Kỳ Nguyệt cùng Cố Hoài đang nói chuyện, nhân viên của cửa hàng trông thấy hai người liền lập tức ra ngoài nghênh đón.
"Hai vị mua quần áo sao? Tiên sinh, quần áo trong tiệm chúng tôi đặc biệt phù hợp với anh, mời hai vị tiến vào xem thử!"
Cố Hoài nâng mắt nhìn qua cửa hàng: "Vào xem đi."
"Ừ ừ!" Kỳ Nguyệt lập tức vào cùng anh.
Sau khi lại rời khỏi một cửa hàng nữa, Kỳ Nguyệt trông thấy một cửa hiệu chuyên bán đồng hồ cách đó không xa: "Đại thần, đồng hồ thì sao?"
Cố Hoài nghe vậy, im lặng chớp mắt một cái.
Kỳ Nguyệt coi như anh đồng ý, vì thế hai người lại đến cửa hàng đồng hồ.
Cố Hoài đi quanh cửa hàng một vòng, có lẽ là do không cảm thấy không có gì hứng thú nên hai người lại tiếp tục dạo.
Tiếp theo, hai người gần như đã đi hết tất cả các cửa hàng chuyên bán đồ nam, nhưng đều không món đồ nào khiến Cố Hoài vừa lòng.
Nhìn vẻ mặt của Cố Hoài, trông anh có vẻ không có hứng thú với mấy thứ đồ kia.
Kỳ Nguyệt không khỏi nhủ thầm trong lòng, sở thích của đại thần yêu quả nhiên không dễ đoán mà!
Dạo xong cửa hàng cuối cùng, Cố Hoài đề nghị: "Xuống lầu xem thử đi."
"Hả? Được!"
Kỳ Nguyệt máy móc đáp xong mới nhớ, lầu dưới hình như là khu chuyên giành cho nữ giới.
So với tông màu lạnh như tầng trên, tầng dưới có phong cách vô cùng khác biệt, rất nhiều loại trang sức và túi xách đa dạng cả màu lẫn sắc.
Hai người đi dạo một hồi, Cố Hoài chợt dừng chân ở một tiệm nữ trang.
Cửa tiệm này trang trí vô cùng nữ tính và ảo mộng, bày rất nhiều loại phụ kiện nhỏ xinh xắn đáng yêu, rất được lòng các thiếu nữ.
Kỳ Nguyệt cho rằng Cố Hoài chỉ tiện mắt liếc qua mà thôi, không ngờ anh lại dừng chân, dường như rất nghiêm túc lựa chọn.
Nhân viên thấy Cố Hoài thì cũng giống các nhân viên của mấy cửa tiệm lúc trước vậy, niềm nở tiến lên chào hỏi.
Nhân viên nhìn sang Kỳ Nguyệt, rồi hỏi Cố Hoài: "Tiên sinh, anh mua quà cho bạn gái sao? Bạn gái anh chắc chắn sẽ thích các phụ kiện ở cửa hàng chúng tôi!"
Bây giờ không cần giải vây cho Cố Hoài nữa, Kỳ Nguyệt đương nhiên muốn giải thích: "Tôi không phải..."
Không đợi Kỳ Nguyệt nói hết câu, Cố Hoài đã nhìn sang một dây buộc tóc đáng yêu gần đó, cắt ngang lời cô: "Chào cô, có thể cho tôi xem chiếc buộc tóc này không?"
Nhân viên cười đáp: "Dĩ nhiên có thể rồi."
Nhân viên bán hàng vừa nói vừa lấy chiếc buộc tóc đó ra, đặt lên mặt tủ kính.
Đó là một chiếc buộc tóc màu hồng có họa tiết heo con dễ thương, xung quanh được trang trí bằng những hạt cườm xinh xắn, trông giống kiểu mà các cô gái rất thích.
Kỳ Nguyệt cũng rất thích nó, nhất là con heo nhỏ kia, trông thật đáng yêu.
Kỳ Nguyệt ngập ngừng hỏi: "Đây là chun cột tóc của con gái, là dây chun dùng để cột tóc, cậu thích cái này?"
Bất ngờ là Cố Hoài lại gật đầu: "Ừ, thích."
Kỳ Nguyệt: "...?"
Đại thần, cậu nghiêm túc sao?
Cố Hoài đã nói vậy, Kỳ Nguyệt hỏi nhân viên bán hàng: "Xin hỏi cái này giá bao nhiêu ạ?"
Nhân viên bán hàng mỉm cười đáp: "Hôm nay cửa hàng chúng tôi có chương trình giảm giá, sau khi chiết khấu còn giá tám nghìn ạ!"
"Cái gì?!" Kỳ Nguyệt giật mình nhìn cô ấy: "Đây không phải chỉ là một sợi chun buộc tóc thôi sao? Sao lại tận tám nghìn tệ? Sợi dây chun này nạm kim cương ư?"
Nếu như là một bộ âu phục hay một chiếc đồng hồ đeo tay, cô có thể chấp nhận cái giá đó, nhưng một chiếc chun cột tóc nho nhỏ như vậy lại có giá như vậy là sao?
Nhân viên bán hàng tiếp tục mỉm cười giải thích: "Đúng vậy, tiểu thư, cô nhìn những thứ trang trí trên con heo nhỏ này đi, đều là kim cương thật, rất lấp lánh."
Kỳ Nguyệt: "..."
Nó không phải nhựa... mà thật sự được nạm kim cương...
Một sợi chun mà thôi, đính kim cương làm gì?