• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phi thuyền không nhanh không chậm chạy đến điểm khảo hạch ở một tinh cầu nguyên thủy biến dị.

Ở nơi đây khí hậu rất khắc nghiệt và cũng rất kì lạ, kèm theo đó thực vật và động vật cũng biết dị không ngừng để thích ứng với khí hậu đó.

Vừa nhìn thấy tinh cầu này Diệp Thanh An đã có thể mơ hồ đoán ra chấm xanh cà chấm vàng bên trong sơ đồ là gì rồi.

Phi thuyền hạ cánh xuống một vùng đất rộng rãi đã chuẩn bị trước đó, loa thông báo cũng được bật lên thông báo các thí sinh xuống khỏi phi thuyền.

Trước khi đi xuống các thiết bị công nghệ cao đều sẽ được giám thị khóa lại chức năng, đảm bảo trong vòng ba ngày các thí sinh phải hoàn toàn bị cô lập trên đảo này để làm nhiệm vụ.

Mà cơ giáp Bánh Bao Nhỏ của Diệp Thanh An cũng được tính vào một trong những thiết bị công nghệ cao. Để tránh việc Diệp Thanh An sẽ sử dụng cơ giáp trong lúc thi đấu, bên phía nhà trường đã quyết định Bánh Bao Nhỏ phải ở lại Phi Thuyền.

Nhưng Bánh Bao Nhỏ nào sẽ chấp nhận nghe theo? Nó cáo kỉnh bám dính lấy Diệp Thanh An, thấy người khác đi tới muốn tách nó ra nó còn bài ra tư thế sẵn sàng công kích mọi lúc mọi nơi.

Giám thị bất lực không biết giải quyết thế nào lại báo lên trên, người bên trên cũng bất lực thành ra Bánh Bao Nhỏ thành công được đi cùng Diệp Thanh An chỉ là nó sẽ bị hạn chế sức mạnh ở mức tối thiểu.



Hiện tại Bánh Bao Nhỏ chỉ có chức năng đi đứng và nói chuyện không còn khả năng chiến đấu.

Đôi mắt màu xanh của nó lóe lóe, những khối kim loại bao bọc bên ngoài cũng chuyển thành màu đỏ thể hiện nó hiện tại đang rất là giận dữ.

Nhưng chủ nhân lại không cho nó đánh người khác. Cảm giác sức mạnh của mình bị người khác tùy ý khống chế thật khiến nó cảm thấy vô cùng không an toàn.

Tất cả các thí sinh điều đã xuống phi thuyền, các giám thị cũng kiểm tra các thiết bị công nghệ cao đầy đủ, mỗi thí sinh được phát dịch dinh dưỡng đủ dùng trong ba ngày, vũ khí thì có súng laser và kiếm laser được chuẩn bị từ trước.

Sau khi chắc chắn tất cả các thí sinh đã chuẩn bị sẵn sàng. Một giám thị giơ súng bắn lên cao biểu hiện cho cuộc thi bắt đầu.

Các nhóm sớm đã tổ đội trước với nhau nhanh chóng tập hợp rồi chạy đi theo một hướng.

Diệp Thanh An, Nhạc Dương Vũ, An Tử Thiên,Lam Phương Lâm tổ đội cùng nhau cùng tiến về phía Tây của khu rừng.

Cuộc thi lần này được công chiếu trực tiếp trên toàn tinh tế, các thí sinh tham gia đều được giám sát vô cùng chặt chẽ hoàn toàn không có cơ hội để gian lận, dù có muốn cũng không được.

Lắc lắc thẻ báo danh ở trên cổ Diệp Thanh An ngẩn đầu nhìn xung quanh.

"Hiện tại mới là đầu cuộc thi, số lượng thẻ bạc rất nhiều chịu khó tìm một chút sẽ dễ dàng tìm thấy, chúng ta có bốn người cần một ngàn hai trăm thẻ, số lượng khá lớn chúng ta khẩn trương một chút." Nhạc Dương Vũ nói.

"Không cần vội, lần này thi không dễ như các cậu nghĩ đâu." Diệp Thanh An đưa tay chắn ánh nắng mặt trời đang chiếu vào tròn mắt nói.



"Sao vậy?". Lam Phương Lâm rụt rè hỏi.

"Các cậu còn nhớ chấm đen và chấm vàng bên trên sơ đồ không? Chấm đen chính là biểu tượng cho thú biến dị ở trong khu rừng này, còn chấm vàng rất có thể chính là các giám thị. Nói đúng hơn chính là những người khóa trước, nhiệm vụ của họ hẳn là gây khó dễ cho chúng ta." Diệp Thanh An nói ra suy đoán của mình.

Nhạc Dương Vũ xoa cằm: "Hừm rất có thể điều cậu nói là đúng nhưng tại sao cậu lại nghĩ như vậy?"

"Tại sao hả? Bởi vì chấm vàng đang đứng trước mặt chúng ta kìa." Diệp Thanh An chỉ vào người đang đứng ở trên cành cây phía trước.

"Cái gì?". Ba người con lại, hết hồn, vội vã nhìn theo hướng mà Diệp Thanh An chỉ quả nhiên nhìn thấy một người đang đứng ở đó.

Nhạc Lâm không ngờ Diệp Thanh An lại tinh ý như vậy, có thể dễ dàng nhận ra anh ta đang đứng ở chổ này, mày Nhạc Lâm hơi nhíu lại nhìn Diệp Thanh An không biết hiện tại mình nên làm gì.

Mới vừa bắt đầu cuộc thi mà thôi nếu gây khó dễ cho những học đệ học muội thì có phải hơi quá đáng hay không nhỉ?.

( Nhạc Lâm có xuất hiện ở chương 20.)1

Việc Nhạc Lâm xuất hiện ở chổ này cũng nhanh chóng thu hút được rất nhiều ánh mắt của các cư dân mạng đang xem khảo hạch thông qua internet, vừa nhìn thấy anh ta không ít người đã oanh tạc phần bình luận.

[Tôi không nhìn nhầm chứ? Có phải kia chính là Nhạc Lâm hay không? Người năm ngoái một đánh năm mươi trận thắng bốn mươi chín trận hòa một trận?]

[Oa oa, đúng rồi, đúng rồi, chính là anh ấy. Mới bắt đầu mà thôi đã có người xui xẻo gặp anh ta rồi sao.]

[Ể, hình như tân sinh viên kia nhìn cũng quen lắm nha.]

[Quen chứ sao không quen chính là bán Omega đang làm mưa làm gió mấy ngày hôm nay đó.]

[A, thật là cậu ấy, không phải chứ xui xẻo như vậy hả.]

[Nhạc Lâm là ai mà mọi người có vẻ lo lắng vậy?] Một cư dân mạng lên tiếng.

[Gì vậy, lầu trên năm ngoái không xem chiến hả, năm ngoái trường đại học quân đội Liên Bang tổ chức cuộc thi thứ hai khác với năm nay, nói đúng hơn là mỗi năm mỗi khác, năm ngoài chính là thi đấu cơ giáp trong không gian giả lập mà Nhạc Lâm chính là quán quân năm rồi đó.]

[Không còn nghi ngờ gì nữa Diệp Thanh An rớt là cái chắc.]

_______________

(╥ᆺ╥;) tiêm vacxin xong toy quay cuồng trong mơ hồ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK