Dọc theo đường đi có rất nhiều dân chúng bình dân không kịp trốn bị con ngựa cường tráng đá bay, hoặc là bị người đánh ngựa đằng trước vung roi đánh bay ra ngoài, kiêu ngạo cực điểm!
Thủ vệ thành vừa định ngăn cản thì thấy trang hoàng trên xe, sau đó lập tức né sang một bên, còn quát lớn theo:
"Các ngươi đều đứng sang một bên đi, không muốn chết thì đừng có chặn đường!"
Thủ vệ cũng giúp đỡ đuổi người, dọa cho đám người muốn vào thành vội vàng né sang một bên. Tuy trong lòng mọi người đều khó chịu, nhưng chỉ có thể nhìn chiếc xe ngựa này vọt tới, xông thẳng vào cổng thành.
Người xung quanh đều đang đoán xem rốt cuộc trong xe ngựa là người nào lại bá đạo như vậy.
"Đó là xe ngựa của Đoán Thần tông, chẳng trách lại kiêu ngạo như vậy. Dù phẩm chất của thế lực không thấp thì làm thế cũng quá kiêu ngạo chứ?" Tần Tuyết lắc đầu nói.
"Chẳng có cách nào, bọn họ có tư cách để kiêu ngạo, Đoán Thần tông còn cao hơn Thiên Linh tông một bậc, cũng là một trong các thế lực tiến vào Thiên Trầm cổ tích lần này, chiếm bốn danh ngạch liền!" An Linh thở dài, các nàng không dây được vào thế lực cấp bậc này.
"Đoán Thần tông?"
Dịch Thiên Vân nheo mắt, thì ra là một tông môn đoán tạo sư. Đoán Thần tông tụ tập số lượng đoán tạo sư lớn, là nơi chuyên môn bồi dưỡng đoán tạo sư. Ngay cả chiếc xe ngựa vừa rồi cũng là do bọn họ tự tay rèn thành. Chỉ cần không gặp cường giả siêu cấp thì tuyệt đối không người phá được chiếc xe ngựa này.
Người ngồi trong chiếc xe ngựa này an toàn vô cùng. Từ chiếc xe ngựa này là có thể nhìn ra trình độ của Đoán Thần tông như thế nào. Chỉ riêng cấp bậc xe ngựa thôi đã không khác gì linh khí cấp thượng phẩm rồi, đúng là lắm tiền nhiều của.
Mà cũng phải lắm tiền nhiều của như vậy mới có thể đủ kiêu căng ngạo mạn, đấu đá lung tung, không màng bất cứ ai như thế.
[Keng!
Nhận được nhiệm vụ 'Đánh bại đệ tử Mã Lương Bằng kiêu ngạo khoa trương của Đoán Thần tông’.
Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Năm nghìn điểm kinh nghiệm, năm trăm điểm thuần thục kỹ năng đoán tạo, năm trăm lượng vàng.
Xin hỏi có tiếp nhận nhiệm vụ hay không?]
Khi chiếc xe ngựa của Đoán Thần tông vừa biến mất trước mắt, một giọng nói chợt vang lên trong đầu Dịch Thiên Vân.
'Nhận nhiệm vụ!'
Dịch Thiên Vân tiếp nhận theo bản năng, sau khi nhận xong mới ngây ngẩn cả người. Không ngờ còn có năng lực này nữa! Đến giờ hắn còn chưa mày mò rõ hệ thống Thăng Cấp Điên Cuồng này, bây giờ còn có ngẫu nhiên nhận được nhiệm vụ, thật ra chẳng khác nào nhiệm vụ tùy cơ cả. Hắn muốn hoàn thành hay không đều tùy ý.
Tổng thể phần thưởng xem như phong phú, nhưng không tồn tại bảo vật nghịch thiên gì cả. Phần thưởng nhiệm vụ bình thường cũng sẽ không ra vật phẩm nghịch thiên đáng nói. Nhiệm vụ duy nhất có thể bùng nổ thưởng nghịch thiên cũng chỉ có giết quái...
'Nếu phối hợp với Quang Hoàn May Mắn đi giết quái thì liệu có tuôn ra càng nhiều phần thưởng bất ngờ không đây?'
Đầu óc Dịch Thiên Vân xoay chuyển rất nhanh, lập tức đã nghĩ ra biện pháp phối hợp khá là hoàn mỹ.
Nhớ tới khi mới chơi trò chơi, tính quyết định của đồ rớt ra khi giết quái là gì? Đương nhiên là nhân phẩm, cũng chỉnh là vận may. Hiện tại có Quang Hoàn May Mắn đi kèm còn chẳng phải có thể bạo phát phần thưởng hay sao?
Nghĩ đến không sai biệt lắm thì bên tai vang lên giọng của An Linh.
"Đến rồi, chúng ta xuống thôi."
Lúc này Dịch Thiên Vân mới khôi phục tinh thần, gật đầu theo xuống, trước mắt là một tòa nhã lâu cao ngất, trang hoàng xa hoa cực kỳ, gác mái lộ ra đều được thiếp một lớp vàng, ngay cả khung cột đều được thiếp một lớp bạc, trông rất sang quý.
Đây là nơi ở lần này của bọn họ, Thiên Phượng lâu.
Nơi này có tài liệu bọn họ muốn mua, cũng có thể bán đồ bọn họ có để đổi lấy tiền mặt, như vậy sẽ có càng nhiều vàng để mua tài liệu.
"Thật là hoành tráng…" Hai mắt Dịch Thiên Vân sáng ngời, so sánh với kiến trúc xung quanh thì Thiên Phượng Lâu càng nổi bật.
Khi bọn hắn vừa định đi vào, bên cạnh lại vang lên tiếng tranh cãi ồn ào.
Mọi người đều bị thu hút sự chú ý, mà khi bọn họ nhìn sang thì chỉ thấy một nữ tử diện mạo hết sức bình thường, không có điểm nào đáng chú ý, là kiểu tùy tiện gặp được trên đường vậy. Nàng ta đang nắm chặt tay một nam tử không chịu buông, hai mắt long sòng sọc phẫn nộ.
"Lưu Lực! Ngươi đã nói sẽ cho ta tám lượng cơ mà! Không lý nào giá Ngọc Linh thảo lại thấp như thế, ta hỏi thăm người khác cả rồi, Ngọc Linh thảo trị giá ít nhất mười lượng, giờ ngươi lại chỉ đưa ta ba lượng!" Hai mắt nữ tử tràn đầy lửa giận, quần áo trên người rách nát vô cùng, nhìn thoáng qua là biết cũng không giàu có gì cho cam.
Lưu Lực dùng sức hất bàn tay nho nhỏ bẩn thỉu đang túm mình ra, nhưng nữ tử bắt rất chặt, lại kéo nữa thì y phục rách mất.
"Bây giờ giá Thiên Phượng lâu thu mua Ngọc Linh thảo chính là bốn lượng, ta chỉ lấy một lượng thù lao mà thôi, không lấy nhiều! Ngươi còn kéo nữa thì đừng trách ta động thủ! Nếu không phải niệm tình bình thường ngươi giúp đỡ ta khá nhiều thì ta đánh ngươi rồi đấy. Y phục của đều bị ngươi kéo hỏng đến nơi… Khốn kiếp, bẩn quá! Đúng là xui xẻo!" Lưu Lực cũng giận dữ vô cùng, hắn ta không phải tu luyện giả, chỉ là người thường.
"Không thể nào, đây là tin tức hôm qua, giá cả sao có thể giảm nhiều như vậy chỉ trong một đêm. Chắc chắn là ngươi tư nuốt!"
Nữ tử vẫn kéo y phục hắn không buông, tức giận mắng: "Mau trả cho ta!"
Lúc này, đám người Dịch Thiên Vân đứng bên cạnh đều đưa mắt nhìn nhau, không biết có nên đi tới giúp đỡ không.
"Đừng xem nữa, chúng ta vào thôi." Tần Tuyết lắc đầu, không có ý định hỗ trợ.
Theo cái nhìn của nàng, chẳng qua là dân chúng bình dân tranh chấp thôi, nàng lười quản.
An Linh lại rất muốn quản, chỉ cần có chút tri thức là biết Lưu Lực kia tư nuốt bạc. Bởi vậy cũng thấy tiểu cô nương kia rất đáng thương.
Không riêng gì An Linh, ngay cả Dịch Thiên Vân cũng không nhìn nổi. Hắn không nhận mình là người tốt, nhưng tình huống trước mắt rõ ràng là bắt nạt nhỏ yếu!
[Keng!
Nhận nhiệm vụ thành công.
Nhiệm vụ: ‘Trợ giúp nữ tử thiện lương Cửu Lăng Quân’.
Phần thưởng: Một ngàn điểm kinh nghiệm, một trăm điểm hảo cảm của Cửu Lăng Quân, năm điểm nhân phẩm.]