Mặc công ty Viêm Hoa vừa mới được khai trương, nhưng trên tay đã có số đơn đặt hàng đáng kể, đều là tham gia thiết kế phần mềm tài vụ cho các ban ngành nhà nước, phần mềm xử lý, Trang Cẩm Ngôn vừa đâm đầu vào trong công việc, tuy kỹ thuật của hai người sinh viên không thuần thục, nhưng bị Trang Cẩm Ngôn tác động, bọn họ cũng vội vàng đến xoay mòng mòng. Mà những chuyện Hoa Phẩm Phác làm được rất lộn xộn, ngoại trừ không tham gia thiết kế, những thứ linh tinh đều phải hỏi đến cô và người thư ký, công việc bận rộn đã khiến Hoa Phẩm Phác cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh, bóng ma trong lòng cũng từ từ phai nhạt, thậm chí bây giờ cô còn chẳng có thời gian để suy nghĩ nhiều về cơn ác mộng trước kia.
Năm 2003, dịch SARS khống chế cả quốc gia, toàn dân chống lại dịch bệnh chỉ đạt hiệu quả thấp, ngày 29 tháng 5, tình hình bệnh dịch nghiêm trọng nhất thành phố B đón nhận “con số không” được ghi nhận, cũng chính là không có tiếp nhận thêm bệnh nhân được chuẩn đoán mắc bệnh SARS, tình hình bệnh dịch toàn quốc đã được khống chế thành công.
Ngày 7 tháng 6, các học sinh ở thành phố S thi đại học, mang khẩu trang bước vào trường thi, cuộc thi kéo dài hai ngày kết thúc, Hoa Phẩm Tố thoải mái cả người mà bước ra khỏi trường thi, người chờ bên ngoài trường thi chính là Trang Cẩm Ngôn và Hoa Phẩm Phác.
Sáng sớm hai ngày này, Trang Cẩm Ngôn đều lái chiếc xe hiện đại anh vừa mới mua đưa Hoa Phẩm Tố đến trường thi, thi xong ngày hôm qua, Hoa Phẩm Tố một mình lên taxi về nhà, khi ăn cơm tối, Trang Cẩm Ngôn phát hiện tâm trạng Hoa Phẩm Tố có chút khác thường, mới hỏi cậu có làm bài thi tốt hay không, cậu lại chỉ lắc đầu, ngày hôm nay đưa Hoa Phẩm Tố đến trường thi, trông thấy ngoài trường thi tấp nập người nhà đưa đón thí sinh, Trang Cẩm Ngôn mới chợt nhận ra, Hoa Phẩm Tố chính là nhìn cảnh nhớ người, thấy người lớn trong nhà đứng chờ con cháu, hẳn là sẽ nhớ đến bố mẹ mình rồi. Trang Cẩm Ngôn thấy thế, cố tình xế chiều ngả vàng rút chút thời gian đi cùng Hoa Phẩm Phác đến cửa trường thi nghênh đón Hoa Phẩm Tố.
Hoa Phẩm Tố ra khỏi trường thi, thấy trước cửa là Trang Cẩm Ngôn và chị đang chờ mình, tâm trạng phút chốc đã phấn khích. Vậy đó, Hoa Phẩm Tố thấy con nhà người ta lôi kéo bố mẹ, cô dì chú bác huyên thuyên, cậu lại không kìm được đến đến người bố bao giờ cũng ôm lấy mình, nếu có bố mẹ ở đây, nhất định bọn họ sẽ đóng cửa buôn bán, chỉ cần bố Hoa vừa nhìn thấy cậu, ông sẽ lắc lư thân hình vừa lùn vừa mập, vẫy tay gọi con, luôn mồm luôn miệng kêu lên “Tiểu Bảo! Tiểu Bảo!’, ngày hôm nay không có bố mẹ có thể đến đợi cậu, nhưng vẫn có “bắp đùi” của hắn và chị gái, cậu cũng không cô đơn, cậu cũng không phải là Trương Kiên Tuấn không ai quan tâm ở kiếp trước nữa rồi.
Hoa Phẩm Phác vừa nhìn thấy em trai đi đến, bèn chạy đến đón lấy đồ đạc trên tay em trai, mặc dù chẳng qua đồ đạc của Hoa Phẩm Tố chỉ là dụng cụ học tập.
“Phẩm Tố, thế nào, không sai sót gì chứ, phải không?” Trang Cẩm Ngôn vưa khởi động xe vừa hỏi tình hình thi thố của Hoa Phẩm Tố ngồi kế bên. Tuy Hoa Phẩm Tố nghỉ học mất một học kỳ. Nhưng theo thành tích của cậu ở trường giữa sát hạch ở trường, thứ tự còn nằm trong top 20 của lớp. Nếu như không sẩy tay, cậu nhất định có thể vào được trường đại học tốt nhất trong vùng, Hoa Phẩm Tố chuẩn bị thi vào đại học ở thành phố S.
“Khá tốt, em làm được tất.” Hoa Phẩm Tố trả lời, hình như cậu đụng phải một câu đề gì khó nhằn lắm.
“Đâu phải em làm được hết thì cũng đúng đâu.” Hoa Phẩm Phác ngồi phía sau xe nghe cậu em trả lời, nhịn không được cười rộ lên, cô đã ra ngoài làm việc được hơn hai tháng, con người rõ ràng cởi mở vui tươi hơn rất nhiều.
Nghe Hoa Phẩm Phác nói xong, Trang Cẩm Ngôn không khỏi cười khẽ, còn Hoa Phẩm Tố lại ngượng ngùng gãi đầu.
“Ngày mai là em có thể đến công ty đi làm!” Hoa Phẩm Tố cảm giác bản thân thi xong mà nhẹ nhõm cả người, từ khi khai trương công ty, bởi vì cậu ôn thi nên chỉ mới đến công ty được hai lần, cậu quyết định sau này phải thường xuyên đến thăm nom, cậu thế nhưng cũng đại cổ đông của công ty cơ mà.
“Ngày mai anh đến sân bay đón Chavin.” Trang Cẩm Ngôn nói rõ sáng sớm ngày mai anh phải ra sân bay, Chavin sẽ đáp chuyến bay đến thành phố S vào trưa mai, Trang Cẩm Ngôn phải đưa Chavin đến làm quen với công ty trước.
Nhân tài về mặt kỹ thuật phần mềm ở Trung Quốc không nhiều lắm, công ty Viêm Hoa thông báo tuyển dụng hai sinh viên đại học đều hoàn toàn dựa Trang Cẩm Ngôn chỉ đạo, Trang Cẩm Ngôn phải quản việc tiêu thụ, lại phải làm kỹ thuật, còn phải hướng dẫn, thật sự khiến anh chẳng có cách nào để phân thân. Trang Cẩm Ngôn vắt óc suy nghĩ, nhớ đến đám bạn mà mình quen biết khi du học ở Mỹ, ngoại trừ hai người cùng học IT, còn một người bạn vẫn sống chung nhà với anh nhiều năm, Chavin.
Từ lúc ba năm trước, Chavin lấy được bằng chứng nhận học vị, nay đã là quản lý của một công ty con của một công ty lớn. Trang Cẩm Ngôn muốn Chavin đến thành phố S quản lý Viêm Hoa, vì Hoa Phẩm Phác cũng không hiểu gì về quản lý công ty, công ty ít người còn có thể tạm chấp nhận, nhưng khi nhiều người, Hoa Phẩm Phác chắc chắn phải nghỉ, cô sẽ không thể so với Chavin có kinh nghiệm quản lý thực tế còn được đào tạo chính quy, anh sẽ để Viêm Hoa được quản lý theo phương thức tân tiến nhất. Trang Cẩm Ngôn đã tặng ba phần trăm cổ phần công ty, hơn nữa còn nói dóc rằng công ty IT Trung Quốc có tiền đồ xán lạn chói lóa để thuyết phục hai người bạn đến thành phố S, còn với Chavin, ngoại trừ hai điều này, Trang Cẩm Ngôn còn bồi thêm một cú, thành phố S rất nhiều gái xinh, tất cả đều chờ Chavin đến sa ngã mà thôi. Chavin cũng chẳng thèm quan tâm đến hai điều trước mà Trang Cẩm Ngôn đã nói, chỉ với một điều cuối cùng mà đã khiến Chavin lập tức từ chức, thu dọn hành lý đến thành phố S, hắn chính là một trong ba người Trang Cẩm Ngôn đã mời, cũng là người hành động nhanh gọn nhất.
“Chavin là người như thế nào?” Hoa Phẩm Tố biết Trang Cẩm Ngôn thuê nhà chung với một người bạn du học sinh từ Hồng Kông khi ở Mỹ, nhưng lại không rõ lắm tính cách của người tên Chavin kia.
“Tính cách Chavin rộng rãi phóng khoáng, óc tưởng tượng thì luôn phát huy hết mức.” Trang Cẩm Ngôn nghĩ đến sức tưởng tượng của Chavin thì lại cảm thấy muốn cười, Chavin và anh tuyệt đối là hai người có tính cách trái ngược, bản thân Trang Cẩm Ngôn luôn nghiêm túc cẩn thận, lại còn chững chạc.
“Óc tưởng tượng hết mức?” Hoa Phẩm Tố hiếu kỳ, ở Trung Quốc, người có nhiều sức tưởng tượng được mọi người gọi chung là người “ảo tưởng sức mạnh.”
“Ha ha, có cậu ta ở đây, công ty sẽ náo nhiệt hơn rất nhiều.” Trang Cẩm Ngôn liếc nhìn Hoa Phẩm Phác ngồi sau từ kính chiếu hậu, nói thêm: “Phẩm Phác, tính tình Chavin luôn lãng mạn, cậu ta nhìn thấy mỹ nữ thì hay hành động thất thường lắm, em đừng để ý đến cậu ấy là tốt rồi.”
“A, em sẽ không để ý đến anh ta.” Hoa Phẩm Tố nghe thấy Trang Cẩm Ngôn nói, vẻ mặt cô hơi khẩn trương một chút.
“Tên kia rất háo sắc?” Hoa Phẩm Tố bất mãn, nếu mà Chavin háo sắc như thế, sao Trang Cẩm Ngôn lại mời người như thế này đến công ty.
“Phẩm Tố, Chavin không phải tên háo sắc, cậu ta chỉ là yêu tất cả phái nữ xinh đệp mà thôi, chờ một chút em thấy sẽ biết.” Trang Cẩm Ngôn nhanh chóng giải thích.
“Chà, Chavin là Đoàn Chính Thuần à?”
“Không, cậu ta không làm được Đoàn Chính Thuần đâu.” Anh cười.
Ngày hôm sau, sau khi Hoa Phẩm Tố gặp được Chavin ở công ty, cậu mới hiểu được điều hôm qua Trang Cẩm Ngôn khẳng định về Chavin, chính là nguyên nhân Chavin không thể trở thành Đoàn Chính Thuần.
Chavin đại khái chỉ cao có 1m65 đến 1m68, lúc đó, vì sao Hoa Phẩm Tố không xác định rõ ràng chiều cao thực tế của Chavin, cũng bởi vì Chavin mang một đôi dày gia có đế dày cộm làm cậu không xác định được độ cao đế giày.
Chiều cao của Chavin vĩnh viễn là nỗi đau lòng hắn, tóc hắn cũng mãi mãi là phiền não trong cuộc đời hắn, Chavin là con lai Trung-Anh chưa đến ba mươi tuổi, nhưng lại không thừa hưởng gen tốt ở hai vùng Trung-Anh, vậy mà lại kế thừa toàn bộ gen không tốt ở hai nơi, gen đàn ông ngoại quốc biểu hiện rõ rệt trên Chavin, màu tóc nâu hắn ta phần lớn đều tập trung sau gáy, trên mặt lấm tấm tàn nhang, màu da người da trắng khắp người càng làm nổi bật rõ ràng những thứ ấy, còn chưa nói đến vóc người mập mạp chưa tới trung niên mà đã bắt đầu tròn vo.
“Chà chà! Trang! Cục cưng của tôi! Cậu khiến tôi đau khổ quá đi mất!” Chavin vừa thấy Hoa Phẩm Phác duyên dáng yêu kiều, hai mắt liền nhìn chằm chằm, khoa trương đưa tay ôm ngực.
“Tại sao đau khổ?” Hoa Phẩm Tố nhảy đến ngăn cản trước chị gái còn đang kinh ngạc.
“Há! Cậu là con trai?” Chavin vừa thấy Hoa Phẩm Tố thì la làng lên.
“Hừ! Tôi tất nhiên là con trai, chẳng lẽ anh hy vọng tôi là con gái sao?” Hoa Phẩm Tố nhận nhất người nào nói cậu giống con gái, hết lần này đến lần khác tên Chavin kia đều ăn nói hồ đồ đến méo cả sự thật.
“Này! Cậu có thật là con gái thì cũng không cần!” Chavin nghiến răng nghiến lợi nhìn Hoa Phẩm Tố, lại nhìn một chút Hoa Phẩm Phác đang trốn phía sau Hoa Phẩm Tố, lắc đầu thở dài.
“Tại sao?” Hoa Phẩm Tố không hiểu tại sao Chavin đột nhiên lại như quả cầu xỉ hơi.
“Tại sao công ty lại có nhân viên như mấy người! Không những là công nhân, mà còn là cổ đông!” Chavin đấm ngực, hắn không thích yêu đương nơi công sở! Bởi vì nguyên tắc này, Chavin chỉ ước sao phòng làm việc của hắn chỉ toàn là mẫu dạ xoa mới tốt. Bây giờ chẳng những Hoa Phẩm Phác là nhân viên công ty, mà còn là cổ đông, điều này làm cho lời thề không yêu đương chốn công sở của Chavin đã không còn niềm tin vững vàng.
“Trang! Tôi phải về Mỹ đây!” Chavin nghĩ, Hoa Phẩm Phác xinh đẹp nữ tinh như thế nhưng cũng chỉ có thể nhìn, không thể theo đuổi thì thật sự quá là dày vò con tim đa tình của hắn rồi.
“Chavin, ngoài cửa toàn là mỹ nữ, mấy cô ấy đâu không phải nhân viên công ty chúng ta.” Trang Cẩm Ngôn khoanh tay trên ngực, chép miệng nhìn ra bên ngoài.
“Há, thật à” Chavin nhào đến quan sát bên ngoài cửa sổ, công ty Viêm Hoa thuê văn phòng ở khu vực phồn hoa nhất thành phố S này, các cô nàng sành điệu dạo trên phố phường đông vô cùng.
“Trang! Tôi quyết định rồi, hãy để tôi giúp người bạn tốt nhất gầy dựng sự nghiệp, tôi quyết định ở lại thành phố S phấn đấu cùng cậu!” Chavin ghé vào cửa sổ cả buổi mà chảy nước bọt, xoay người tuyên bố với vẻ mặt nghiêm túc.
“Hoan nghênh cậu gia nhập!” Trang Cẩm Ngôn chìa tay với thằng bạn.
“Hoan nghênh anh, Chavin.” Hoa Phẩm Tố cũng nhanh chóng biểu hiện, mặc dù tên Chavin này háo sắc nghiêm trọng, nhưng hình như hắn cũng có nguyên tắc đặc biệt, ít ra còn biết con thỏ không ăn cỏ gần hang, không cần lo lắng chị mình lại bị quấy rối, thảo nào Trang Cẩm Ngôn cũng không lo lắng Chavin sẽ dây dưa với Hoa Phẩm Phác.
“Hoan nghênh!” Hoa Phẩm Phác cũng che miệng bước đến biểu hiện, ban đầu thấy Chavin gian xảo nhìn mình chằm chằm, khiến nỗi sợ dường như trỗi dậy trong lòng cô, nhưng sau khi Chavin cư xử hành động, lại làm cho Hoa Phẩm Phác nhịn không được phải cười lên.
Chavin và ba cổ đông công ty nắm tay nhau, đột nhiên lại xoay người, ôm mặt kêu lên: “Ôi không, tôi thấy tôi vẫn phải đau khổ, sau này mấy người được phép đi cùng tôi!” Chavin chợt phát hiện, bây giờ ở công ty có bốn cổ đông, cả ba đều là trai tài gái sắc, khiến một cổ đông bé nhỏ chỉ chiếm ba phần trăm như hắn làm sao chịu nổi!
“Chavin, đến đây! Tôi dẫn cậu thăm quan công ty, sau này công ty giao lại cho cậu!” Trang Cẩm Ngôn không hề cho Chavin thời gian để hắn tội nghiệp mình hắn, ôm vai Chavin lôi hắn đi vòng công ty.
“A không! Trang! Cậu cũng chỉ có mấy công nhân này thôi ư? Trời ơi, đây là cái công ty mini kiểu gì....”
“A không! Trang, cái gì cậu cũng để tôi làm hết sao, tổng giám thị kiêm tạp vụ sao?.....”
Tiếng hét thất thanh của Chavin không ngừng truyền đến, Hoa Phẩm Tố và chị gái Hoa Phẩm Phác không nhịn được cười phá lên, gặp mặt Chavin ngắn ngủi hơn mười phút đồng hồ, hai chị em cùng không nói mà cùng đều thích anh chàng người Anh có nụ cười rạng ngời này.