Ngôn Nại đang chuẩn bị album đầu tiên cho Ngụy Hiểu Thiên, bọn họ đều cho rằng cô là Tiền Kiếp rồi. Cô đem những bản nhạc cô biết ở thế giới của cô đến thế giới này, mặc kệ ai là tác giả của nó, mọi người thích là tốt rồi. Bây giờ Ngụy Hiểu Thiên là sinh viên năm 3, cô muốn đem y biến thành một người tràn đầy sức sống, kiểu ca sĩ tươi trẻ, tràn đầy năng lượng. Hình tượng như vậy rất thích hợp với y, bản thân cô cũng thích hình tượng ca sĩ như vậy. Ngôn Nại chọn hai ca khúc mà trước kia cô hay hát cùng Jenny, cô nhớ cô ấy, nhớ nhà, nhớ ông nội, hiện tại cũng chỉ có thể đem tình cảm giành cho bọn họ chôn sâu trong lòng, thế giới kia còn có Tô Ngôn Ngôn sao?
Long Thành thấy ca khúc mới của Ngôn Nại viết cho Ngụy Hiểu Thiên, hắn liền tìm Nguyên Nỉ Đơn bọn họ hát thử bài này. Phác Kha chỉ hát một lần bài 《 quật cường 》rồi yêu thích bài này đến không nỡ buông tay.
"Tiểu Nại, cô thiên vị! Đem bài hát này cho chúng tôi được không? Cô lại viết một bài khác cho y, tôi thực thích bài hát này, van cô, đem bài hát này cho chúng tôi đi." Phác Kha giơ giơ bản thảo ca khúc mới trên tay, khó khăn lắm mới tìm được một ca khúc hay, không cần phải miễn cưỡng mình chịu đau khổ, không sợ lôi thôi, không sợ thất bại, muốn dũng cảm tiến lên, coi như không biết trước tương lai thì thế nào, muốn đem toàn bộ sức lực để đấu tranh. S.nirvanaqi bọn họ không phải một đường đi đến như vậy hay sao?
Ngay cả người bình thường hay lười biếng, đối với chuyện gì cũng không quan tâm như Mạnh Thuyền cũng nhìn Ngôn Nại, tinh thần của bài hát này rất quật cường, tuyệt đối không lui về phía sau, dũng cảm đối mặt với tất cả, khích lệ lòng người.
"Tiểu Nại, tại sao cô không lấy ra sớm một chút, tôi cảm thấy S.nirvanaqi càng có thể thể hiện tốt ý nghĩa bài hát này." Long Thành cũng cho là như vậy, hắn nhìn S.nirvanaqi từ khi bắt đầu debut đến giờ, bọn họ đã vượt qua bao nhiêu thử thách, để bọn họ hát ca khúc 《 quật cường 》 này chắc chắn sẽ có cảm giác tốt.
Tề Cửu Đông ở bên cạnh cũng gật đầu thật mạnh, hắn đồng ý với ý kiến của Phác Kha, Ngôn Nại thiên vị....
"Không sợ hãi, kiên định với mục tiêu của mình, vì ước mơ mà quật cường, vì ước mơ mà điên cuồng." Nguyên Nỉ Đơn mỉm cười nói, hắn cũng có chút mong đợi nhìn Ngôn Nại, S.nirvanaqi bọn họ muốn có bài hát này.
"Mặc dù chúng ta đã ra album mới, nhưng có thể phát hành ca khúc đơn a, Tiểu Nại cô đồng ý đi." Phác Kha kiên trì không ngừng nói.
Ngôn Nại bị ánh mắt mong chờ của bọn họ nhìn mà có cảm giác đầu mình to ra, Long Thành thiên vị cho S.nirvanaqi, hắn chẳng lẽ không biết album đầu tiên của Ngụy Hiểu Thiên rất quan trọng sao? Bài hát này thích hợp để S.nirvanaqi hát, nhưng cũng thích hợp để Ngụy Hiểu Thiên hát, chất giọng của y còn có ngoại hình của y cũng rất thích hợp. Cô không phải người đại diện của S.nirvanaqi, cũng không phải là thành viên của S.nirvanaqi, ý tưởng của cô và bọn họ bất đồng, cô có lập trường của cô, cô không thể bởi vì có quan hệ tốt với bọn họ liền đem ca khúc chuẩn bị cho Ngụy Hiểu Thiên cho bọn họ được, cô muốn nhìn bao quát toàn thể công ty, hiện giờ S.nirvanaqi đã rất hot rồi, bọn họ có hát thêm bài này cũng chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi. Nhưng hiện tại Ngụy Hiểu Thiên rất cần nó, một bài hát tối có thể đem một người mới thành một ca sĩ có danh tiếng trong công ty, việc này sẽ làm cho công ty và người mới tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Cô chỉ có thể làm cho bọn họ thất vọng, "Hiện tại Ngụy Hiểu Thiên rất cần nó, các anh giúp đỡ y nhiều một chút."
Nguyên Nỉ Đơn không lên tiếng, Mạnh Thuyền cúi đầu, Tề Cửu Đông uất ức nhìn Ngôn Nại, Phác Kha buồn bực nói, "Ngụy Hiểu Thiên có cái gì tốt, để cho cô thiên vị y như vậy."
Ngôn Nại vừa nghe, nổi giận, "Cái người gấu nhỏ này đang nói cái gì vậy? Tôi chưa đưa ca khúc mới cho S.nirvanaqi sao? Chỉ là một ca khúc mà thôi, anh và một người mới tranh nhau cái gì? Chẳng lẽ sau này tôi sẽ không đưa ca khúc mới cho các anh sao?"
"Cô kêu tôi là gấu nhỏ?" Trong đầu Phác Kha đều là từ gấu nhỏ, dáng dấp của hắn có điểm nào giống gấu? Vấn đề này làm cho Phác Kha rất rối rám.
"Hiểu Thiên và các anh đều có cùng một người đại diện, các anh phải giúp đỡ, đoàn kết với nhau biết không? Đặc biệt là anh đấy Phác Kha, không cho phép anh chèn ép người mới." Ngôn Nại không muốn nhìn thấy, Ngụy Hiểu Thiên còn chưa đến đây, liền bị bọn họ chèn ép, như vậy rất bất lợi cho sự phát triển của người mới, nói lớn hơn một chút, chính là gây bất lợi cho sự phát triển của công ty.
Phác Kha bị Ngôn Nại làm cho tức điên rồi, một mình hắn đứng một bên hờn dỗi.
"Ngươi và Ngôn Diễn cùng một dạng, có thể hình dung bằng một chữ tình, dù sao nhìn đều là hai.....nếu chúng ta chèn ép y, còn có thể để cho y sáng tác bài hát sao?" Mạnh Thuyền lười biếng nói.
Ngôn Nại khóc, thì ra Mạnh Thuyền còn là một người ăn nói ác độc, chẳng qua hắn luôn bảo trì bộ dáng không thích nói chuyện mà thôi. Cô phải đồng ý sẽ sang tác ch S.nirvanaqi bọn họ sáu ca khúc mới, còn phải trấn an tốt người vẫn đang ấm ức vì bị so sánh với gấu nhỏ Phác Kha xong, Ngôn Nại mới thở phào nhẹ nhõm, coi như bọn họ không thích Ngụy Hiểu Thiên, chờ sau khi y đến bọn họ cũng sẽ không chèn ép ý nữa.
Trở về trường học, Ngôn Nại muốn khiêm tốn cũng khiêm tốn không được, so với Chung Hải Phỉ và Bạch Phú Mỹ còn giàu có hơn, hơn nữa cô còn là chị họ của Diệp Gia Thịnh, tất cả mọi người đều không dám chọc đến cô, những người muốn làm chuyện xấu Ngưu Quỷ Xà Thần với cô nay cũng chạy toán loạn! Người trong trường học vây xem cô không ít, tất cả đều là học sinh trong trường, người bên ngoài không vào được cổng chính của trường.
Đổng Song Song không bởi vì thân phận của Ngôn Nại mà thay đổi thái độ với cô, sau khi biết thân phận của Ngôn Nại, cô ấy chỉ biểu hiện vẻ mặt 'tôi hiểu mà' nhìn cô, cô ấy cảm thán nói, "Người có tiền thường thích chơi như vậy, mai danh ẩn tích hưởng thụ cuộc sống như người bình thường, nhưng là bọn họ nào biết nỗi khó xử của người bình thường....." Sau đó cô ấy nói chuyển sang chuyện khác.
"Tiểu thư nhà giàu, ta nguyện ý vì em cống hiến sức lực nhỏ bé của mình, có thể giúp ta nhờ S.nirvanaqi ký tên lên album mới của bọn họ được không? ta muốn chữ ký của cả bốn người." Album cô mới mua, nhưng cô không thể lấy được bản ký tay của S.nirvanaqi.
Ngôn Nại nhận quyển album mới của S.nirvanaqi, thầm nói, "Là muốn tôi làm trâu làm ngựa cho cậu đi!"
Đến giờ tự học, Ngôn Nại đang làm bài tập số học, Đổng Song Song đẩy tay cô một cái, cô dừng bút nhìn sang.
"Ngôn Nại, cậu nên bổ sung ít thông tin cá nhân của mình đi, cậu nhìn xem, tin tức cá nhân của cậu này, thật ít ỏi a." Đổng Song Song đưa máy tính bảng của cô ấy tới, chỉ chỉ vào tờ 'Những người nổi tiếng', sau đó cô ấy lại lật một tờ, chỉ vào tờ bảng xếp hạng những người nổi tiếng làm mưa làm gió, lại giở một tờ khác, trên đó có ghi thông tin cá nhân của Ngôn Nại. "Viết nhiều một chút, nếu không sự chú ý của mọi người sẽ dồn vào thân phận của cậu và số đo ba vòng đi."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngôn Nại tối sầm, cỡ 34D trở lên? Cô cúi đầu liếc qua ngực mình, miễn cưỡng được cho là 34B, thông tin trên mạng không phải là lừa bịp sao? Cô nghĩ tới thế nào đi nữa thì cỡ 34D thì phải sửa lại một chút, nếu không thì chờ khi nào ngực cô lớn thêm một chút, nói không chừng sẽ có đột phá đấy.
Ở bên này Ngôn Nại còn đang nghĩ về ngực của mình, Đổng Song Song đến gần cô nói, "Tiểu Nại, cậu có bạn trai chưa? Cậu xinh đẹp như vậy, nhất định là có bạn trai rồi hả?"
Ngôn Nại lắc đầu một cái, cô còn chưa có bạn trai.
"Vậy cậu hy vọng bạn trai lý tưởng của mình sẽ là người như thế nào?" Đổng Song Song kinh ngạc nhìn Ngôn Nại, cô ấy thế nhưng lại chưa có bạn trai, cô không khỏi tò mò hỏi.
Ngôn Nại cúi đầu suy tư, nếu cô tìm bạn trai thì sẽ tìm một người mà cô thích, phải cao hơn cô, phải biết dịu dàng săn sóc, sạch sẽ và chỉnh tề, quan trọng nhất là có thể bảo vệ cô...Cô vừa nghĩ trong đầu thì một bong dáng dần dần rõ ràng, cô nhìn rõ bóng dáng kia hơn, đó chính là Clarence.....Ưu nhã cao quý, mang theo vẻ mặt lạnh lùng khiến người ta cách xa ngàn dặm, còn có vẻ dịu dàng nhàn nhạt, chính là bởi vì cảm giác này không tồn tại một cách mãnh liệt, khiến Ngôn Nại mới biết ăn tủy trong xương mới biết xương ngon (ý nói biết cách thưởng thức người), thường bất chợt lại nghĩ tới anh ấy.
Cô thích Clarence? Cô thích anh ấy, nhưng cô vẫn coi anh ấy là anh trai mà thích a....Ngôn Nại nghĩ đến đây, gương mặt lập tức nổi lên sắc đỏ tươi trông rất đẹp mắt. Tình yêu đầu tiên của thiếu nữ, cô ngượng ngùng cực kỳ nhẹ cắn môi, cặp mắt sáng trong tự như hai ngôi sao sáng bừng lên trong đêm tối, hiện tại tâm tư của cô rất rối rắm.
"Không phải là cậu thích ai đó chứ? Rất nhiều con cái nhà giàu đều không có quyền tự chủ trong hôn nhân, hôn nhân của họ chính là sự bảo đảm cho sự hợp tác của hai nhà, cậu thật đáng thương." Đổng Song Song liền tưởng tượng ra cảnh tượng nhà giàu kết thân trong tương lai của Ngôn Nại.
Khóe miệng Ngôn Nại hơi kéo một chút, Đổng Song Song coi tiểu thuyết cũng nhiều quá đi, ba Ngôn và mẹ Ngôn rất cưng chiều bọn họ, lúc anh trai cô muốn kết hôn với Thẩm Hoan Tình, bọn họ mặc dù phản đối, nhưng cũng không có ngăn cản. Cô nhất định sẽ tìm được người trong lòng của mình, cùng người cô yêu kết hôn. Nguyên bản trong tiểu thuyết, Ngôn Nại một mực theo đuổi Dung Quý Hàn, không thất ba Ngôn an bài cho cô vị hôn phu nào cả.
"Thật ra nói đến việc thích bạn trai, tớ đã từng thích một người, thích nụ cười của một chàng trai, bởi vì khi đó thường đứng cạnh sân bóng nhìn con trai trong lớp chơi bóng rổ, lớp bên cạnh có một người rất tuấn tú, là một người rất ấm áp, tới rất thích, nhưng tớ không có thổ lộ với người ta, chỉ là thầm thích hắn. Sau đó tớ xem một bộ phim thần tượng, phát hiện các vai nam chính trong đó đều rất giỏi và lạnh lùng, nhưng đối với bạn gái của họ thì tốt vô cùng, rất mực thâm tình, tới lại thấy thích kiểu người như vậy, nói về sau nhất định sẽ tìm một người bạn trai như vậy. Kết quả bây giờ bạn trai kết giao cùng tới hai năm, hắn không ấm áp cũng không lạnh lùng, chỉ có chút khó chịu như đứa trẻ hư. Cho nên nói thích con trai kiểu gì, một chút cũng không thể xác định được, rất nhiều chuyện sẽ thay đổi." Lúm đồng tiền trên má Đổng Song Song như ẩn như hiện, cô ấy nói cực kỳ nhỏ, bạn học xung quanh cũng dựng lỗ tai lên lắng nghe, nhưng cô ấy không chú ý đến việc bọn họ đang nghe trộm, cho là mình nhỏ giọng, người khác sẽ không nghe thấy.
Khuôn mặt thanh tú của Đổng Song Song chợt đỏ lên, cô ấy lại gần bên tai Ngôn Nại nói, "Quan hệ của chúng ta thì tốt hơn, tới cũng muốn cùng chia sẻ với cậu một chút."
Cô ấy vừa nói vừa đem thanh âm của mình đè xuống thấp, "Mấy ngày nữa là bạn trai tớ tròn mười tám tuổi, tớ muốn đem lần đầu tiên của mình tặng cho hắn, mà không biết nên làm thế nào cho phải, hiện tại tớ rất bối rối. Vốn dĩ định nhờ cậu giúp đỡ nhưng cậu lại chưa có bạn trai, khẳng định cũng không biết loại chuyện này. Ai, chúng ta không phải ngu ngốc, là quá thuần khiết rồi, hiện tại tớ chỉ muốn mau chóng giải quyết chữ thuần khiết này thôi!" Đổng Song Song nhăn mày lại, thở dài.
Ngôn Nại mê mang, "Cái gì lần đầu tiên?"
Đổng Song Song cho cô một ánh mắt khinh bỉ, "Xử nữ đêm đầu tiên....Nếu như không biết làm, lần đầu tiên sẽ rất đau! Ngộ ngỡ không vào được hoặc vào sai, một là lãng phí tình cảm cùng thời gian, hai là tình cảm sẽ trở nên nhạt nhòa. Còn có muốn phá thân xử nữ có phải chuẩn bị thuốc giảm đau và thuốc cầm máu không?" Cô ở trên mạng tra cứu một hồi, nhưng không tìm được cái gì có thể lấy làm tham khảo.
"Tớ không rõ lắm." Ngôn Nại lúng túng cười một tiếng, cô chợt nhớ đến lần đó trong phòng làm việc anh trai cùng vị Dương tiểu thư kia tiếp xúc thân mật, cô chỉ nhìn mấy lần. Vì giấu dốt, cô ở từ 'tớ không rõ' thêm vào một chữ 'lắm'.
Bạn học ngồi ở trước mặt hai cô xoay người lại, cô ấy hài hước nói với các cô, “Không hiểu thì có thể nhìn các động tác yêu trong phim a, Nhật Bản là quốc gia có nhiều thể loại phim này nhất.”
Đổng Song Song nhếch miệng lên, tức giận nói, “Cậu cho rằng tới không tìm sao, nhưng là không tìm được, có chút trên mạng cũng chỉ là truyền bá về phim cấp 3, không có gì có thể xem được cả, nhiều nhất cũng chỉ thấy một đôi ngực lớn, tớ muốn chính là chi tiết, cấm truyền bá cái gì, ghét thế không biết.”
Đang nói chuyện với các cô là một nữ sinh tên là Từ Hiền, cô ấy là học sinh ban mỹ thuật, “Bạn tớ có loại phim này, tớ ở chỗ cô ấy có xem qua hai bộ, các cậu muốn xem không? Tớ có thể giúp các cậu mượn cô ấy mấy bộ đến xem một chút.”
“Từ Hiền cậu thật sự tốt quá, cậu đã cứu giúp hai đứa vừa ngây thơ vừa ngu ngốc, cậu quá vĩ đại rồi. “Đổng Song Song kích động nói, cô ấy đã coi Từ Hiền là Chúa cứu thế rồi.