• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến thủ đô Lư Quốc, tất cả mọi người đều phải đến khách sạn trên hồ để đóng dấu.

Thanh Dữu nói với Hoắc Tinh Thần: "Không bằng chúng ta đến ở khách sạn trên hồ luôn đi, bữa tối cũng ăn ở bên đó nhé."

Hoắc Tinh Thần điên cuồng gật đầu, "Được, tôi cũng nghĩ như vậy."

Thế là hai người lái xe đến khách sạn trên hồ, chọn ở phòng quý nhất.

Hai người đi thay quần áo khác, đi thuyền đến nhà hàng dưới đáy hồ ăn cơm.

Điểm đặc sắc của nơi này là nhà hàng buffet dưới đáy hồ, có ba mặt đều là cửa kính thủy tinh đặc thù sát đất, có thể nhìn thấy cảnh sắc trong hồ.

Dưới hồ nuôi rất nhiều loài cá và cây rong hi hữu, kết hợp với ánh đèn tạo nên phong cảnh tuyệt đẹp.

Mặc khác, sau khi hai nhóm kia biểu diễn và làm thêm xong, vì tiền trong tay có hạn nên họ cùng nhau đi tìm tiệm ăn nhanh.

Đối với tiệm ăn nhanh thế này, khán giả không có hứng thú nhiều, dù sao nếu mọi người đi du lịch nước ngoài thì cũng ăn như vậy.

Thế là họ sôi nổi vào trang phát sóng trực tiếp của Thanh Dữu và Hoắc Tinh Thần.

Rất nhanh trang trực tiếp của họ tăng nhanh lượng người xem, hơn những nhóm khác mấy chục lần và vẫn còn tiếp tục gia tăng.

Đạo diễn phát hiện việc tốt nhất ông ta từng làm là tiện thể mời Quý Thanh Dữu, nếu không như thế thì tiết mục của bọn họ sẽ không nổi tiếng đến như vậy.

[Quả nhiên vẫn là trang này có nhiều kinh hỉ hơn, đây là lần đầu tiên tôi thấy tiệc buffet dưới đáy hồ, thì ra là cái dạng này, thật đẹp quá đi!]

[Đồ ăn cũng rất đặc sắc, tất cả là cá, tôm, cua bắt trong hồ, còn có gà, dê, bò nuôi bên hồ, còn có rau quả tự trồng nữa.]

[Mỗi người sáu ngàn Lư tệ, vậy thì nhất định sẽ có điểm đặc sắc và nổi bật rồi!]



[Tôi cũng phải cố gắng kiếm tiền để đi trải nghiệm như vậy mới được.]

[Hôm nay Dữu Dữu tóc xõa ngang vai, thắt thêm mấy cái bím tóc, kết hợp với váy dài điểm xuyết vài bông hoa nhỏ, đẹp dễ sợ!]

[Ha ha, chị em ơi, bạn tới chậm rồi, cái bím tóc này là Hoắc Tinh Thần nhìn thấy cô ấy mặc như thế nên đề nghị thắt giúp đó!]

[Thì ra Ngỗng Tử của tôi còn có tay nghề thế này sao? Ma ma rốt cục không cần vì hôn nhân của con mà phát sầu nữa rồi.]

[Lần trước anh ấy có diễn qua một phim cổ trang nên đã học được đó, lần đầu thắt bím lại là cho Dữu Dữu, ngọt ngào quá đi!]

[Ngỗng Tử giúp Dữu Dữu lột tôm, lột cua, còn chủ động đút cô ấy ăn nữa, trong nháy mắt đã từ sói con thành cún con rồi, đáng yêu ghê!]

[Dữu Dữu cười nhéo mặt bé con, mắt đầy cưng chiều, làm lòng tôi muốn tan chảy.]

[Nữ vương có IQ cao, xinh mỹ miều với cún con vừa ngọt ngào vừa khó chiều, tổ hợp này quá ngọt ngào, hãy khóa chặt nhau luôn nhé!]

[A a a, tôi đã chuyển cục dân chính đến đây, hai người kết hôn đi thôi.]

Bất luận là fan của Hoắc Tinh Thần hay fan của Thanh Dữu thì ai cũng không nhịn được chèo thuyền cặp đôi của hai người, nam vừa anh tuấn, nữ lại xinh đẹp, còn cưng chiều như vậy, quá ngọt ngào!

Không chỉ có fan hâm mộ, ngay cả người nhà của Hoắc Tinh Thần cũng cùng ngồi chung một chỗ trong phòng khách xem phát sóng trực tiếp.

Người nhà nhìn thấy Hoắc Tinh Thần vừa nũng nịu vừa khoe mẽ với Thanh Dữu, đều trợn mắt há hốc mồm.

Đây có đúng là Tiểu Bá Vương của nhà bọn họ không?

Ông nội nhìn thấy cháu trai không ngừng xum xoe, trong mắt ông cụ không cách nào che giấu hào quang cùng nóng rực, cười mắng: "Tiểu tử thúi này cũng có ngày hôm nay, cuối cùng có người có thể thu thập thằng nhóc đó."

Mẹ Hoắc thấy Thanh Dữu cưng chiều và dung túng với con trai mình như vậy, cười nói: "Cô gái này đúng là không tệ, ngược lại tính tình rất xứng đôi với Tinh Thần."

Trước kia, bà cũng không thiếu phát sầu vì hôn sự của con trai, bà cũng như những fan hâm mộ kia, cảm thấy miệng lưỡi độc địa, tính tính thẳng nam như con trai nhà mình, sợ là muốn cô đơn cả đời.

Hiện tại, bà cũng muốn đem cục dân chính dời đến cho hai người đăng ký luôn.

Ba Hoắc cười cảm thán, "Đúng là đậu hũ chấm nước chát, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, tên nhóc này còn rất thích thú nha."

Ông cụ tán đồng nói: "Sau khi chương trình này xong, hãy bảo tên nhóc đó dẫn người về nhà đi."

Anh hai Hoắc ho nhẹ một tiếng, "Ông nội, cha mẹ, con thấy em ấy còn chưa theo đuổi được người ta đâu."

Mọi người trong nhà: "..."



Tên nhóc này có tốc độ chậm quá.

Ông cụ cường điệu: "Chờ thằng nhóc đó trở về phải bảo nó nhanh tay lên mới được, cô gái tốt như vậy không nên để người khác cướp đi."

Những người khác đặc biệt đồng ý, "Đúng đúng, phải kêu nó nắm chặt mới được."

Khó gặp được người có thể trị tiểu tử thúi đó, không thể dễ dàng bỏ qua được.

Đương nhiên, bọn họ đã nhìn mấy ngày nay rồi, cũng rất thích Thanh Dữu.

Ông cụ nói thêm lần nữa: "Tên nhóc họ Giang kia quá ngu, bị người xúi giục khi dễ cô gái nhỏ như vậy, thế là không được."

Anh hai Hoắc lập tức tỏ thái độ, "Ông nội yên tâm, nhà họ Giang bên kia con sẽ giáo huấn."

Bạn gái của em trai, em dâu tương lai, đương nhiên nhà họ Hoắc phải che chở rồi.

Mẹ Hoắc nghĩ nghĩ nói: "Hai mẹ con kia có cần mẹ ra tay không?"

Tình huống nhà Thanh Dữu, nhà bọn họ đã biết.

Anh cả Hoắc vẫn không mở miệng nãy giờ, bắt đầu nói: "Con thấy cô gái này rất có chủ kiến, con nhìn ra được cô ấy đang thu thập hai mẹ con kia, trước hết mẹ đừng ra tay, cứ để cô ấy tự làm."

Người em trai thích cũng không phải bé thỏ trắng, anh cũng đã theo dõi trực tiếp mấy ngày rồi, phát hiện được mọi chuyện đang trong tầm khống chế của cô ấy.

Giang Hựu cùng cô Nghi Vân Phỉ kia căn bản chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của cô ấy.

Lúc này mẹ Hoắc mới có chút tiếc nuối nói: "Cũng đúng, mẹ thấy Dữu Dữu có thể xử lý tốt, vậy trước hết mẹ sẽ không nhiều chuyện."

Nhà bọn họ không cần con dâu 'thỏ trắng', Dữu Dữu như thế này rất tốt.

Một bên khác, Hoắc Tinh Thần đem hình chụp bữa ăn đăng lên nhóm chat như cũ.

Mặc dù những khách quý khác đoán trước đó là cái gì nhưng vẫn ngứa tay không chịu nổi mở hình ra xem.

Nhìn thấy cảnh sắc và món ăn, Sầm Hạo Cơ nhịn không được nói: "Về sau tôi sẽ tự đi du lịch Lư Quốc, tôi muốn đến những địa phương Hoắc Tinh Thần hưởng thụ một lần."

Anh ta hâm mộ muốn khóc, tên này cũng quá sung sướng.

Từ Lân khẽ cười nói: "Mình đi thể nghiệm một lần cũng không tệ, nhưng đáng tiếc là không thể giống Tinh Thần được, có người đẹp Thanh Dữu kề bên cưng chiều."

Đến người từng trải như anh ta cũng hâm mộ ghen tị Hoắc Tinh Thần chết được.



Sầm Hạo Cơ: "..."

Đau lòng quá!

Nhìn thấy hình chụp Hoắc Tinh Thần lột tôm đút Thanh Dữu ăn, ngón tay Giang Hựu bóp di động đều tái mét.

Hắn ta nhất định phải hỏi nguyên nhân Thanh Dữu chia tay mình có phải bởi vì thích Hoắc Tinh Thần hay không.

Mặc dù người Nghi Vân Phỉ thích không phải Hoắc Tinh Thần, nhưng khi thấy ảnh chụp thân mật của hai người đó, cô ta cũng sinh ra sự ghen ghét, hâm mộ và hận thù.

Cô ta không nghĩ tới số mệnh Quý Thanh Dữu lại tốt như vậy, dù cho rời đi Giang Hựu vẫn còn Hoắc Tinh Thần mong chờ, tự đưa tới cửa.

Tướng mạo, danh khí, độ nổi tiếng và gia thế Hoắc Tinh Thần đều hơn Giang Hựu một bậc, dạng người như vậy sao lại coi trọng người có tính tình buồn bực như Thanh Dữu chứ?

Chẳng lẽ là bởi vì ân cứu mạng sao?

Nhưng báo đáp cái gì mà không được sao phải nhất định tự đưa mình tới cửa chứ, Hoắc Tinh Thần có bệnh sao?

Mặc dù cô ta không biết rõ gia thế của Hoắc Tinh Thần, nhưng nghe nói ông nội của anh ấy là nhân vật từng lên tin tức của đài truyền hình đế đô, ba và anh trai cũng không phải thương nhân bình thường.

Công ty giải trí Thịnh Hoàng lớn nhất hiện nay là của anh hai Hoắc Tinh Thần.

Người đàn ông như vậy, phải là người theo đuổi người may mắn được trọng sinh như cô ta mới đúng, lại bị Quý Thanh Dữu đoạt lấy, quá đáng giận.

Càng nghĩ càng hối hận, lúc trước cô ta nên dẫn người đi cứu Hoắc Tinh Thần một mạng, hiện tại anh ấy sẽ theo đuôi sau lưng ả.

Hai người Nghi Vân Phỉ và Giang Hựu đều đặc biệt khó chịu trong lòng, có ăn cũng nuốt không trôi.

Cũng bởi bọn họ không biết tình hình trong nước, nếu không phỏng chừng ăn cái gì đều sẽ không ngon.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK