- Chun! Cha mẹ biết con bất ngờ nhưng hãy nghe cha mẹ giải thích.
Bà Wu tiến đến gần Chun và nắm lấy tay của anh. Đó là lần đầu tiên anh ở gần mẹ mình đến vậy. Được nắm lấy tay bà đó là giấc mơ của anh từ rất lâu, lâu đến nỗi anh đã bỏ quên nó nhưng giờ thì anh không muốn. Chun gạt tay của bà và nhìn bà với ánh mắt bị tổn thương.
- Các người coi tôi là con từ khi nào vậy? Lại còn là đứa con yêu quý nữa chứ? Chính các người đã vứt bỏ tôi vậy mà giờ lại quyết định tôi sẽ sống chung với ai sao? Các người có bao giờ nghĩ đến cảm giác của tôi chưa? Tự ý rời bỏ tôi và rồi tự ý nói rằng muốn quay trở lại với tôi sao? Các người coi tôi là gì? Là đồ vật lúc cần thì dùng, lúc không cần thì để dự trữ sao?
Chun chua chát hỏi và anh nhìn về phía của ông Wu – ông vẫn luôn lạnh lùng và lãnh đạm như vậy. Người đứng trước mọi người nói rằng anh là đứa con yêu quý của ông, đó là câu truyện cười hay nhất mà anh từng nghe.
- Không phải như vậy! Chun. Chúng ta làm thế là có lý do.
Bà Wu cố gắng kìm nén tiếng khóc để nói với Chun nhưng anh vẫn giữ thái độ thù địch với bà.
- Để tôi nói với cậu ấy.
Bà Wu giật mình vì sự xuất hiện của Tang gia. Chun nhận ra người đàn ông vừa bước vào chính là người đã nói ra lời tiên đoán về cuộc đời của anh. Tang gia xuất hiện ở đây, chẳng nhẽ việc anh đính hôn với Angela là có liên quan đến lời tiên đoán đó.
……………………
……………………….
- Danson! Anh đứng lại! Tôi muốn anh giải thích cho tôi chuyện này.
Angela chặn Danson ở trước cửa. Cô không tin được rằng cô vừa đính hôn với Chun và trong chưa đầy hơn 1 tháng nữa, 2 người sẽ kết hôn.
- Cô muốn biết gì tôi đều hiểu nhưng tôi không thể nói với cô được. Tôi chỉ muốn hỏi cô một điều thôi. Cô có yêu Wu Chun không?
Danson điềm đạm nhìn Angela và mong chờ cô trả lời.
- Tôi… Tôi…
Angela ngập ngừng trả lời Danson. Danson khẽ mỉm cười. Vậy là ít ra anh có thể khiến cô hạnh phúc.
- Cô còn nhớ không Angela? Chính cô đã nói muốn có tình yêu.
Nhưng Angela không biết mình có thực sự muốn có tình yêu này hay không. Vì tình yêu mà cô có dường như không thuộc về cô mà thuộc về một cô gái khác. Khi cái tin đính hôn được công bố, cô đã vô tình nhìn về phía của Chun và Ella. Cô nhận ra sự do dự trong ánh mắt của Chun, cảm giác mong chờ ai đó níu kéo mình của Chun trong ánh mắt đang nhìn Ella.
- Tôi muốn có tình yêu nhưng không phải theo cái cách này. Không phải là ép buộc người khác.
Angela bật khóc và cô cảm giác cô quá mâu thuẫn. Được kết hôn với Chun là niềm hạnh phúc nhưng liệu Chun có hạnh phúc không? Liệu tình yêu này chính là của cô chứ?
Danson khẽ đặt tay lên đôi vai đang run lên của cô: “Hãy tin tôi. Angela! Cô xứng đáng có được tình yêu đó.”
…………………
………………….
Aaron đến Secret và nhìn thấy thằng bạn của anh đang ngồi một góc trong quán. Anh biết chắc chắn Chun đang rối bời vì tin đính hôn với Angela. Có lẽ, giờ thì bạn anh đã nhận ra trong trái tim của mình có một người con gái khác.
- Mình biết thế nào cậu cũng ở đây.
Aaron tiến đến vỗ vai Chun và ngồi xuống bên cạnh anh. Chun mỉm cười nhìn Aaron. Anh biết Aaron muốn hỏi gì anh vào lúc này.
- Vậy là cậu và Angela sẽ kết hôn cùng với bọn mình! Vậy cậu phải gọi mình là anh rể rồi.
Aaron cố gắng chọc cười Chun nhưng có vẻ bạn anh không có ý định cười.
- Nào! Giờ thì hãy kể cho mình nghe chuyện gì đang xẩy ra ở đây vậy?
Chính Chun cũng không biết chuyện gì đang xẩy ra ở đây. Anh vừa được nghe những gì Tang gia nói. Về tất cả những điều anh băn khoăn về cuộc đời của mình. Về lời tiên đoán mà anh chỉ biết một nửa.
- Cái gì? Ý của ông ta là trong tương lai, cậu sẽ chính tay mình giết chết cha của cậu và chính cậu sẽ khiến cho mọi trật tự trên đất nước này bị đảo lộn
Aaron kinh ngạc nghe lời tiên đoán đó. Cuối cùng thì anh hiểu vì sao, cha mẹ của Chun lại không bao giờ đến gặp cậu. Họ sợ rằng nếu có chuyện gì đó xẩy ra thì Chun mới chính là người ân hận suốt cuộc đời này. Chính vì vậy cách mà họ chọn là không xuất hiện trong cuộc sống của anh.
- Đúng vậy. Nhưng ông ấy nói rằng nếu mình cưới Angela thì mọi điều sẽ được thay đổi. Mọi chuyện sẽ không xẩy ra. Ông ấy nói theo kết quả mà ông bói và theo những gì Danson nhận thấy khi ở bên cạnh mình gần nửa năm qua thì Angela có khả năng kiềm chế sức mạnh của mình và cô ấy sẽ giúp mình thay đổi.
- Vậy nên họ muốn cậu cưới Angela?
- Uh! Vậy theo cậu mình có nên cưới không?
Aaron giờ đã hiểu mọi chuyện. Với cương vị là một người bạn, anh rất muốn Chun làm điều này. Angela là một cô gái tốt, Chun đã chịu nhiều đau khổ vì lời tiên đoán đó. Nếu như việc kết hôn này có ích cho anh thì sao Aaron không ủng hộ cơ chứ? Nhưng anh biết một điều rằng, trong trái tim Chun, hình ảnh của một cô gái ngày càng lớn hơn. Phải cố gắng quên một người là điều khó khăn. Anh đã từng phải chịu cảm giác này nên anh rất thông cảm với Chun.
Aaron không trả lời Chun, anh chỉ vỗ vai thằng bạn thân và uống ly rượu của mình. Chun khẽ mỉm cười buồn bã. Anh nên cưới Angela. Vì cô ấy là cô gái tốt, vì anh cũng có cảm tình với Angela, có thể họ sẽ xây dựng tình cảm sau khi kết hôn? Nhưng đôi mắt của một cô gái vẫn luôn khiến anh do dự.
…………………………………
…………………………………..
- Em thật sự muốn giúp chị sao?
Hebe vui mừng hỏi Ella khi cô vừa đề nghị Ella làm phù dâu cho mình và Selina sẽ làm phù dâu cho Angela. Thực ra cô đã hơi do dự khi đề nghị điều này với Ella. Vì cô nhận ra giữa Chun, Angela và Ella dường như có vấn đề gì đó. Cô biết em gái mình thích Chun nên khi cô nghe tin đính hôn cô thực sự cảm thấy vui mừng cho em mình. Nhưng cô lại do dự khi cô biết mối quan hệ giữa Chun và Ella không bình thường. Cô phát hiện, Chun thường hay nhìn Ella và quan tâm tới Ella những điều nhỏ nhất. Cô nhận ra sự dịu dàng trong ánh mắt của Chun khi quan sát Ella làm việc, điều mà cô đã cố tìm kiếm ở anh khi nhìn em gái cô nhưng không thấy.
Nhưng khi Ella vui vẻ nhận lời, Hebe nghĩ cô đã nghĩ ngợi quá nhiều
- Vậy chị về nhé! Mai sẽ chụp ảnh cưới. Em và Jiro nhớ đến nhé.
Hebe mỉm cười và đứng lên chào Ella và Jiro.
Sau khi Hebe đi, Jiro ngạc nhiên: “Sao Chun và Angela lại vội vàng tổ chức đám cưới như vậy nhỉ? Thật kỳ lạ.”
Ella vừa dắt cún Chun vào nhà vừa khẽ nói: “Là vì lời tiên đoán đó.”
Jiro nhìn theo Ella bước vào trong nhà mà anh không biết Ella đang nghĩ gì. Anh nhận ra Ella có tình cảm với Chun, những gì xẩy ra giữa họ không bình thường nhưng nếu thế tại sao Ella dường như không có phản ứng gì về việc Chun sẽ kết hôn. Nếu như Ella khóc hay buồn thì anh có thể hiểu được nhưng cô ấy lại bình thản đến ngạc nhiên và còn có vẻ thật lòng chúc phúc cho họ.
- Khoan đã! Dừng xe!
Hebe đột nhiên nói với người tài xế, cô nhận ra chiếc xe ở trước căn nhà gỗ kia rất quen. Đó đúng là của dì cô – Julia. Nhưng sao Dì cô lại ở đây? Hebe ngước nhìn tấm bảng hiệu trước cửa căn nhà – “Bác sĩ Cao”. Đây là người mà cô đã gặp trong viện.
- Tiểu thư! Chuyện gì vậy?
Người tài xế lo lắng hỏi Hebe nhưng sau đó ông thấy Hebe không nói gì.
- Không sao! Chú cho xe chạy đi.
Hebe mỉm cười, có lẽ chắc cô đã quá nhạy cảm chăng? Dường như Julia và người phụ nữ họ Cao đó quen nhau.
Julia đến gặp chị mình để báo việc sắp tới 2 đứa con của bà sẽ kết hôn và muốn chị mình đến dự.
- Thì ra là thế. Nhanh thật loáng cái bọn trẻ đã lớn rồi. Nhưng chị không chắc có đi được không.
Bác sĩ Cao vừa mỉm cười vừa đặt tách trà xuống trước mặt của Julia. Cũng từ hôm đó, em gái bà không thắc mắc về việc của Ella nữa. Bà có thể yên tâm tiếp tục ở bên cạnh chăm sóc Ella và không làm ảnh hưởng đến ai. Vì thế, để tránh có chuyện gì không hay xẩy ra, bà không nên đến đám cưới đó.
- Chị này! Cô bé Ella đó khoẻ không?
Bà Cao giật mình vì em gái của mình đột nhiên nhắc đến Ella, bà khẽ đặt tách trà xuống bàn và lo lắng hỏi: “Sao em lại đột nhiên muốn biết về Ella?”
Julia nhìn thái độ của chị mình và bỗng nhiên thấy nghi ngờ, dù bà tin những lời chị nói và dành tình cảm cho Angela nhiều hơn nhưng cô bé Ella đó vẫn khiến bà thỉnh thoảng suy nghĩ.
- Em chỉ muốn hỏi thăm thôi. Vì con bé cũng từng cứu Hebe mà.
Julia bình tĩnh chờ phản ứng của chị mình. Bà Cao khẽ mỉm cười: “Ah! Ella vẫn khoẻ.”
- Vậy sao?
Julia nâng cốc trà lên và khẽ nhấp môi, chị bà vẫn đang giấu bà điều gì đó.