• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Chính Hà:"Vương gia... vương phi... là lão thần dưỡng nữ nhi không nghiêm, gây ra họa này. Lão thần giờ đây cũng không thể nói được gì. Từ giờ chuyện của nữ nhân này lão thần cũng không liên quan đến nữa. Chuyện xử lý nàng như thế nào, lão thần cũng không oán thán dù chỉ một lời."

Long Hiền Lương:"được nếu Nguyễn đại nhân đã nói vậy thì ta đây cũng không làm khó gì đại nhân. Chuyện này ta sẽ giao cho hình bộ xét sử."

Nguyễn Chính Hà:"vậy lão thần xin cáo lui..."

Sau khi Nguyễn Chính Hà đã rời đi, Lê Bảo Ngọc mới nhếch nhếch khóe miệng nhìn Nguyễn Hiểu, nàng không nhịn được mà châm chọc vài lời.

"aizzz... ta giờ thì đã tin là trong phòng Nguyễn Hiểu tiểu thư đây là có rắn rồi nha..."

Nguyễn Hiểu căm phẫn nhìn nàng, nói:"ngươi nói vậy là có ý gì?"

Lê Bảo Ngọc:" Ta nói ta tin rằng ngươi nói trong phòng ngươi có rắn, ta đây thực sự là tin rồi. Người ta nói vật họp theo loài quả là không sai a..."

Nguyễn Hiểu:" Ngươi... ngươi..."

Lê Bảo Ngọc:"Ngươi cái gì mà ngươi... chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Ngươi nói ngươi bị một đàn rắn đông cuốn thân cả một canh giờ, nhưng lại bình an vô sự, không bị dù chỉ là một vết cắn nhỏ, ngươi nói xem có thể sao? Nhưng ta tin với lòng dạ rắn rết của ngươi thì chắc rằng lũ rắn kia đã tưởng rằng người và bọn chúng là đồng loại, nên mới không có cắn ngươi mà là cùng ngươi chơi đùa đi..."

Nguyễn Hiểu:"Ngươi... ngươi... đừng có mà quá đáng..."

Long Hiền Lương lúc này không nhịn được nữa, liền lên tiếng.

"Người đâu mau giải Nguyễn Hiểu đến nhà lao bộ hình cho ta..."

Sau khi hộ vệ đã đưa Nguyễn Hiểu đi, hắn mới đi lại chỗ của Lê Bảo Ngọc, nhìn nàng, nói.

"Nàng nháo thế có phải đã mệt rồi không? Mau về nghỉ ngơi đi, ta tới bộ hình một chuyến."

Lê Bảo Ngọc:"Ồ! Ê... này ta không phải là nháo nha... ta là vì mình đòi công đạo, sao có thể là nháo chứ..."

Long Hiền Lương khẽ đưa tay lên cốc nhẹ vào trán nàng một cái.

"Được rồi... Mau về phòng nghỉ ngơi đi. Hôm nay nàng cũng mệt quá rồi..."

Lần này Lê Bảo Ngọc cũng không có phản bác lại, hơi chu miệng lên, đột nhiên quay lại, đưa hai tay lên nhéo hai bên má Long Hiền Lương một cái. Xong, không để cho hắn kịp phản ứng đã nhanh như một làn gió chạy đi.

Long Hiền Lương bị nàng đánh lén bất ngờ, chỉ đơ người đứng đó, đến khi phản ứng lại thì chỉ thấy thân ảnh nhỏ nhắn, phạm tội kia đã bỏ trốn rồi. Hắn khẽ lắc đầu một cái.

Mà bên này Hội Sở cùng với những hộ vệ có mặt nhất thời bị dọa sợ một phen.

Hội Sở rất nhanh bình tĩnh lại, tiến lên hỏi Long Hiền Lương.

"Vương gia... thật bội phục vương phi... chỉ một câu nói đã khiến cho Nguyễn Hiểu kia lỡ lời mà nói ra chân tướng rồi"

Long Hiền Lương nhìn Hội Sở, lạnh giọng.

"Ngươi cho rằng Nguyễn Hiểu lại chỉ vì một câu nói của nàng mà lại dễ dàng hố lời như vậy?"

Hội Sở chột dạ đưa tay sờ sờ mũi mình, nhỏ giọng nói.

"Không thể nào đi... nhưng mà tình hình lúc đó đúng là vương phi chỉ dùng một câu nói là Nguyễn Hiểu đã lỡ lời rồi mà?"

Long Hiền Lương không thèm để ý nhiều tới hắn nữa, xoay người đi ra ngoài. Trước khi đi còn để lại một câu.

"Vương phi của bổn vương không dễ chọc đâu..."

~~~~~~~~

Rất nhanh thời gian đại hội võ lâm đã đến.

Long Hiền Lương từ rất sớm đã rời khỏi phủ ra ngoài.

Lê Bảo Ngọc tỉnh dậy cũng gọi hai người Hà tỷ, Mộc tỷ vào phòng rồi cũng nhanh chóng rời đi.

Đại hội võ lâm lần này được tổ chức tại Hà Hoa sơn trang. Đại hội võ lâm năm năm được tổ chức một lần, để tìm ra một minh chủ võ lâm mới, người sẽ dẫn dắt quần hùng võ lâm trên giang hồ thành một thể thống nhất.

Trên võ lâm tồn tại một tổ chức được gọi là Võ Lâm Hội. Võ Lâm Hội có mười hai trưởng lão chấp pháp. Mười hai người này có võ công cao cường, không thuộc bất kỳ một môn phái nào. Võ Lâm Hội là một tổ chức đứng đầu trên võ lâm, định ra quy tắc, nắm giữ quy tắc, duy trì thế cân bằng của võ lâm. Nhưng Võ Lâm Hội không bao giờ trực tiếp xen vào chuyện của bất kỳ môn phái nào cả, hay là những tranh chấp thông thường trên võ lâm.

Võ Lâm Hội chỉ sử lý những vấn đề mang tính chất đặc biệt nghiêm trọng, vi phạm quy tắc trong võ lâm. Mà quy tắc võ lâm này chính là một bản quy tắc đã tồn tại hàng trăm năm trên võ lâm giang hồ rồi. Phàm là người hành tẩu trên giang hồ đều phải tuân thủ nó. Một khi đã vi phạm thì sẽ bị truy sát đến cùng bởi Kim Bài Tử Sát do mười hai vị trưởng lão chấp pháp ban ra.

(Còn tiếp)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK