Sáng nay, trong lúc dọn quần áo, Bạch Vy Vy vô tình thấy một cuốn sách màu nâu đất nằm gọn một góc trong tủ, vi to mò cô lấy ra xem.
Nhìn nhan đề: Nhật kí của cuốn sách, cô cười thầm. Thì ra một vị giám đốc như anh lại có sở thích con gái như vậy.
Biết là đọc nhật kí của người khác là không đúng, nhưng cô vẫn muốn đọc. Để xem một vị cool boy như anh viết thế nào.
Nhật kí chỉ vỏn vẹn 1 trang giấy, sao ít thế?
Nội dung:
Duyện phận? Tôi không tin nó cho đến khi gặp được em và yêu em.
Ngày x/y/z: gặp em, yêu em
Ngày.../../.: dùng mọi cách đưa em về, đầu tiên là dẹp loạn khắp nơi.
Ngày../../..: Bạch Vy Vy, thì ra em lại yêu người ta như vậy, nhưng anh sẽ đập chậu cướp bông.
Ngày.../.../...: Cũng may thằng kia chết rồi, nên em chỉ có thể thuộc về anh thôi.
"Vy Vy, em có thấy tập tài..." Hàn Nhất Quân mở cửa, thấy cô vợ của mình đang cầm cuốn sách "bí mật" chạy ngay tới giật lấy.
"Bạch Vy Vy, sao em lại tự tiện như vậy?"
"Chà chà, Ông Hàn mà cũng viết nhật kí cơ à, hôm nay Bà Hàn mới biết nha."
Tuy chưa đọc được mấy dòng cuối, nhưng cô thật sự rất cảm động, không ngờ anh lại là ngừoi như vậy.
"Bà Hàn, là do em nói đó nha." Hàn Nhất Quân cười bí hiểm.
Ừ, nụ cười kia báo hiệu cho một cuộc vật lộn sắp xảy ra.
______
Bản tính tò mò luôn đánh thắng con ngừoi, Bạch Vy Vy quyết tâm đọc được mấy dòng còn lại.
Tìm được cuốn sách trong ngăn tủ, cô mở ra xem:
Ngày../../../..: Cá đã cắn câu, thu lưới.
Ngày:.../.../..: Thành công đưa vợ về
Ngày.../.../...: Chiến tranh lạnh
Ngày.../.../...: Làm hoà, tôi còn biết cuộc gặp gỡ của chúng tôi là định mệnh.
Đến đó thì hết. Nhưng cô đọc xong vẫn không hiểu, Cá đã cắn câu là gì? Ý nói cô mắc bây anh sao?
Bạch Vy Vy như hiểu ra vấn đề, ít nhất não cô có thể hoạt động như bình thường được rồi.
Tối nay, khi Hàn Nhất Quân về, bị khuôn mặt ai đó làm cho khiếp sợ. Cố Lan Bình nháy mắt với anh, hai mẹ con đưa mắt qua lại:
CLB: Nó biết rồi
HNQ: Mẹ nói?
CLB: Là có tự biết.
Chuyện không có gì mới ngoài chuyện Hàn Nhất Quân báo cho Cố Lan Bình chuyện ở khách sạn. Thôi xong, anh phải ngủ sô pha rồi sao?
Nhưng không chỉ Hàn Nhất Quân, phụ nữ đã giận thì khó có gì tránh được. Đếm tối, hai cha con ôm gối nhìn nhau:
Ông Hàn: Mày làm gì mà ra đây?
HNQ: Còn ba
Hai người nhìn nhau, thở dài: Như nhau cả thôi