Mục lục
ÔNG XÃ VÔ TÂM: PHU NHÂN, CÒN MUỐN CHẠY
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau...



Dòng status mà Vân Vy đăng trong lúc đầu óc mơ hồ vào đêm qua, hôm nay đã được cộng đồng mạng chia sẻ rộng rãi khắp nơi. Ngay lập tức, nhất nhiều người nhảy bổ vào "cào bàn phím".



"Cái loại không biết xấu hổ, đã thế còn muốn đổ vỏ cho chị Y Nhiên của chúng ta nữa chứ!"



"Loại người không có não này nên chết đi, sống chỉ làm dơ dáy xã hội."



"..."



Hết fan cứng của Y Nhiên vào mắng chửi Vân Vy thậm tệ thì còn có rất nhiều tên biến thái khác vào bêu xấu cô. Chỉ trong một đêm ngắn ngủi mà cục diện thay đổi một cách nhanh chóng. Mà lúc này Vân Vy vẫn chẳng hề hay biết gì cả.



Cô chỉ mong được về nhà, cô muốn về với bố mẹ, cô rất sợ mỗi đêm phải gặp ác mộng như bây giờ. Vì thế nên cô không ngừng mong chờ, chờ đợi Cố Thừa Duật giải quyết chuyện công ty xong để đưa cô về nhà.



Vì bị cấm dùng điện thoại nên cách duy nhất Vân Vy có thể làm là chờ đợi. Nhưng đã 1 tuần, rồi lại 2 tuần trôi qua, cô không thấy bóng dáng Cố Thừa Duật đâu nữa. Cô bắt đầu lo sợ, ác mộng cũng dần trở nên kinh khủng hơn. Thậm chí cô mơ thấy mình đang ở địa ngục, mọi người không ngừng chửi cô là đồ tiện nhân không biết xấu hổ.



Cô hoang mang vô cùng, không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, chỉ nhốt mình trong phòng ngày qua ngày.



...



Lúc này ở Vân gia cũng không khá hơn là mấy. Bệnh tình của Vân Húc dần trở nên nghiêm trọng, bác sĩ nói phải nhanh chóng nộp viện phí để tiến hành điều trị. Nhưng số tiền lớn như vậy bà Vân biết tìm đâu ra trong thời gian ngắn chứ?



Lúc đó, bà vô tình nhìn thấy một bài báo nói về Vân Vy, tựa để của bài báo là "Thiên kim tiểu thư Vân gia lộ hàng loạt clip nóng!"



Bà Vân vô cùng sốc, bà lập tức cầm tờ báo đó lên và nhìn cho kĩ. Trong hình căn bản đã được làm mờ đi, nhưng tựa đề của bài báo rõ ràng là đang nhắm tới con gái Vân Vy của bà.



Bà Vân tức giận vô cùng, bà không dám tin là con gái mình lại làm ra cái chuyện đáng xấu hổ như vậy. Vân gia sau này biết để mặt mũi ở đâu đây?



Nhưng đột nhiên bà Vân phát hiện ra một điều đáng nghi. Người trong bức ảnh có mái tóc ngắn, mà con gái Vân Vy của bà trước giờ chưa từng cắt tóc như vậy. Với lại hình dáng kia tuy đã được làm mờ đi, nhưng chỉ cần bà nhìn kĩ thì có thể nhận ra dễ dàng, đó chắc chắn không phải Vân Vy.



Vậy là ai đã cố tình muốn hãm hại con gái bà? Trong đầu bà Vân chỉ còn duy nhất hình ảnh của Cố Thừa Duật và Mạc Y Nhiên. Bà nghiến răng nghiến lợi, nhất quyết phải đòi lại công bằng cho con gái của bà.



...



Tập đoàn Cố thị...



Đã mấy ngày trôi qua, Y Nhiên được cộng đồng mạng ra sức "thương hại", tất cả mũi nhọn đều chĩa vào Vân Vy hết. Vì thế nên cô ta dễ dàng có được lòng tin của tất cả mọi người.



Y Nhiên giả vờ đăng bức ảnh vui vẻ sau khi được minh oan, rất nhiều fan nhảy vào an ủi cô ra, không quên lăng mạ Vân Vy.



Mạc Y Nhiên ngồi lướt điện thoại, đọc lại mấy bài báo về vụ lùm xùm này, cô ta khẽ nhếch môi cười hả hê:



"Vân Vy, để xem cô còn muốn cao sang với ai nữa? Bây giờ cô đã không còn gì nữa rồi, đáng đời."



Kì thật Mạc Y Nhiên cũng không dám tin rằng Cố Thừa Duật lại có thể nhẫn tâm như vậy, thủ đoạn tàn độc thật sự.



Chuyện của Mạc Y Nhiên bỗng trở thành chuyện của Vân Vy, cả công ty đều biết chuyện Vân Vy chính là vợ của Cố Thừa Duật, nhưng mọi người không ai dám bàn tán gì cả. Chỉ là mọi người đều lén truyền tai nhau rằng, vì chuyện này nên tổng tài sắp ly hôn với phu nhân của mình. Kì thực mọi người cũng không rõ người trong đoạn clip là Y Nhiên hay Vân Vy, nhưng là Vân Vy tự mình thừa nhận nên giờ cô muốn chối cãi cũng không được nữa.



Có người thì hả hê, có người lại thất vọng về Vân Vy vô cùng, bọn họ không dám tin rằng cô lại là loại người phóng túng như vậy.



Mie thì cười được mấy ngày nay rồi, cô ta cảm thấy Vân Vy bị như vậy là đáng lắm.



Hàn Dạ Ảnh đi công tác ở nước ngoài nên tin tức chẳng thể đến tai anh ta nhanh như vậy được.



...



Cố Thừa Duật trở về phòng của mình thì thấy bà Vân đang hằm hằm ở đó. Mie sợ hãi đứng phía sau, hôm nay bà Vân thực sự rất đáng sợ, cô ta không thể nào ngăn cản bà ấy được.



Bà Vân chỉ tay vào mặt Cố Thừa Duật, tức giận vô cùng:



- Chuyện này cũng là cậu làm sao? Cậu...cậu có còn là con người hay không hả?



Trước thái độ tức giận của bà Vân, Cố Thừa Duật chỉ thờ ơ nhìn bà:



- Vậy thì sao?



- Cậu...cậu...



Bà Vân tức đến nghẹn lời, thật không ngờ rằng hắn còn dửng dưng như thể mình chẳng có lỗi gì như vậy. Thất vọng, thật sự bà Vân không còn hy vọng gì ở Cố Thừa Duật nữa rồi. Hắn căn bản không phải con người, mà là cầm thú.



Cố Thừa Duật nhếch môi cười lạnh:



- Mẹ còn có thời gian quan tâm tới cô ta, sao không nghĩ tới việc bố còn đang chờ tiền viện phí ở kia kìa. Mẹ biết vì sao bố lại bị ngất đi không? Tính ra cũng chính là cô ta tự mình hại Vân gia thành ra như vậy, không phải sao?



Bà Vân vỗ vỗ ngực cố giữ cho bản thân mình bình tĩnh, bà suy sụp mà ngã xuống ghế sofa, trừng trừng mắt nhìn Cố Thừa Duật:



- Cậu sẽ gặp báo ứng, cậu sẽ phải hối hận.



- Ha ha, hối hận sao? Tôi trước giờ chưa biết hối hận là gì? Ngược lại là mẹ đây, mẹ sẽ phải hối hận nếu chậm trễ trong việc thanh toán viện phí cho bố đó, thưa mẹ vợ.



Cố Thừa Duật thản nhiên nói, rồi hắn bước tới ngồi xuống ghế của mình, vắt chân lại.



Bà Vân dường như vẫn chưa hết sốc, bà thật sự muốn vùng dậy đánh Cố Thừa Duật, nhưng khi nghĩ về ông Vân thì bà lại hoàn toàn bất lực. Đúng vậy, số tiền lớn như vậy không phải dễ dàng mượn được. Khi Vân gia lâm vào khó khăn, lập tức bị cô lập, xa lánh. Tất cả những người mà trước kia Vân Húc từng giúp đỡ, bây giờ đã trở mặt như lật sách.



Bây giờ, chỉ duy nhất Cố Thừa Duật mới có thể vung tay một khoản tiền lớn như vậy trong chốc lát. Mặc dù không muốn, nhưng bà không thể đánh cược với tính mạng của chồng mình được. Mất đi ông ấy, bà sẽ không thể sống nổi mất.



Bà Vân cố hít thở rồi gắng gượng đứng lên:



- Cậu có ý gì?



- Ý gì sao? Ý của tôi là, tôi có thể chu cấp tiền viện phí, nhưng với một điều kiện.



Cố Thừa Duật nhìn bà Vân không chớp mắt, trong ánh mắt chỉ có sự khinh miệt đến tột cùng.



Bà Vân vẫn cố giữ cho bản thân mình thật bình tĩnh:



- Điều kiện gì?



- Chỉ cần mẹ giao lại biệt thự Vân gia cho con, con sẽ miễn cưỡng làm người tốt một lần.



- Cậu...



Điều kiện này quả thật là rất quá đáng với bà Vân. Biệt thự Vân gia không chỉ là mồ hôi công sức của ông Vân, mà còn là nơi lưu giữ nhiều kỉ niệm đẹp giữa bà và ông Vân nữa.



Cố Thừa Duật xoa xoa mặt, khẽ nhếch môi:



- Đương nhiên là mẹ có thể từ chối, con cũng chưa từng nói mình là người tốt bao giờ. Mie, tiễn khách!



Cố Thừa Duật thẳng thừng gọi người tiễn khách, không hề cho bà Vân cơ hội để suy nghĩ.



Nhưng đối với bà, đây là cơ hội cuối cùng rồi. Mất đi chồng rồi thì căn biệt thự Vân gia rộng lớn như vậy còn có lí nghĩa gì chứ?



- Khoan đã, tôi đồng ý. Tôi đồng ý là được chứ gì?



Bà Vân dường như rơi vào tuyệt vọng, đến cuối cùng bà lại phải quay lại cầu cứu kẻ đã khiến Vân gia ra nông nỗi này.



Khoé môi Cố Thừa Duật giật giật, hắn cười như không. Đang định nói tiếp gì đó thì chuông điện thoại bà Vân vang lên:



- Vân phu nhân, không xong rồi. Phiền bà tới bệnh viện một chuyến.



...



Bệnh viện...



Bà Vân hoảng hốt chạy tới phòng bệnh của ông Vân, theo sau là Cố Thừa Duật. Lúc nãy khi nghe tin tình hình của ông Vân xấu đi, hắn cũng lo lắng vô cùng. Chần chừ một lúc rồi hắn quyết định đích thân đưa bà Vân tới bệnh viện.



Khi bà Vân tới nơi, chỉ thấy các bác sĩ thở dài lắc đầu. Thi thể của ông Vân cũng được kéo ra, toàn bộ được bao phủ bởi tấm màn trắng.



Vào khoảnh khắc này, bà Vân tưởng chừng như cả thế giới đã sụp đổ. Không thể nào, sao lại như thế được chứ?



Bà quỳ xuống oà khóc:



- Ông nói sẽ nắm tay tôi cả đời mà, tại sao ông lại bỏ mặc mình tôi ở trên thế giới này chứ?



Bà liên tục gào khóc, mặc kệ tất cả mọi thứ. Tới lúc này rồi bà không còn gì để mất nữa, ngay cả hy vọng cuối cùng cũng không còn.



Cố Thừa Duật chỉ đứng nhìn một lúc, hắn định bước tới đỡ bà Vân dậy, nhưng bà ấy đã đẩy hắn ra:



- Cậu cút ra!



Cố Thừa Duật im lặng nhìn bà Vân rồi nhìn sang thi thể của ông Vân. Hắn thở dài:



- Hậu sự của bố con sẽ lo.



- Không cần cậu giả nhân giả nghĩa, mau cút đi.



Bà Vân tức giận gào thét, các bác sĩ khó xử nhìn nhau, nhưng cũng không ai nói gì. Cố Thừa Duật đứng thêm một lúc nữa rồi xoay lưng rời đi.



Mọi chuyện xảy ra như này hoàn toàn là nằm ngoài dự đoán của hắn, ban đầu hắn chỉ muốn dày vò Vân Vy mà thôi. Chỉ mình cô...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK