• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hạ Hạ, anh yêu em.



Phó Dụ đè trên người cô, đôi mắt thâm tình lại chăm chú còn mang theo dục vọng mãnh liệt.

Bàn tay ấm áp vuốt ve khuôn mặt cô, chỉ vài giây ngắn ngủi mà Hạ Quý ngỡ như vạn năm.

Nếu ánh mắt cậu không có dục vọng, nếu côn th*t nóng bỏng không đặt trên bụng cô, có lẽ Hạ Quý sẽ cảm động đến rơi lệ.

“Cậu… không phải cậu nói đợi tớ đồng ý kết giao…”

“Không phải vừa rồi em đồng ý rồi sao? Vừa rồi em nói Phó Dụ là bạn trai Hạ Quý! Bạn gái anh nghe lời như vậy, đương nhiên anh hi vọng em cao hứng, thoải mái lại sung sướng rồi!”

Lời nói kia Phó Dụ muốn sắc tình thế nào thì sắc tình, cùng với hình tượng học bá mặt than băng sơn hàng ngày như hai người khác nhau.

Trời ạ, Phó Dụ có phải nhân cách phân liệt không? Nếu không sao lại biến thành như vậy chứ? Đây là hoàn toàn thay đổi mà!

“Nhưng mà…”

Phó Dụ dùng ngón trỏ che cánh môi cô, không cho cô nói ra lời nào mình không muốn nghe.

“Lần đầu tiên, mong được chỉ giáo nhiều hơn!”

Theo lời nói, nụ hôn của Phó Dụ không ngừng rơi xuống trên người cô nóng như lửa đốt, so với vừa rồi càng thêm nóng bỏng.

Cậu giống như hôn cô từ đầu sợi tóc tới đầu ngón chân, cả người Hạ Quý mềm nhũn thành nước, tiếng nỉ non và tiếng nhạc phim phối hợp với nhau tấu thành ca khúc động lòng người.

Khi cậu thành kính tách chân Hạ Quý ra, nơi phong cảnh thần bí của thiếu nữ bày ra trước mắt, cậu nhìn đến mê muội.

Dưới vài sợi lông bao trùm, cậu thấy một khe hở nhắm chặt, Phó Dụ nhẹ nhàng đẩy hai cánh môi âm hộ ra, đập vào mặt chính là tiểu huyết phấn nộn hồng nhuận.

Cửa huyệt nho nhỏ chảy ra ngọc lộ trong suốt, Phó Dụ âm thầm nuốt nước miếng, không biết có ngon hơn nước miếng vị dâu tây của cô hay không?

Muốn biết thì nếm thử thôi! Cậu chui đầu vào giữa hai chân cô, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm tiểu huyệt, nếm tới ngọc lộ mơ ước, hương vị còn tuyệt vời hơn so với trong tưởng tượng.

Cả người Hạ Quý run lên, nơi đó mẫn cảm như vậy, lúc này chỉ có thần chí cô không rõ chứ không phải không có cảm giác.

Sau khi đầu lưỡi cậu chạm vào lần đầu, cô lập tức ngẩng đầu nhìn xuống dưới.

“Cậu… cậu đang làm gì vậy?” Hạ Quý duỗi tay đẩy đầu cậu ra, nhưng cậu lại kiên định đóng quân nơi này, một chút cũng không di chuyển.

“A! Không được… Dơ…” Nơi đó, sao lại có thể?

Lần đầu tiên Phó Dụ không theo Hạ Quý, vùi đầu trong tiểu huyệt, lúc này không chỉ lướt qua mà chậm rãi nhấm nháp.

Âm hộ phấn nộn cậu cũng muốn nếm, tiểu huyệt cũng muốn nếm, càng không chỉ muốn nếm thử dâm thuỷ bên ngoài mà còn muốn đầu lưỡi tiến vào bên trong.

Nơi thần bí nhất của thiếu nữ không chỉ thoạt nhìn mê người mà càng nếm càng khiến người ta say.

Phó Dụ cảm giác như muốn say trên người cô, nếu không phải đầu lưỡi bị tiểu huyệt khăng khít cuốn lấy, chỉ sợ cậu sớm đã say rồi!

Phó Dụ hoàn toàn tách đùi Hạ Quý sang hai bên, hơn nữa còn mở ra rất rộng, cơ chân cũng trở nên đau nhức.

Mà Phó Dụ còn cố tình ép chặt đùi cô làm cô không thể nhúc nhích, cũng không thể thoát khỏi áp chế của cậu.

Theo sự liếm láp của Phó Dụ, cậu phát huyệt tiểu huyệt Hạ Quý càng thêm mềm, nước cũng ngày càng nhiều, cằm đều bị nước cô chảy ra làm ướt.

Có ngọc lộ bôi trơn, đầu lưỡi cậu ra vào càng dễ dàng, xúc cảm tốt đẹp làm côn th*t sưng to kêu gào muốn vào trong.

Hai chân Hạ Quý đá lung tung, đôi tay bỗng nhiên cứng đờ, cô cảm thấy bên dưới có chút kì quái, có cái gì đó như muốn trào ra.

Cô giống như nhịn đi tiểu kẹp chặt hai chân, mà đầu Phó Dụ vẫn ở nói đó, Hạ Quý giống như muốn khóc, “Buông tớ ra, buông ra!”

Phó Dụ mắt điếc tai ngơ, ngon như vậy cả đời này cậu ăn cũng không đủ, bỏ ra sao được!

“Buông ra a… ra tới… a…”

Hạ Quý không nhịn được, cảm giác có một nguồn nước nóng chảy xuống dưới, cô hình như muốn đi tiểu.

Đầu lưỡi Phó Dụ như bị cô gắt gao cắn lấy, một bước khó đi, tiểu huyết bỗng nhiên như thác lũ phun ra lượng lớn ngọc lộ, cậu uống cũng không kịp, nửa khuôn mặt bị phun ướt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK