• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ánh sáng đầu tiên ló rạng chiếu trên gương mặt được trang điểm tỉ mỉ của Tạ Thư Nhiên.

Cô từ sớm đã thức dậy trang điểm, làm tóc và thay trang phục chuẩn bị cho buổi quay hôm nay, nhưng cái miệng nhỏ vẫn là kìm không được ngáp một cái lớn.

Làm nghệ sĩ đúng là không dễ dàng, để lên hình được xinh đẹp lại càng phải nỗ lực, hi sinh 2 tiếng giấc ngủ.
Khi cô bước ra khỏi phòng, Tần Lan vừa khéo cũng ở phòng đối diện bước ra.

Cô liền mỉm cười chào hỏi
“Chị Tần.”
Tần Lan cũng mỉm cười hòa nhã, gật đầu đáp lại.

Đúng là nghệ sĩ chức vị càng cao thì EQ càng tốt mà, hôm qua còn liếc cô tới cháy mắt mà hiện tại liền là bộ dạng tiền bối dịu dàng.
“Thư Nhiên cũng dậy rồi sao? Vậy chúng ta cùng ra trường quay nha!”
Cô đương nhiên phải gật đầu đồng ý rồi.


Sau đó, hai người cùng nhau đi đến trường quay mà không nói thêm câu nào, không khí thực sự quá là ngại ngùng rồi đi.
Buổi sáng hôm nay, vì là đoạn truyện mở đầu nên cô có khá nhiều cảnh riêng và cảnh quay cùng nam nữ chính.

Mọi người trong đoàn vì vậy mà có chút lo lắng, sợ rằng người mới như cô sẽ làm chậm tiến độ quay, khiến họ phải tăng ca tới tối muộn.

Vì vậy, mấy anh chị nhân viên hậu kì đều đi tới cổ vũ một chút, hi vọng biểu hiện của cô có thể tốt như khi thử vai.
“Tiểu Nhiên à, cố gắng lên nhé! Bọn anh sẽ hỗ trợ em hết sức có thể!”
“Đúng vậy, có gì cứ hỏi nhé, đừng ngại!”
Cô đương nhiên hiểu họ nghĩ gì trong đầu rồi, dù sao cũng không phải lần đầu tiên cô làm lính mới.

Cô nhớ kiếp trước cô từng bị chửi tới rát mặt trong lần đầu quay một MV ngắn, rõ ràng cảnh đó không khó, cảm xúc cũng cực kì đơn giản, nhưng vì quá lo lắng mà cô không thể biểu đạt rõ ràng ý định mà đạo diễn mong muốn.

“Tần Lan và Tiểu Nhiên chuẩn bị đi ạ! Chúng ta bắt đầu quay thôi!”
Sau tiếng gọi của trợ lý đạo diễn, mọi người đều đứng vào vị trí của mình.

Tạ Thư Nhiên đặt cuốn kịch bản xuống rồi tiến vào khung hình cùng Tần Lan.

“3 2 1, action!”
Cảnh quay diễn ra khá suôn sẻ, Tần Lan không hổ là nữ chính, diễn xuất tự nhiên lại đẹp mắt, mà binh nhì Tiểu Nhiên cũng không lép vế, đài từ trôi chảy, cử chỉ uyển chuyển nhẹ nhàng đúng chất tiểu thư khuê các.
Xong cảnh đầu tiên, đạo diễn rất hài lòng liền để cho mọi người nghỉ ngơi một lát.

Thư Nhiên quay về ghế nhỏ nơi Du Du đang ngồi đợi
“Chị Nhiên à, em không ngờ chị diễn đỉnh thế đó! Lần đầu tiên em thấy người mới mà lại không bị mắng, ngược lại còn được đạo diễn khen như vậy!”
Cô không đáp lời, chỉ uống một ngụm nước lớn.

Trong lòng thầm nghĩ: “Tính ra tuổi nghề của chị đây chỉ kém Tần Lan một năm thôi đó, nếu còn bị mắng thì quá nhục nhã rồi!”
“Ôi trời, chỉ là không bị mắng thôi mà cũng khen được à? Tiêu chuẩn của Tinh Hán giờ thấp vậy sao?”
Người lên tiếng là Khả Ninh.


Cô ta chống nạnh đứng nhìn cô với đôi mắt khinh bỉ.

Trợ lý đứng đằng sau cô ta cũng lên tiếng
“Haiz, thật không biết người mới bây giờ ra sao nữa? Vừa lên được hotsearch một lần liền tưởng bản thân vịt hóa thiên nga rồi cơ! Gặp tiền bối mà cũng không thèm chào nữa!”
“Mấy người…”
Du Du đang định lên tiếng thì Thư Nhiên kéo tay cô ấy lại
“Xin lỗi chị Ninh, đêm qua em ngủ không ngon nên thị giác hơi kém! Vừa nãy nhìn qua còn chưa nhận ra chị!” – cô kéo nụ cười tiêu chuẩn trên môi
Khả Ninh hừ một tiếng
“Đúng là miệng chó không mọc được ngà voi! Sau này chăm mắt cô cho tốt vào, đi đứng phải biết trước biết sau, gọi dạ bảo vâng, hiểu chưa?”
“Vâng vâng, hiểu rồi!”
Cô không muốn nói nhiều liền đáp qua loa.
Hai người họ vừa rời đi, Du Du liền không phục mà lẩm bẩm
“Chị Nhiên, rõ ràng là bọn họ cố kiếm chuyện với chị, chị lại không chút để bụng như thế!”
“Bớt chuyện nào hay chuyện đó mà! Hơn nữa, chị ta là tiền bối, chị mới là binh nhì, sao đấu lại được!”
Cô xạo đó, loại người như Khả Ninh chính là chỉ được cái miệng còn não thì rỗng tuếch, nếu không cũng sẽ không đứng ngay giữa trường quay mà to tiếng với cô như vậy.

Cánh săn tin luôn ẩn nấp ở mọi nơi, cô ta không ngu thì ngốc mới tự đem mỡ dâng miệng mèo.

Nhưng biết sao được, kẻ lười biếng như cô tiếc thời gian võ miệng với ả lắm!

“Nhưng chị còn là em gái Tạ tổng mà!” - Du Du bĩu môi.
Cô vừa nghe lời này liền bịt miệng cô nhóc lại
“Suỵt! Đã nói là giữ bí mật rồi mà!”
.
.
Nam chính của bộ gia đấu này là một diễn viên phái thực lực tên là Hà Cảnh.

Anh ta có khả năng nhập vai rất tốt, ánh mắt như biết nói cực kì thu hút, lại cộng thêm gương mặt và ngoại hình xuất chúng nên liền được nhiều vị đạo diễn để mắt.
Trong cảnh quay cùng anh ta, Thư Nhiên như cũ phát huy rất tốt khả năng nắm bắt cảm xúc của mình, thậm chí còn khiến Khả Ninh đứng bên cạnh bị lu mờ đi nhiều phần.

Hà Cảnh như có như không luôn chăm chú nhìn cô thay vì nữ 2 như kịch bản, điều này khiến đạo diễn phải NG vài lần.
“Hà Cảnh à, tập trung chút đi! Cả Khả Ninh nữa, không diễn được thì cuốn xéo!”
Đạo diễn Trương ban đầu không hề chọn Khả Ninh cho nữ 2, nhưng bên phía nhà đầu tư lại tạo sức ép buộc ông không muốn cũng phải gật đầu, vậy nên ông càng không vừa mắt với cô gái này, có gì liền nói thẳng, mặc kệ vẻ mặt tái nhợt của cô ta.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK