Dì Hai sợ chết khiếp, hung dữ mắng con trai rồi chạy đến tiệm mát xa tìm người phụ nữ đó tính sổ. Kết quả là chưa kịp nhìn rõ mặt người thì Hùng Duệ đã chạy tới trước, hắn như một con chó điên tóm lấy Dì Hai, đem cánh tay của dì cắn ra một lỗ lớn. Dì Hai sợ đến mức không dám đến gặp người phụ nữ đó nữa, bà ta cảm thấy con trai mình có gì đó không ổn, bộ dạng điên cuồng của hắn lúc đó còn đáng sợ hơn cả một kẻ nghiện ma túy.
Bây giờ Hùng Duệ không về nhà, suốt ngày ở lại trong tiệm mát xa. Bà ta khóc lóc van xin tôi, nói tôi là người có triển vọng nhất nhà, có chỗ dựa nên nhờ tôi ra mặt khuyên nhủ Hùng Duệ, đưa hắn về.
Tôi có chút tức giận: "Dì Hai, dì báo cảnh sát đi. Anh họ còn dám cắn dì, cháu đi lỡ hắn cắn cháu thì sao?"
"Cháu không thể báo cảnh sát!" Dì Hai hét lên, "Dì chỉ có một đứa con trai, không thể để nó bị bắt được."
"Vậy thì cháu không thể giúp gì được rồi." Tôi xòe tay ra nói.
"Cháu nhất định có cách. Cháu không phải có quen với một người rất lợi hại sao? Cháu nhờ người đó gọi vài người đi cùng để đưa Hùng Duệ trở về ".
Tôi càng tức giận hơn, Chu Nguyên Hạo không phải là giang hồ mà còn có thể dẫn người đi bắt Hùng Duệ?
Dì Hai thấp giọng cầu xin tôi, nể tình mẹ tôi mà giúp đỡ bà ta lần này. Nghe nhắc về mẹ, lòng tôi chợt dịu lại. Mẹ tôi mất sớm khi tôi mới mười tuổi, mẹ tôi rất tốt với hai em gái, chỉ cần có thể giúp thì sẽ giúp.
"Được, được". Tôi nói: "Dì Hai, cho cháu biết địa chỉ tiệm mát xa đó, cháu đi xem, nhưng cháu không đảm bảo sẽ đưa được anh họ về."
Dì Hai lau nước mắt nói: "Lâm nhi, Dì Hai tin tưởng cháu, cháu nhất định có thể làm được."
Tôi cúp máy, lòng thấy chán nản. Thật khó chịu khi có một nhóm người thân "cực phẩm" như vậy!
Tôi lái xe van ra khỏi nhà, đi đến thành tây khu ngã ba. Con phố này còn được gọi là phố Heo Mẹ vì nó có rất nhiều tiệm làm tóc mát xa, cả ngày lẫn đêm đều mở vài ngọn đèn hồng mờ mờ ảo ảo, có một số phụ nữ trang điểm đậm ngồi trước cửa mời chào khách. Tôi nhớ hồi còn bé đi ngang qua con phố này, đột nhiên từ cửa tiệm nào đó thò ra một cái đầu phụ nữ hướng về phía tôi hét: "Này, đến đây chơi đi".
Lúc đó tôi sợ đến mức tưởng có người gọi mình nên quay người bỏ chạy, kết quả là người ta gọi một người đàn ông đi phía sau tôi, người đàn ông đó mang một khuôn mặt hèn mọn với nụ cười dâm đãng hấp tấp chạy vào tiệm.
Tiệm mát xa mà dì Hai nhắc đến tên là Tiểu Ái Muội, là một tiệm tương đối nhỏ, bên trong cửa kính có rèm dày màu hồng. Tôi mở cửa bước vào, có một người phụ nữ mặc áo khoác da đang ngồi bên trong chơi Wechat, nhìn thấy tôi sắc mặt thay đổi, đột nhiên đứng lên nổi giận đùng đùng nói: "Làm gì, làm gì, không thấy trên cửa dán gì sao?"
Tôi nhìn qua thì thấy trên cửa có tấm biển ghi "Không được vào cùng bạn, sẽ bị khiển trách là không đứng đắn".
Tôi chửi thầm trong đầu, cặp mắt nào của cô nhìn thấy tôi đi cùng bạn? Tôi làm theo TV, lấy trong túi ra hai tờ tiền đỏ đưa cho cô ta và nói: "Tôi đến tìm người."
Cô ta lập tức nở nụ cười: "Em gái, hôm nay chị không có nhận nhiều khách hàng nên chồng em chắc chắn không có ở đây."
Sắc mặt tôi đen như đáy nồi, sao người phụ nữ này lại cứ thích đưa ra giả định như vậy?
"Người tôi đang tìm tên là Hùng Duệ."
Vẻ mặt cô ta đột nhiên thay đổi: "Em đang tìm tên điên đó à? Hắn đang ở phòng trong cùng. Đưa hắn ra khỏi đây nhanh lên. Hắn thường xuyên đến chỗ bọn chị để phát điên. Công việc kinh doanh của bọn chị sa sút rất nhiều."
Tôi bước vào trong, phía sau rất tối và không có cách âm, vừa bước vào đã nghe thấy bên trong có tiếng hừ hừ, nghe xong chính là giọng của Hùng Duệ.
Tôi hỏi người phụ nữ đi theo bên cạnh: "Có phải Hùng Duệ đang ở bên trong cùng với Y Vân không?"
Cái tên này là dì Hai nói cho tôi biết, bà ta nghe thấy Hừng Duệ luôn gọi cái tên này. Người phụ nữ đi tới, trong tay cầm một xâu chìa khóa: "Tôi mở cửa, cô tự mình nhìn đi."
Xoạt xoạt một tiếng, cửa mở, bên trong nồng nặc mùi hôi thối, nhìn vào tôi lập tức kinh sợ. Hùng Duệ đang vận động ngay tại trên giường, vô cùng ra sức, trên mặt lại lộ ra vẻ hưởng thụ, nhưng kỳ quái là, dưới thân thể của hắn không hề có người.
Hắn đang làm với không khí à?
Người phụ nữ mặc áo khoác da kể rằng lần đầu tiên hắn đến yêu cầu một cô gái trẻ, nhưng hôm đó không có ai rảnh nên họ đã để hắn chờ trong phòng một lúc, chờ đến khi nào có người rảnh thì sẽ tiếp hắn. Nhưng nửa tiếng sau, hắn ra khỏi phòng, đưa tiền, nói rất hài lòng, bà chủ tiệm cảm thấy rất kỳ lạ, vẫn chưa có ai tiếp đãi hắn ta mà, chẳng lẽ hắn làm với ma?
Sau này Hùng Duệ ngày nào cũng đến, ngày nào cũng ở phòng trong cùng, không kêu các cô khác tiếp đãi, ban đầu ai cũng tưởng hắn là kẻ điên, nhưng hắn không gọi phục vụ nhưng lại đưa tiền, mọi người liền không nói gì, có tiền không kiếm mới là kẻ ngốc. Nhưng rồi họ cảm thấy có gì đó không ổn, Hùng Duệ luôn nói ở đây có một người phụ nữ tên là Y Vân, nhưng thực tế ở đây lại không có người đó!
"Em gái, tôi nói cho cô biết, chúng tôi đều sợ chết khiếp". Người phụ nữ mặc đồ da cằn nhằn: "Chỉ vì bộ dáng điên cuồng của hắn mà cả phố đều nghĩ chỗ chúng tôi có ma, làm sao còn có thể kinh doanh được nữa chứ?"
Tôi liếc nhìn cô ta nói: "Các người có thể không cho hắn vào".
"Ôi em gái ơi, cô đúng là đứng nói chuyện không sợ đau eo. Cô không thấy hắn ta điên đến mức nào sao? Mẹ ruột hắn ta còn dám cắn, nếu chúng tôi không cho hắn vào, hắn sẽ cắn chết chúng tôi."
Tôi gật đầu, nói với cô ta là tôi sẽ tìm cách, để cô ta ra ngoài trước, sau đó tôi dùng mắt Dương nhìn kỹ. Quả nhiên, tôi nhìn thấy dưới thân Hùng Duệ là một người, không, là một ma nữ có cái đầu rất dài, bị kéo từ trên giường xuống đất, hai chân quấn chặt quanh eo Hùng Duệ, theo động tác của hắn không ngừng run rẩy.
Cô ta dường như cảm giác được có người đang nhìn, bỗng nhiên xoay đầu lại. Đó là một khuôn mặt rất không dễ nhìn, làn da nhợt nhạt, đôi mắt chỉ có tròng trắng chứ không có tròng đen, đang dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn tôi.
"Hùng Duệ!" Tôi hét lên, nhưng hắn chẳng có cảm giác gì cả, vẫn đắm chìm trong việc làm tình với ma nữ.
"Cô là ai?" Tôi hỏi ma nữ: "Sao cô lại quấn lấy hắn?"
"Đây là hắn thiếu nợ tôi và các con!" Cô ta hét vào mặt tôi, "Cút, cút cho tôi"
Tôi lấy làm kinh hãi, chẳng lẽ phụ nữ này khi còn sống cùng Hùng Duệ có quan hệ gì sao?
"Tên cô là gì?" Tôi hỏi lại.
Cô ta bỗng nhiên giơ tay lên, bắt lấy cổ Hùng Duệ bóp chặt, Hùng Duệ mặt kìm nén đến đỏ bừng, lộ ra thần sắc thống khổ, nhưng động tác thì không hề ngừng lại.
"Cút, nếu không tôi sẽ giết anh ta!"
Tôi nắm chặt tay, lúc này trong miệng Hùng Duệ thốt ra hai chữ: "La....Vân?"
Người phụ nữ này tên là La Vân?
Tôi im lặng một lúc rồi lùi ra, người phụ nữ mặc đồ da thấy tôi đi ra liền hỏi thăm tình hình thế nào, tôi bảo cô ta đợi rồi phóng xe ngay đến nhà dì Hai.
Dì Hai vẫn sống trong căn nhà cũ do ông bà ngoại để lại, nói đến căn nhà này, năm đó bà ngoại bất công lập do chúc để lại toàn bộ tài sản thừa kế của bà cho họ. Còn phần của ông ngoại ban đầu vốn định chia đều cho mẹ tôi và hai người dì, nhưng lúc đó mẹ tôi đã mất, cha tôi là người thành thật, nói dì Hai không giàu có nên không lấy.
Tôi gõ cửa, thì thấy dì Hai tiến tới ôm lấy tôi hỏi Hùng Duệ thế nào, tôi mặt âm trầm nói: "Dì Hai, dì nói thật với cháu, dì có biết người phụ nữ tên La Vân không?"
Cơ thể dì Hai run lên, ánh mắt có chút lơ đãng, nói không biết có người như vậy. Vừa thấy vẻ mặt của dì, tôi biết bà ta đang nói dối, tôi đứng dậy: "Vậy thì cháu không giúp được gì cho dì rồi, dì có thể tìm người khác."
Dì Hai ôm lấy tôi khóc lớn: "Đừng bỏ mặc anh họ của cháu, cháu thật sự muốn nhìn nó chết sao? Nếu chị cả có ở đây, nhất định sẽ giúp bọn dì!"
Tôi đẩy bà ta ra, nói: "Nếu dì không nói cho cháu biết sự thật thì cháu giúp thế nào được?"
Dì Hai do dự một chút, đi tới cửa nhìn ra ngoài, sau đó khóa cửa, kéo rèm lại, lau nước mắt rồi nói: "Lúc anh họ cháu đến Vân Nam, bị kẻ xấu ở đó xúi giục nghiện ma túy".
Tôi bàng hoàng, Hùng Duệ không chỉ cờ bạc mà còn dùng ma túy!
Dì hai nói chuyện xảy ra năm đó là vì liên quan đến tiền ma tuý, Hùng Duệ bị một người ở sơn trại Vân Nam bắt giữ, nếu không có tiền thì sẽ ném hắn ta xuống dưới vách đá.