bao quanh biến thành một xúc tua tủa ra quấn lấy hắn kéo tới gần, áp lực nặng nề khiến hắn không thể nhúc nhích, thậm chí không thể nói chuyện, nỗi sợ hãi như thủy triều nhấn chìm hắn. Đầu lâu như ăn mày bị đói lâu ngày tự nhiên lụm được nắm xôi lập tức há cái hàm xương xẩu ra cắn vào trán của tên đó, ngoạm một miếng lớn nhai ngon lành, máu tươi lẫn với óc tuôn ra xối xả. Nó cứ thế ngoạm hết cái đầu của tên xấu số như ăn bánh mì kẹp xúc xích, sau đó moi tim hắn ra tiếp tục thưởng thức.

Một lát sau, khi khô lâu quỷ dị ăn hết một phần ba cơ thể của tên xấu số thì mới ngừng lại, nó ném phần cơ thể còn lại sang một bên như một miếng rác, bộ dạng rất thỏa mãn, dưới đất vẫn còn một vũng máu thịt bầy nhầy lẫn với một ít xương cùng nội tạng vương vãi.

•Còn tên đó..

Khô lâu nhìn tên còn lại bộ dạng vẫn còn thòm thèm. Tên đó nghe xong phát hoảng, cảnh tượng vừa rồi đã hù chết con tim bé bỏng của hắn, hiện tai hắn đã mặt cắt không còn một hột máu, sợ đến đứng không vững.

•Hắn là nhi tử của ta..

Nam nhân không chút phản ứng như chuyện vừa rồi không chút liên hệ với hắn lạnh lùng nói.

•À... Ta thấy tình trạng của hắn không tốt lắm, bị phế..

Khô lâu nhìn vào tên kia nói.

•Đúng vậy, ta muốn ngươi giúp hắn hồi phục...

Nam nhân lạnh nhạt đáp, không chút khách sáo với khô lâu.

Người đứng bên cạnh nam nhân chính là Phạm Siêu, sau khi bị Triệu Linh Tiêu tính kế phế bỏ tu vi, bây giờ chỉ là một tên phế vật run rẩy đứng ép vào nam nhân kia.

•Kinh mạch, đan điền của hắn đều bị đánh nát, muốn cải tạo lại không dễ, tuy ta có thể làm được nhưng ta có điều kiện...

Khô lâu cò kè.

•Nói đi...

Nam nhân nhíu mày đáp.

•Tìm cho ta Huyết Tinh Tâm...

Khô lâu trả lời.

•Huyết Tinh Tâm...

Nam nhân thắc mắc.

•Đúng vậy, ta muốn hồi phục nguyên thần nhất định phải có thứ đó...

Khô lâu nói.

•Được...

Nam nhân gật đầu xem như đồng ý.

•Tốt... Tiểu tử mau qua đây...

Khô lâu tâm tình tốt kêu Siêu Phàm. Thế nhưng hắn không dám qua, cứ đứng chết chân tại chỗ. Nam nhân thấy vậy vỗ vô đầu hắn một cái, đánh hắn lảo đảo về phía trước, luồng hắc vụ từ khô lâu lập tức bao lấy hắn.

•Phụ thân cứu mạng...

Phạm Siêu gào lên kinh hãi, khói đen như vật sống phủ lấy hắn.

Nữa canh giờ sau khói đen bao phủ người Phạm Siêu từ từ tán đi, lộ ra thân hình của hắn, hơi thở ổn định, khí sắc tốt, chỉ là nơi khóe mắt xuất hiện một tia hắc vụ có phần ma mị. Hắn chậm rãi mở mắt ra, từ trong đồng tử bắn ra tia sắc bén như một thanh chủy thủ, mang theo khí chất hung ác, sát phạt.

•Phụ thân...

Phàm Siêu đi đến trước mặt nam nhân cất giọng ồm ồm.

•Ừm...

Nam nhân khẽ gật đầu với hắn lại nhìn sang khô lâu.

•Việc đã xong, thứ ta cần nên nhanh chóng tìm cho ta...

Khô lâu âm u nói.

•Đã biết..

Nam nhân lạnh nhạt gật đầu.

•Được.. Thêm một việc nữa, số người mà ngươi cung cấp quá ít, để khôi phục nguyên khí của ta thì bao nhiêu đó chỉ là muối bỏ biển...

Khô lâu nói thêm.

•Cần bao nhiêu...

Nam nhân hỏi.

•Ít nhất cũng phải vạn người, ta cần thật nhiều tinh huyết..

Khô lâu đáp.

•Ta không thể bắt nhiều người như vậy...

Nam nhân lắc đầu.

•Không cần ngươi đích thân ra tay, ngươi chỉ cần hỗ trợ ta là được, còn lại cứ để ta...

Khô lâu nói.

•Được....

Nam nhân suy nghĩ một lúc rồi đồng ý.

Nói xong nam nhân lập tức rời đi, trước khi đi hắn không quên bố trí cấm chế ngăn cách thạch động. Sau khi hắn cùng Phạm Siêu rời khỏi khô lâu ẩn bên trong hắc vụ nở nụ cười âm trầm sau đó chui vào quan tài đá, mọi thứ trong thạch động trở lại yên tĩnh.

Hai tháng sau.

Triệu Linh Tiêu vẫn ở lì trong Thạch Thất không rời đi nữa bước, mỗi ngày say đắm tu luyện, tu vi thăng tiến như tên lửa, đã chạm đến đỉnh luyện khí cảnh, đang bước vào phút mấu chốt để đột phá lên luyện hồn cảnh.

Để đột phá được một cảnh này bắt buộc tu luyện giả phải tụ ra được nội đan, nội đan là vật vô cùng quan trọng đối với tu luyện giả, là trung tâm của lò luyện khí, vai trò vô cùng lớn, có thể vận chuyển hấp thụ linh khí nhanh hay chậm hết thảy đều nằm ở viên nội đan này.

Triệu Linh Tiêu hiện tại đã tu luyện thành thạo Hỗn độn Phệ Thiên quyết, có thể thoải mái chuyển khí, thúc giục lượng chân khí cuồn cuộn trong người. Hắn nhắm chặt mắt, chậm rãi điều khiển dòng chân khí đang không ngừng tụ lại, chân khí cuồn cuộn tạo thành một dòng xoáy lớn, những luồng khí ở trung tâm vòng xoáy không ngừng cọ xát vào nhau, từ từ ngưng kết. Một khắc sau hạt giống nội đan to bằng hạt gạo được ngưng tụ thành công, quá trình tụ đan đi được nửa bước quan trọng nhất, còn lại chỉ là dùng chân khí từ từ bồi đắp hạt giống, để nó lớn mạnh trở thành một viên nội đan, quá trình này tựa như con trai làm ngọc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK