Cơ Thụy Nhi nghe vậy thì suy tư, một lát sau nói: "Hỗn Loạn Chi Vực cách tổng bộ giáo ta rất xa, sợ là một chút lão cổ đổng trong chính đạo ra đi lại, không có gì đáng ngại, chỉ cần không ảnh hưởng ta gặp gỡ phu quân là được rồi."
"Vâng." Hỗn Nguyên Ma Quân khom người lui sang một bên, ngồi xuống.
Ai!
Giáo chủ Nữ Đế nhà mình, ba câu nói, không có câu nào không có hai chữ phu quân, đã hết cứu.
Mà lúc này, phía trên chủ tọa, Cơ Thụy Nhi cảm nhận được một cảm giác buồn nôn đột nhiên chạy thẳng lên nào, khiến cho nàng rất muốn nôn.
Nhưng mà vì đang ở trước mặt một đám thủ hạ của mình, nàng vẫn cố kiềm lại.
"Nếu như không còn chuyện gì khác nữa thì các ngươi đi xuống đi." Cơ Thụy Nhi nói với một đám ma đầu thủ hạ.
"Vâng, chủ thượng." Một đám ma đầu tuân lệnh, khom người lui ra.
Thủ hạ vừa rời đi, Cơ Thụy Nhi không nhịn được nữa, một tay che miệng lại, nôn ra một trận.
Nôn một hồi nhưng không nôn ra được thứ gì, Cơ Thụy Nhi mới hòa hoãn lại, đột nhiên buồn nôn khiến cho nàng có dự cảm không ổn.
Làm Nữ Đế tu vi thông thiên, nàng biết rõ thân thể của mình không có vấn đề, nhưng mà lúc nãy mình lại cực kỳ buồn nôn, như vậy thì chỉ có một nguyên nhân mà thôi.
Sợ là mình sắp được làm mẹ rồi!
Tính toán thời gian, mình và phu quân chia tay nhau ở di tích, đêm trước khi đi, phu quân muốn nàng nhiều lần như vậy, chỉ sợ sẽ là mang thai khi đó.
Nghĩ tới đây, sắc mặt Cơ Thụy Nhi có chút đỏ bừng, phu quân xấu, còn chưa có cưới người ta mà đã làm cho người ta mang thai rồi.
Nhưng mà mang thai đứa con của phu quân, rất vui.
Lần này gặp mặt phu quân, nhất định phải nói hắn cho mình gặp trưởng bối trong nhà, sau đó cưới mình.
Cơ Thụy Nhi nghĩ.
Mà lúc này.
Hạ Hâm đang dẫn theo Hạ Tiểu Tiểu bay tới hoàng thành Đại Hạ, đột nhiên hắt xì hơi một cái trên không trung.
"Ai mắng ta?" Hạ Hâm nói thầm trong lòng một tiếng.
Nhưng mà nhìn thấy hoàng thành Đại Hạ như ẩn như hiện phía trước, hắn bỏ qua chuyện nhỏ này, mười năm, rốt cục lại về tới đây.
Rốt cục về nhà.
Thần thức bao phủ hoàng thành Đại Hạ này, phát hiện bây giờ đại ca của mình Hạ Chân đang tản bộ ở hoa viên sau hoàng cung với một nữ tử người mặc phượng bào, dáng vẻ hào phóng.
Tâm niệm vừa động, Hạ Hâm trực tiếp dẫn theo Hạ Tiểu Tiểu bay tới chỗ hai người.
Hoàng cung, sau vườn hoa.
"Bệ hạ, người còn đang lo lắng chuyện Bắc Mạc Vương và Tây Lương Vương có ý đồ mưu phản." Nữ tử mặc phượng bào mở miệng nói.
"Ừm." Hạ Chân gật gật đầu, nói: "Hoàng hậu có điều không biết, thám tử đến báo, Tây Lương Vương đã được ba vị cường giả Hóa Hải Cảnh ủng hộ, Bắc Mạc Vương còn có bốn vị cường giả Hóa Hải Cảnh ủng hộ, một người trong số bọn họ xâm phạm thì hoàng thất muốn chống cự cũng rất gian nan rồi, gần đây ta vẫn luôn có dự cảm xấu, nếu như hai người này liên hợp lại, tụ tập bảy vị cường giả Hóa Hải Cảnh giết vào hoàng thành, hoàng thất ta sẽ nguy hiểm!"
"Bệ hạ, thời gian trước không phải người đi Đạo Tông mời thân vương xuất thủ sao, hai mươi ngày hẹn với thân vương cũng sắp đến rồi, chờ thân vương đến, nguy cơ của hoàng thất ta có thể giải được, bệ hạ đừng quá mức lo lắng, để tránh tổn thương thân thể." Hoàng hậu nói.
"Bây giờ cũng chỉ có thể chờ nhị đệ ta xuống núi." Hạ Chân nói: "Nếu như nhị đệ xuống núi, đừng nói bảy vị Hóa Hải Cảnh, cho dù là thế lực sau lưng những Hóa Hải Cảnh này cũng có thể nhổ tận gốc."
Hạ Chân hoàn toàn tin tưởng thực lực Hạ Hâm.
Hạ Hâm chính là đại lão Đạo Tông, tu vi Bất Hủ Cảnh, ở trước mặt hắn, bao nhiêu Hóa Hải Cảnh cũng chỉ là đồ chơi thôi, hắn lo lắng chính là sợ khi Hạ Hâm còn chưa kịp xuống núi thì cao thủ Hóa Hải Cảnh phía sau Tây Lương Vương và Bắc Mạc Vương đã xuất thủ với hoàng thất, như vậy thì không dễ làm.
Ngay lúc Hạ Hâm đang suy tư.
Hai bóng người một lớn một nhỏ từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đáp xuống trước mặt hai người.
Chính là hai người Hạ Hâm và Hạ Tiểu Tiểu mới bay thẳng từ bên ngoài hoàng cung vào.
"Cha, mẫu thân, Tiểu Tiểu nhớ các ngươi muốn chết." Nhìn thấy vợ chồng Hạ Chân, Hạ Tiểu Tiểu trực tiếp vọt tới, nhào vào trong ngực mẫu thân của nàng.
"Tiểu Tiểu." Nhìn thấy Hạ Tiểu Tiểu đột nhiên từ trên trời giáng xuống, nhào vào trong ngực mình, hoàng hậu có chút không kịp phản ứng.
Hạ Chân cũng là như thế, có chút ngẩn ra.
Hạ Tiểu Tiểu ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy nước mắt, mở miệng nói: "Cha, mẫu thân, các ngươi cũng không biết, trong khoảng thời gian ta ở bên ngoài đã trải qua cái gì, ta suýt chút chết không về được."
Nói xong thì bắt đầu khóc lớn lên.
"Tiểu Tiểu đừng khóc, cụ thể là chuyện gì xảy ra, sao ngươi có thể chạy về đây được, từ từ nói." Hoàng hậu nói.
Hạ Chân nhìn thoáng qua Hạ Tiểu Tiểu khóc lớn trong ngực mẫu thân của nàng, lại liếc mắt nhìn Hạ Hâm, chỉ cảm thấy Hạ Hâm rất quen thuộc, nhưng mà lúc này Hạ Hâm mặc áo bào đen, đeo mặt nạ, trong lúc nhất thời hắn không nhìn ra được.
Nhưng mà hắn rõ ràng, vừa mới nãy Hạ Hâm dẫn theo Hạ Tiểu Tiểu bay tới, có thể ngự không phi hành thì ít nhất cũng là đại tu sĩ Hóa Hải Cảnh.
Chuyện này khiến cho Hạ Chân giật mình không nhỏ.
Hạ Tiểu Tiểu này chạy ra ngoài một chuyến, vậy mà để một tu sĩ Hóa Hải Cảnh đưa nàng trở về, sao nàng có thể quen biết được nhân vật cấp bậc này.
Một vị cường giả Hóa Hải Cảnh thì cho dù là hoàng thất cũng phải đối đãi như thượng khách, lễ kính có thừa.
"Tiểu Tiểu, khoan hãy khóc, nói xem chuyện này là như thế nào trước đã." Hạ Chân nói.
Hạ Tiểu Tiểu ngẩng đầu, tay nhỏ lau lau nước mắt, nói: "Là như thế này, nữ nhi chuồn ra hoàng thành, sau đó vốn muốn đi Đạo Tông tìm kiếm hoàng thúc, để hắn truyền thụ thần thông võ nghệ cho ta, chỉ là dọc đường gặp một chút biến cố!"
Hạ Tiểu Tiểu một năm một mười kể hết mọi chuyện từ khi nàng lén lúc chuồn ra khỏi hoàng thành đến cắt đuôi được cao thủ Hạ Chân phái đi ngầm bảo hộ nàng, đến khi ngộ nhập di tích lấy được địa đồ di tích Côn Bằng, sau đó bị Nguyên Điện truy sát, lại đánh bậy đánh bạ nghe được mấy kế hoạch của đại tông môn chính đạo suýt chút bị diệt khẩu, sau đó được Hạ Hâm cứu, tiếp theo đi theo Hạ Hâm một đường trở về vương triều Đại Hạ, còn có chuyện nàng vay Hạ Hâm hai mươi vạn linh thạch mua một thanh Huyền cấp Linh khí, linh thạch này phải nhờ Hạ Chân trả giúp nàng.