• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Hiển phân phó Vương Nhất và Vương Nhị canh gác bên ngoài cửa động, rồi theo chân Thiểm Điện Báo đi vào trong. Cửa động là một lỗ tròn (thật ra không tròn lắm, hơi méo mó lồi lõm chút đỉnh) có đường kính khoảng hơn 2 thướt do thiên nhiên kiến tạo mà thành trên vách đá bề dày hơn 5 trượng.

Bên ngoài và bên trong cái lỗ tròn này, dây leo rũ xuống che phủ kín mít. Nếu không để ý cẩn thận thì cũng rất khó nhận ra ở đây có một đường hầm chui sâu vào lòng núi.

Bán Nguyệt Động có không gian không rộng lắm, nhưng địa thế cực kỳ hiểm trở quanh co khúc khuỷu, dưới cái nhìn của Từ Hiển, là một tuyệt hảo bảo địa, công phòng nhất chủ.

Thạch động nằm nghiêng nghiêng như vầng bán nguyệt chênh vênh giữa cửu thiên, lưng tựa thạch sơn thẳng đứng cao vạn trượng, bụng cong cong như vòng tay ôm lấy Lưỡng Hỏa Băng Tuyền – một thiên địa kì tuyền phân dòng hỏa băng chi thủy.

Băng và Hỏa lồng vào nhau như biểu tượng song ngư thái cực đồ, vừa ôm ấp vừa biệt lập. Cả 2 ngăn cách nhau bởi một vách sương mù màu trắng nhạt. Trong lớp sương mù ấy, nhìn kĩ vào Từ Hiển thấy ẩn ẩn hiện hiện một dải đất uốn cong như họa hình một cự long đang lạn túy như nê thụy tại địa hạ.

Hai đầu Bán Nguyệt Động là 2 lối xuất nhập độc đạo. Người bên ngoài đi vào hay từ bên trong đi ra chỉ có thể thông qua duy nhất 2 cửa này, mà không có đường nào khác. Nếu thiết đặt trận pháp ở 2 cửa khẩu điểm mút này thì hắn có thể khống chế tuyệt đối toàn bộ hoạt động đăng nhập, đăng xuất của Bán Nguyệt Động.

- Chủ Nhân, tiểu Xiểm dẫn Ngài ra phía hậu sơn nghỉ ngơi. Ở đó có một tiểu thạch trì. Tiểu Thạch Trì này có được là do nước từ Lưỡng Hỏa Băng Tuyền xuyên qua thạch khê rỉ rả vào đây. Hai dòng nhiệt – hàn chi thủy ôn dưỡng thiên niên, vạn niên tự thành Linh Trì có đặc tính dưỡng hồn, kiện thể vô cùng trân quí cho yêu thú chúng ta ngâm mình luyện thể hoặc trị thương. Lúc trước, ta cũng nhờ Tiểu Thạch Trì mà từ Tam Cấp sơ kì đột phá lên Tứ Cấp đỉnh phong trong vòng chưa tới 5 năm đó Chủ Nhân. Tiểu Xiểm thiết nghĩ chắc nó cũng có tác dụng tốt với thân thể nhân loại của Chủ Nhân.

- Thế à! Vậy ngươi đưa ta đi xem xem thế nào.

- Dạ, Chủ Nhân. Mời theo ta đi lối này.

- Chủ Nhân, Ngài là nhân tộc, nhưng không biết như thế nào, theo trực giác bản năng của báo tộc, tiểu Xiểm ngửi được trên người Chủ Nhân ngài một thứ mùi vị rất quen thuộc của yêu thú; tuy nhiên, có điều lạ là có chút giống mà có chút lại không giống,… ờ…à… cái kiểu là… ý là tiểu Xiểm cảm nhận được một sức hút, không, là sức hấp dẫn vô cùng mạnh từ Chủ Nhân khiến tiểu Xiểm muốn phủ phục dưới gối Chủ Nhân, muốn chui vào….

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ
3. Yêu Em Một Kiếp, Nghiện Em Một Đời
4. Trò Chơi Sinh Tồn Đói Khát
=====================================

Nghe tới đây, Từ Hiển phát hoảng, giơ chân đạp Thiểm Điện Báo một cái đồng thời nhảy phốc ra xa mấy thước, hai tay làm tư thế che lại chỗ cần che đồng thời, mắt trừng to, miệng la lên:

- Dẹp… dẹp mẹ cái miệng nhà ngươi… Ngươi tránh xa ta ra… Móa… Ta thẳng không có cong đâu. Cút… cút… cái thằng báo nhà ngươi… Ta không có hứng thú với giống đực…

- Á… không… không… không phải… Chủ Nhân, ngài hiểu lầm ý Xiểm Nhi, à, ý tiểu Xiểm… Xiểm Nhi… không… không… tiểu thẳng Xiểm,… ấy… ai yaaaa… ý của ta là tiểu Xiểm ta cũng thẳng, là thẳng đó…, thẳng thiệt… tuyệt đối không có cong… hic hic… Cái sức hấp… sức hút này không phải là hấp dẫn kiểu ấy ấy ấy bụp bụp chát chát chẹp chẹp gì đó đâu… tiểu Xiểm không biết diễn đạt thế nào cho phải, Chủ Nhân ngài hãy hiểu cái hút ở đây là… hút, hút vào…, nuốt vào…

Nó biểu lộ sự oan ức, cố gắng nói cho hắn hiểu. Tuy ngôn từ của con báo rất gây hiểu lầm, nhưng nó kết hợp với hành động há to miệng tay chỉ chỉ vào…táp táp không khí… nuốt nuốt ừng ực rồi xoa xoa cái bụng… miệng vẫn há to như thể chưa no…

Lúc này, Từ Hiển đã hiểu được điều mà con báo muốn diễn đạt, nhưng để cho chắc, hắn xác nhận lại:

- Nuốt vào? Ý ngươi là thôn phệ?

- Dạ… dạ… đúng đúng… thôn phệ, chính là ý đó. Chủ Nhân đúng thật là anh minh thần võ, đẹp trai anh tuấn, khí độ tiêu sái, thông minh ngút trời, Xiểm Nhi ngưỡng mộ Ngài thao thao bất tận như trường giang cổn cổn…

- Dừng… cổn cổn cái thằng báo chết bầm nhà mày, nói ngắn gọn…

- Dạ, Chủ Nhân, tiểu Xiểm cảm giác trên cơ thể của Chủ Nhân có một sức hút rất mạnh mẽ… Điều này giống như năng lực đặc thù của Thôn Thiên Thú, hay Thao Thiết. Không biết huyết mạch của Ngài có liên quan gốc rễ xâu xa gì với 2 tộc loài thánh thú đó không?

- Là 2 tộc thú có khả năng thôn phệ trong thập đại thánh thú Thôn Thiên Thú và Thao Thiết? - Ừ, ta hiểu được ý của ngươi. Nhưng sao ngươi nhìn ra được?

- Dạ, bẩm Chủ Nhân. Cái này tiểu Xiểm không lý giải được, chỉ cảm nhận cái mùi vị lúc ẩn lúc hiện trên cơ thể của Ngài tiết ra. Nhạy mùi là một trong những năng lực đặc thù của Báo tộc bọn ta khi kích hoạt huyết mạch nhận được truyền thừa từ tổ tiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK