• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Còn dám nói cái gì cũng không có, chẳng qua là dùng xong rồi, giờ lại muốn há miệng đòi thêm, bà cũng không sợ bị người ta nói, lúc Hoa Hoán đưa đồ cho cô ta sớm đã truyền ra ngoài, như vậy không sợ cô ta ở bên ngoài nói bậy bại phá hỏng danh tiếng, mọi người đều có mắt, bọn họ cầm đồ đi, không ít người nhìn thấy, nếu làm loạn lên, sẽ chỉ làm cô ta bị mọi người nói là vô lý.

Mấy lần gần đây tới nhà, nhưng cũng chẳng đem được đồ gì về, Phương Phán Xuân đành ủ rũ trở về nhà.

Thằng hai thật không hiểu chuyện, nhà thằng ba bên đấy cô nhi quả phụ, chiếu cố nhiều một chút thì có sao đâu? Đều là anh em trong nhà, cũng không đến mức bên này thịt cá, bên kia rau dại chứ?Lâm Hoa Hoán trở về không biết mang bao nhiêu thứ trong cái bọc kia, lần trước về căn bản mang theo không được bao nhiêu! Phương Phán Xuân tính toán một chút số lượng quà vặt linh tinh, càng nghĩ càng thấy đau ruột.

Hiểu Hiểu mấy ngày này chỉ có thể lén lút viết một chút nội dung cốt truyện, căn bản không có thời gian trống để làm việc của mình, bởi vì Lâm Hoa Hoán cứ thích lôi kéo cô, đi đâu cũng kéo cô đi cùng, cô làm gì còn thời gian, nếu để họ biết cô sẽ biến mất trong hư không, hoặc là lấy ra giấy bút rồi ngồi viết chữ thì toi mất.

Cô cũng không nghĩ sẽ mạo hiểm như vậy, Lâm Thanh Thạch lúc trước từng tham gia quân ngũ, anh tư hiện tại đang rất được để ý, năng lực quan sát tốt hơn nhiều so với người thường.

Tới ngày được nghỉ ngơi, anh hai anh ba cũng trở về, bọn họ đều làm cho chính phủ.


Anh hai và anh cả là sinh đôi, nhưng mà anh cả hiện tại vẫn đơn thân, anh hai thì đã lập gia đình sinh con.

Anh ba cũng sắp có chuyện vui.

Lại nói, nhà họ kết hôn tương đối muộn, anh cả anh hai đã 25 tuổi, anh ba cũng 23, bình thường ở tuổi này, đều đã sinh mấy đứa con rồi.

Lần này trở về, anh hai Lâm Hoa Dương đưa cả nhà về theo.

Đưa theo vợ là Vân Vi cùng đứa con trai lớn Lâm Chấn Giang, đôi khi Hiểu Hiểu thật may mắn, bởi vì chỉ kém vài tuổi thôi, nếu cháu trai lớn tuổi hơn mình, vậy thì xấu hổ lắm.


Hiểu Hiểu không gặp cô chị dâu thứ hai này nhiều lắm, bởi vì bọn họ ở tỉnh thành làm việc, chia nhà ở, ba người nhà họ chỉ trở về vào ngày lễ ngày tết thôi.

Vân Vi đúng chuẩn con gái phương bắc, tóc tết thành hai bím lớn, da trắng nõn như trứng gà bóc.

Hiểu Hiểu rất thích chị ấy.

Cô có một điểm là chú ý đến ngoại hình, chị dâu thứ hai là phụ nữ phương bắc hào phóng, là người nhiệt tình, làm việc nhanh nhẹn, tiếp xúc lâu dần, khó có thể sinh ra bất mãn.

Nói đến thì, nhà bọn họ ngoại hình ai cũng không tồi, Vệ Hỉ Nhạc là hoa khôi của thôn, Lâm Thanh Thạch ôm được mỹ nhân về nguyên nhân quan trọng cũng vì ông đẹp trai, bà gật đầu là có hai nguyên nhân, một là ông chuyển công tác, mặt khác là ngoại hình, trong số những người đến cầu hôn, rõ ràng Lâm Thanh Thạch là phù hợp và nổi bật nhất.

Lâm Hoa Kiện và Lâm Hoa Hoán nhìn tương đối giống Lâm Thanh Thạch, Lâm Hoa Khôn và Hiểu Hiểu giống Vệ Hỉ Nhạc hơn.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK