Quang Luật liếc mắt qua 1 cái, đưa tay lên chống cằm hỏi Vân Mộc:
– Em chịu đựng cũng khổ cực quá a~ Sao không phát tiết như vừa nãy đi? Hử?
– Tôi….tôi…tôi….. – Vân Mộc không nghĩ mình bị phát hiện, giật mình, lắp ba lắp nửa ngày cũng không nói được từ gì khác từ “tôi”
– Ha ha, trong em giống như chú cún con làm sai bị chủ phát hiện. Mắc cười chết đi được.
– Ai là cún chứ? Cả nhà cậu là cún ý. Hơn nữa, chủ ớ cái gì ở đây hả? Cậu đừng có mà nói vớ vẩn
– Ồ,… Yến Yến, em nghĩ cái gì vậy? Anh chỉ so sánh em với con cún con thôi mà, em nghĩ đi đâu vậy a~
– Tôi…. tôi không nghĩ gì cả. Tôi không thèm cãi nhau với cậu nữa. Đồ vô sỉ!!!
– Xin lỗi Yến Yến, anh có đủ cả hàm răng, không có thiếu 1 cái nào nha~ Không tin em tự mình kiểm tra đi.
———————————————————————————————————————————
Chú thích: Vô sỉ còn có nghĩa là không răng