Diệp Khả Thư bước vào phòng tổng tài, đặt xuống tài liệu, lên tiếng
" Lúc nãy Vương tổng của Tân Diệp gọi đến."
Tần Hạ Nhiên ngẩng đầu nhìn Diệp Khả Thư
" Tân Diệp?"
" Công ty con của Tập đoàn X."
Tần Hạ Nhiên suy tư. Tập đoàn X là tập đoàn đa quốc gia, trụ sở chính tại Singapo. Tân Diệp vừa thành lập không bao lâu, bây giờ lại muốn hợp tác cùng Tần thị, họ là đang muốn dựa vào Tần thị vươn lên sao? Suy nghĩ cả buổi Tần Hạ Nhiên mới lên tiếng
" Em xếp lịch hẹn Vương tổng dùng cơm."
" Được."
Diệp Khả Thư vừa định rời đi, Tần Hạ Nhiên lại hỏi
" Đêm qua em tới quán bar?"
Diệp Khả Thư cả người căn cứng, đánh trống lãng
" Tần tổng hiện tại đang là giờ làm việc a."
Tần Hạ Nhiên tựa tiếu phi tiếu
" Được rồi. Em đi làm việc đi."
Diệp Khả Thư mừng rở quay đi nhưng vừa đi được mấy bước mặt cô lại khổ sở vì câu nói tiếp theo của Tần tổng
Buổi tối tăng ca đến 8h, hai người ăn cơm bên ngoài. Khi trở về nhà Diệp Khả Thư nhanh chóng trốn vào phòng tắm. Tần Hạ Nhiên lắc đầu mỉm cười, lấy áo ngủ đi đến phòng tắm khác.
Một tiếng đồng hồ sau Diệp Khả Thư lén lúc ra khỏi phòng tắm.
Nhìn bộ dạng lén lúc của người kia, Tần Hạ Nhiên cố nhịn cười, ôn nhu nói
" Lại đây, tôi thổi tóc cho em."
Tiểu Thư đại lão gia như động vật nhỏ ngoan ngoản đi đến ngồi tại mép giường. Tần Hạ Nhiên lấy ra máy sấy tóc, nhẹ nhàng thổi tóc cho cô. Đến lúc tóc Diệp Khả Thư khô, Tần Hạ Nhiên cất đi máy sấy tóc, lại xoay người áp Diệp Khả Thư dưới thân, mỉm cười xấu xa
" Thân ái. Bây giờ em trả lời tôi được chưa?"
" Ách. Hôm qua Đại tỷ nhờ em làm hướng dẫn viên cho em họ chị ấy."
" Thực sự. Nhưng em họ Đại tỷ tâm tình không tốt nên em dẫn nàng đến bar uống rượu."
" Chỉ uống rượu? Sẽ không phải đi tìm nữ nhân sao?"
" Chị ghen sao?"
" Tôi mới không thèm ghen a."
Diệp Khả Thư mỉm cười, trở người áp ngược lại Tần Hạ Nhiên. Đôi mắt cô thâm tình nhìn Tần Hạ Nhiên
" Thân ái. Trái tim tôi rất nhỏ, chỉ có thể chứa một mình chị thôi, làm gì có chổ dành cho người khác."
Tần Hạ Nhiên bỉu môi, nàng chắc chắn Diệp Khả Thư đã đọc rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình nên mới nói được như vật, bất quá nàng lại thích nghe Diệp Khả Thư nói như vậy.
Diệp Khả Thư nhìn Tần Hạ Nhiên bỉu môi, cô mỉm cười nguy hiểm
" Bảo bối. Nếu chị không tin tôi liền chứng minh cho chị xem."
Nói rồi cô trực tiếp cởi bỏ áo ngủ của mình. Nhìn Diệp Khả Thư không một mảnh vải che thân, Tần Hạ Nhiên mặt đỏ tai hồng.
Tần Hạ Nhiên căng thẳng, hai tay bấu vào lưng Diệp Khả Thư, cô ngẩng đầu lên nhìn nàng. Tần Hạ Nhiên lo lắng nói
" Tôi...sợ đau."
Diệp Khả Thư mỉm cười, hôn lên trán nàng
" Bảo bối. Thả lỏng một chút. Tôi sẽ thực ôn nhu."
Tần Hạ Nhiên nghe lời, thả lỏng cơ thể. Diệp Khả Thư cuối người hôn lên từng tất da thịt Tần Hạ Nhiên, chân nhẹ nhàng tách ra hai chân nàng, tại chổ tư mật nhẹ nhàng ma sát. Những nơi Diệp Khả Thư hôn qua đều để lại ấn ký như muốn đánh dấu chủ quyền.
Diệp Khả Thư hôn lên một bên mềm mại, bên kia lại được bàn tay cô tỉ mỉ chăm sóc. Cơ thể Tần Hạ Nhiên bắt đầu nóng lên, cảm giác nơi tư mật có dòng nước ấm tuông trào, nàng xấu hổ kẹp chân lại. Nhưng Diệp Khả Thư đã dùng thân thể chen vào giửa hai chân ngăn lại hành động của nàng. Cô từ từ di chuyển nụ hôn xuống bên dưới, đầu lưởi tại nơi tư mật của Tần Hạ Nhiên nhẹ nhàng chơi đùa. Tần Hạ Nhiên cảm giác cơ thể như bị điện giật, ái dịch nhanh lan tràn tại nơi tư mật. Tần Hạ Nhiên nhắm nghiềm mắt, cắn chặt môi để bản thân không phát ra âm thanh xấu hổ, nàng không nghỉ cơ thể mình lại phản ứng lớn như vậy. Diệp Khả Thư mỉm cười thỏa mản, cô chuyển người lên chăm sóc một bên mềm mại, bàn tay lại vuốt ve bộ vị mẫn cảm của Tần Hạ Nhiên. Ngón tay Diệp Khả Thư trượt vào bên trong thân thể Tần Hạ Nhiên, được nữa đốt tay cảm giác có màn chắn ngăn lại, cô hít một hơi thật sâu, nhẹ xuyên qua màn chắn kia. Tần Hạ Nhiên cảm nhận một trận đau đớn ấp đến, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mịn, khóe mắt rưng rưng, hai tay bấu chặt vào lưng Diệp Khả Thư, móng tay nàng cắm vào da cô đến chảy máu. Diệp Khả Thư không dám động ngón tay, cô ôn nhu hôn lên môi Tần Hạ Nhiên. Chờ đến khi cơn đau qua đi, ngón tay Diệp Khả Thư tiến vào sâu hơn, bắt đầu càn quấy. Ngón tay Diệp Khả Thư nhịp nhàng ra vào nơi tư mật kia
" Ân..." Tần Hạ Nhiên không nhịn được rêи ɾỉ thành tiếng.
Diệp Khả Thư đẩy nhanh động tác, cơ thể Tần Hạ Nhiên cong lên theo động tác của cô
" Tiểu Thư...Chậm...chậm một chút...ahh"
Cơ thể Tần Hạ Nhiên xụt lơ, nơi tư mật ôm lấy ngón tay Diệp Khả Thư co rút kịch liệt, nàng nở rộ dưới thân cô.
Diệp Khả Thư ôn nhu nhìn Tần Hạ Nhiên. Giờ phút này nàng thật đẹp, nữ nhân đẹp nhất là lúc nở rộ dưới thân người mình yêu a.
Diệp Khả Thư liếm liếm môi. Tiếp tục làm Tần Hạ Nhiên cao triều thêm vài lần nữa. Đến lúc Tần Hạ Nhiên mệt mỏi ngủ thiếp đi, cô nhẹ bước vào phòng tắm, lấy đến một thau nước cùng khăn, giúp Tần Hạ Nhiên lau sơ cơ thể. Cô lại tắm sơ qua một lần, sau đó tiến vào trong chăn kéo Tần Hạ Nhiên ôm vào lòng, nàng ngửi được hương khí của Diệp Khả Thư cũng tự động rút vào lòng cô. Hai người thỏa mản ôm nhau tiến vào giấc ngủ.