Sau hai ngày chờ đợi, Tiếu Lăng Tiêu cuối cùng cũng nhận được tin tức từ bạn cũ. Người bạn kia gửi cho Tiếu Lăng Tiêu một cái emo “Mệt muốn thổ huyết” rồi nói: “Đống video lần trước ông nhờ, tôi tìm được một cái rồi nè!”
“Là cái nào?!”
“Cái có đóng thế hay không ấy.”
“Mau gửi cho tôi, mau gửi cho tôi!” Tiếu Lăng Tiêu “xoạt” một tiếng ngồi thẳng dậy: “Gửi luôn bây giờ được không?”
“…” Người bạn bên kia nói: “Ông không cảm ơn tôi à?”
“Cảm ơn.” Tiếu Lăng Tiêu nói một cách chân thành: “Ông khiến tôi cảm thấy, mấy năm qua làm thủy quân không hề vô nghĩa.”
Trước đây, Tiếu Lăng Tiêu luôn cảm thấy nghề này ngoại trừ có thể kiếm một ít tiền lời thì chẳng có ích gì, chỉ tổ lãng phí thời gian. Hắn làm công việc thủy quân này đơn thuần chỉ vì kiếm cơm, bản thân lại không hề đề cao nó. Nhưng vận mệnh vẫn luôn thần kỳ như vậy đấy, giữa một núi các loại thông tin đan xen chồng chất như nơi này, biết đâu lại có một tin tức có thể dùng ở chỗ khác, phát huy tác dụng không thể tưởng tượng nổi.
Hắn có thể giúp được Chu Cẩn Sơ, còn tìm được cho mình một người bạn chân chính.
“Đừng có buồn nôn như thế,” người bạn nói: “Đến đến, tôi gửi cho ông.”
“Ừ,” Vừa nhìn thấy yêu cầu gửi file, Tiếu Lăng Tiêu lập tức click “Accept”, vô cùng sốt ruột nhìn chằm chằm vào thanh tiến độ download, chỉ sợ xảy ra vấn đề gì. Hắn đã nghĩ ra vô số tình huống có thể phát sinh trong đầu, dự định một khi nhận file thất bại lập tức nhờ người bạn kia đổi phương thức gửi file. Hắn không ngừng nghĩ đến các loại tình huống xấu, ví dụ như trong lúc gửi ổ cứng của bạn hắn bị hư, hay file gốc trong máy có vấn đề chẳng hạn… Bất quá, nửa tiếng sau, tiến độ chạm mức 100%, vẫn chẳng có vấn đề nào phát sinh.
“Ông kiểm tra thử xem, có đúng kì ông cần không?” Bạn hắn hỏi.
“Ừ.”
Tiếu Lăng Tiêu mở video, phát hiện đúng như người bạn kia nói, đây là video về vụ đóng thế. Hắn cũng không biết câu phỏng vấn kia ở đoạn nào trong video, chỉ có thể nhấp chuột từng đoạn, nhấp hết video vẫn không thấy Chu Cẩn Sơ, đành phải dùng tốc độ chậm hơn kiểm tra lại một lần nữa. Lúc ấy Chu Cẩn Sơ căn bản vẫn chưa nổi tiếng, trong suốt chương trình cũng không xuất hiện nhiều, từ đầu đến cuối nói chưa đến mười câu, MC phỏng vấn những người khác là chính. Đến lần thứ hai, Tiếu Lăng Tiêu cuối cùng cũng tìm được đoạn phỏng vấn kia của Chu Cẩn Sơ. Quả nhiên đoạn phỏng vấn này mới là bản hoàn chỉnh, không khác một chữ so với những gì Chu Cẩn Sơ giải thích ngày hôm đó, mà trong video được tung lên internet, góc quay từ đầu đến cuối đều là quay chính diện khuôn mặt của từng người, rất khó phát hiện ra chỗ nào không khớp.
“Được lắm!” Tiếu Lăng Tiêu nện một đấm lên mặt bàn.
Sau khi biến trở lại thành người, Tiếu Lăng Tiêu cảm thấy có chút lạ lẫm với cơ thể người này, thể hiện rõ ràng nhất ở việc hắn không quen sử dụng từng đầu ngón tay của mình. Khi không có chuyện gì làm, hắn vẫn luôn nắm tay thành quả đấm nhỏ, giơ lên trước ngực, đến khi cần dùng đến tay mới cố gắng di chuyển từng ngón. Trong hai tuần làm người này, đã có không ít hơn một người nói với hắn: “Động tác của cậu y hệt con chó!”
Hắn sao video ra thành nhiều bản. Để phòng ngừa chuyện không may, hắn sao hẳn ra bảy, tám bản liền.
Cuối cùng, hắn hỏi lại người bạn kia: “Sao ông tìm được video này vậy?”
“À,” người bạn trả lời: “Ông còn nhớ Daisy không? Là người bên công ty truyền thông hay hợp tác với chúng ta ấy, quan hệ với tôi không tệ, mấy năm trước cô ấy từng sưu tập video của một nghệ sĩ, trong đó có video này. Cô nàng lại có thói quen không bao giờ xóa những gì đã lưu, hôm trước nghe tôi nhờ cũng nói để cô ấy tìm thử, sau đó thực sự tìm được video này từ một núi VCD! Cô nàng cũng phát hiện ra Chu Cẩn Sơ trong video, biết scandal gần đây còn ngồi xem lại vài lần cơ mà, nhưng vẫn quyết định ngồi hóng trò vui. À phải rồi, cô ấy yêu cầu giữ kín nguồn gốc video, không muốn bị kéo vào scandal.”
“Đương nhiên rồi.” Tiếu Lăng Tiêu đáp.
“He he,” Người bạn kia nói thêm: “Thật mong chờ đến lượt Chu Cẩn Sơ phản kích nha, như vậy bọn tui lại được ra giá với khách hàng, loạn chiến đến rồi ha ha ha hah~”
“…”
“Tốt nhất là có thể thịt hết,” tên kia bổ sung: “Khách hàng không có đứa nào cần phải thương xót hết.”
“… Ừa.” Tiếu Lăng Tiêu nghĩ: nghề thủy quân quả nhiên không có cái gì gọi là “lương tâm nghề nghiệp” cả.
Sau đó, Tiếu Lăng Tiêu lại đi chặn xe Chu Cẩn Sơ một lần nữa.
Lần thứ hai bị chặn lại trên đường đưa Trung Khuyển đi khám bác sĩ, lại còn là cùng một người, tâm tình Chu Cẩn Sơ thực phức tạp. Lần trước người này ném cho y 3000 đồng, sờ mó tay y một lúc rồi cao chạy xa bay, lần này hắn lại muốn làm gì? Chẳng lẽ người này cho rằng cho y nhiều tiền hơn là có thể hôn một cái?
Lần này Chu Cẩn Sơ căn bản từ chối luôn việc mở cửa kính xe.
“Chu Cẩn Sơ, Chu Cẩn Sơ.” Tiếu Lăng Tiêu đứng cạnh cửa kính xe Chu Cẩn Sơ: “Anh mở cửa được không?”
Chu Cẩn Sơ bày ra bộ dạng lạnh lùng, trên mặt không tỏ vẻ gì.
Tiếu Lăng Tiêu biết lần trước hắn giả ngu đã bị người ta coi là biến thái, tuy rằng hắn thực sự có ý tưởng biến thái thật, haiz.
“Lần trước xin lỗi anh, tôi không cố ý.”
“…”
“Thôi được rồi, là tôi cố ý, nhưng mà…”
Chu Cẩn Sơ thu hồi tầm mắt, thong thả khởi động xe, không thèm nhìn tên tâm thần ngoài xe một cái. Tiếu Lăng Tiêu giờ đang đứng cạnh cửa xe, có phóng xe cũng không sợ đâm phải hắn.
“Này… Này!” Tiếu Lăng Tiêu bắt đầu sốt ruột.
Tui còn chưa đưa CD cho anh mà!
Hắn biết Chu Cẩn Sơ sẽ không thèm để ý đến mình, liền nhanh chân chạy theo, “vèo” một cái gài CD vào vị trí giữa cần gạt nước và mặt kính xe, vừa chạy vừa nói với theo: “Cái này cho anh! Nhất định phải xem đấy! Cực kì quan trọng! Vô cùng quan trọng!”
Chu Cẩn Sơ: “…”
Y mở ngăn chứa đồ bên ghế phó lái, lấy túi nhỏ lần trước ra, mở một khe hẹp chỗ cửa kính rồi ném ra ngoài.
—— coi như bị sờ mó không công một lần đi.
“…” Chu Cẩn Sơ đến cửa xe cũng không mở, còn ném túi nhỏ trả lại hắn, Tiếu Lăng Tiêu cảm thấy hơi khổ sở.
Cũng không biết y có chịu xem CD hay không…
Thôi bỏ đi, nếu đến sáng ngày kia vẫn không có tin tức gì thì gửi một bản đến email và di động của Chu Cẩn Sơ vậy, vốn muốn làm sáng tỏ ngay trước mặt Chu Cẩn Sơ cơ, như vậy đảm bảo y chịu mở ra xem.
Tiếu Lăng Tiêu cũng không đi xe bus, không vì lí do gì, chỉ là hắn bỗng dưng muốn đi dạo một chút.
Hắn đi dọc theo tuyến xe bus, qua rất nhiều con đường hoặc phồn hoa hoặc quạnh quẽ, mãi cho đến khi chạng vạng mới quay về nhà.
Hắn ném mình lên giường, cả người nhũn ra như kẻ không xương, trong lòng lẩm bẩm tên người kia, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Trong mơ, Chu Cẩn Sơ không có chỗ dựa, cũng không xem qua CD, bị bôi đen càng ngày càng kinh khủng. Trong đó có một cảnh, hắn theo Chu Cẩn Sơ đi ăn cơm với một đám người, cầu xin đám người kia cho Chu Cẩn Sơ một vai diễn nhỏ, nhưng lũ đáng ghét đó lại cười nhạo Chu Cẩn Sơ, nói sẽ chẳng có ai thèm mời y đi đóng phim… Chu Cẩn Sơ vẫn hiền lành ngồi cười, nhưng bản thân hắn trong giấc mơ lại không nhịn nổi —— hắn nhét hết bánh bao, sủi cảo tôm, bánh nướng còn thừa trên bàn vào miệng, ngậm nốt cánh gà, sau đó “rầm” một cái, thô bạo lật ngược bàn ăn! Đến khi đám người kia trợn mắt há mồm, miệng câm như hến, toàn thân run lẩy bẩy, không dám cười nhạo Chu Cẩn Sơ nữa mới thôi. (tui nói này Tiếu Tiếu, ý thức tiết kiệm của cậu cũng quá cường hãn rồi =A=)
Tiếu Lăng Tiêu ngủ thẳng tới tám giờ tối mới tỉnh.
Không biết có chỗ nào tuyển diễn viên không ta, mình cũng nên bắt đầu tìm việc thôi… Hắn vừa lẩm bẩm, vừa thong thả bật máy tính.
Việc đầu tiên Tiếu Lăng Tiêu làm là đi xem weibo của Chu Cẩn Sơ.
Vừa liếc mắt nhìn một cái hắn đã trợn to hai mắt.
Video hoàn chỉnh kia bị tung lên rồi!
Không chỉ thế, mọi chuyện đều bị lật ngược lại bằng tốc độ ánh sáng. Có một người trước kia từng ở trong ban tổ chức chương trình đứng ra xác nhận Chu Cẩn Sơ đúng là khách mời, còn đăng một tấm ảnh chụp chung của hai người, sau lưng là toàn cảnh trường quay. Quy mô của chương trình kia rất nhỏ, chỉ là một trường quay 4s thông thường, khách mời đều không phải minh tinh lớn, cũng không tuyên truyền quảng cáo gì. Nếu không có ai đứng ra xác nhận, quả thực nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch, Tiếu Lăng Tiêu thực sự không nghĩ ra người sau màn đến tột cùng là từ đâu mà tìm được video kia.
Kỳ thực những chứng cứ lần này có thể bác bỏ hai trong sáu “tội danh” của scandal lần này, bốn “tội danh” còn lại vẫn chưa có chứng cứ phản biện.
Bất quá, trên đời này có một biện pháp gọi là “Hạ thấp độ đáng tin của đối phương”. Chỉ cần chứng minh được đối phương không đáng tin là có thể coi như thành công một nửa.
Dưới weibo tràn đầy bình luận của fan hâm mộ, nhưng Chu Cẩn Sơ đến một bình luận cũng không trả lời.
Tiếu Lăng Tiêu biết rõ Chu Cẩn Sơ chính là người như vậy, weibo của y chỉ đăng những gì cần thiết, thỉnh thoảng lên khoe chó cưng một chút, ngoài ra không còn gì khác.
Tiếu Lăng Tiêu thầm nghĩ: tui cá 10 đồng, cả đời này Chu Cẩn Sơ sẽ không đăng lên weibo những thứ khác!
Kết quả, vẻn vẹn năm phút sau, hắn thua cược 10 đồng kia.
—— Chu Cẩn Sơ cập nhật weibo, đăng một tin ngắn ngủn, thậm chí còn ghim lên đầu trang.
Nội dung của weibo này là: 【 Tiếu Lăng Tiêu, đến tìm tôi. 】
“…!!!!” Tiếu Lăng Tiêu suýt chút nữa ngừng hô hấp.
Phải rồi… Chu Cẩn Sơ không biết phương thức liên lạc với hắn.
Nhưng vào lần đầu tiên chặn xe y, hắn đã nói, hắn tên Tiếu Lăng Tiêu.