• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



- Hy vọng ngày mai khi tỉnh dậy, cô đừng có hối hận.

Người đàn ông nhếch môi cười rồi cúi xuống chiếm trọn lấy đôi môi đỏ mọng của cô, mút mát, trêu chọc nó từng chút một. Cơ thể nhạy cảm của cô dần có phản ứng trước nụ hôn ngọt ngào, ngây ngất này. Công nhận lúc uống rượu say, hôn thật thích!

Hắn lưu luyến tách mình ra khỏi môi cô, từng nụ hôn nóng bỏng rơi xuống phần ngực của cô, đi đến đâu, váy trên người cô bị cởi đến đấy. Chẳng mấy chốc, váy của cô đã bị vứt xuống sàn.

- Nhanh lên, hãy chiếm lấy tôi... Tôi muốn ăn anh, cơ thể mát lạnh của anh thật ngon quá.

Cô giơ tay lên xoa lồng ngực chắc rắn của hắn, lại còn dám hành động lớn mật hơn thế nữa. Hai chân thon dài của cô quấn lấy hắn ta, cô cúi xuống mút mạnh lồng ngực chắc rắn của hắn.


Hắn vuốt ve khuôn mặt kiều diễm đang say nhèm của cô, cong môi lên cười thích thú. Rồi hắn cũng nhanh chóng tiến vào sâu trong cơ thể của cô, cô vô thức rên lên một tiếng mê người đầy quyến rũ:

- Ưm...

Hai chân cô quấn chặt lấy hắn hơn nữa, cố tìm ra nơi thoải mái nhất có thể. Đột nhiên hắn dừng động tác của mình lại, nhìn cô bằng ánh mắt kì lạ.

- Vẫn còn trinh? Cô có biết cô đang dâng mình cho ai không hả cô gái bé nhỏ?

Hắn liền dừng được vài giây rồi tiến lại vào bên trong cơ thể của cô, nhưng lần này lại nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Bên trên cơ thể cô vẫn đang tiếp nhận từng nụ hôn nóng bỏng của hắn.

Chỉ nghe thấy tiếng cô lải nhải lẫn tiếng rên rỉ hỗn hợp:

- Ưm...anh đúng là tiểu thịt tươi ngọt ngào mà...aaa...

Cô vừa dứt lời thì hắn lại thúc mạnh vào bên trong cô nữa, cả cơ thể cô run rẩy, tay cô loạn xạ quấn lấy cổ hắn.

- Cô gái nhỏ, không được nói tôi là trai bao.

Hắn trừng phạt cô vì cô dám nói hắn là trai bao, nhưng rồi hắn cũng nhanh chóng chậm động tác của mình lại. Ai bảo đây là lần đầu của cô chứ, hắn lại không phải là loại người không biết thương hoa tiếc ngọc.


Cô lại cười:

- Ưm...vậy anh tên là gì?

- Tôi họ Lục, còn tên tôi là gì...nếu như sau này chúng ta có duyên gặp lại tôi sẽ nói cho cô biết.

Hắn ghé nào tai cô nói nhỏ, hắn cũng không quên cắn nhẹ vành tai cô. Cô lại cười, chủ động cắn lại vành tai hắn:

- Anh thật là một người đàn ông thú vị nha.

Đêm đó, cô đã trao lần đầu của mình cho một người đàn ông lạ, ngày hôm sau tỉnh dậy hiện trường không còn ai khác ngoài cô. Chuyện của đêm hôm qua cô chẳng nhớ gì cả, cô cứ nghĩ là chắc mình say quá rồi thuê đại một căn phòng để qua đêm mà thôi.

Người đàn ông đêm đó đã sớm rời đi rồi, lúc đó căn phòng tối đen như mực nên cả hai đều không nhìn thấy mặt nhau như thế nào?

*********

Lúc Khả Như thoát khỏi giấc mơ lạ thì trời cũng đã trở tối, cô không nghĩ mình lại ngủ lâu như vậy. Bên cạnh cô, Lục Tề Nam ngồi đó tay cầm laptop chăm chú làm việc. Cô cẩn thận ngắm nhìn hắn, lúc tập trung làm việc mà cũng đẹp trai như vậy sao?

Đang chăm chú ngắm nhìn Lục Tề Nam, đột nhiên cô bị hắn nhìn ngược lại, cô giật mình đảo mắt sang chỗ khác.


- Em dậy rồi sao? Cảm thấy trong người thế nào?

Lục Tề Nam đặt laptop xuống, cẩn thận đỡ cô ngồi dậy. Hắn còn không quên sờ thử vào trán cô xem có sốt không?

Không hiểu sao, tim cô lại đập nhanh nữa rồi.

- Lục...Lục thiếu, hôm nay là anh đưa tôi về sao?

Cô không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, chỉ hỏi qua loa cho có mà thôi. Lục Tề Nam giơ tay ra nâng cằm cô, ép cô phải nhìn thẳng vào mắt mình:

- Vậy em nghĩ là ai đi nhặt em về? Chồng cũ của em sao?






Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK