• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tan học, Hàn Mặc Thần muốn về cùng Tiếu Sam nhưng cô lại nói có việc, bảo hắn về trước. Còn không để hắn kịp hỏi xem là đi đâu.

Tiếu Sam vừa rời đi không lâu, Lâm Tần Y đã đến trước xe hắn, sau đó nhăn nhó nói

" A Thần, thấy cậu thật may quá, cậu có thể chở tớ về nhà được không, tài xế nhà tớ hôm nay bị ốm nên nghỉ rồi ".

Hàn Mặc Thần cũng không nghĩ gì, dạo này hắn thấy Lâm Tần Y đã yên ổn giống như trước, cho nên liền nghĩ cô đã bình thường, nên cũng cư xử bình thường với cô, chỉ có điều không giống như lúc ở nước ngoài, coi cô như một đứa em gái. Hiện tại miễn cưỡng coi như bạn bè, liền đồng ý.

Trên đường, Lâm Tần Y xem chừng rất vui vẻ, cô ta nhắc rất nhiều chuyện lúc còn ở nước ngoài, Hàn Mặc Thần thỉnh thoảng đáp lại vài câu cho có.

Lâm Tần Y nói chuyện một lúc, sau đó vờ như lơ đãng hỏi

" À mà sắp tới sinh nhật bác gái, cậu đã chuẩn bị gì chưa? "

Đáng lẽ hôm nay định tan học xong sẽ cùng Tiếu Sam đi mua quà, nhưng cô ấy lại bận việc chạy mất.

" Chưa có, định cùng Tiểu Sam Sam đi, nhưng cô ấy bận mất rồi ". Hắn đáp

" Tiểu Sam Sam sao? Hay là tớ đi cùng cậu cũng được, tớ lựa quà rất chuẩn đấy ". Nhắc tới Tiếu Sam, trong lòng Lâm Tần Y liền tràn đầy ganh ghét, nhưng cô ta vẫn phải dịu dàng ôn nhu đề nghị.

Hàn Mặc Thần nghĩ một lát, vậy cũng được, đỡ cho lại phải lôi Tiếu Sam đi, cô ấy ở bên ngoài chịu lạnh rất kém.

Cho nên, hắn cũng cùng Lâm Tần Y đến một cửa hàng theo sự chỉ dẫn của cô ta.

Hàn Mặc Thần chậm rãi nhìn cả một đống đồ lấp lánh, trên đầu đã đầy vạch đen, để một đứa con trai đi lựa quà, đúng thật là đau đầu.

Lâm Tần Y ở phía sau, cách hắn khoảng một quầy hàng, cô ta lấy cái điện thoại của mình ra, sau đó giơ một cái khăn choàng màu hồng phấn ngọt ngào lên không trung, nhanh chóng chụp một tấm hình "vô tình" dính bóng lưng Hàn Mặc Thần. Xong việc, cô ta lại đến chỗ Hàn Mặc Thần, thản nhiên lựa đồ cùng hắn.

***

Chiều tối, Giang Cửu đưa Tiếu Sam về đến trước cổng nhà, cô vẫy tay

" Tớ vào đây, cậu mau về đi "

" Ừ.... Này, Tiếu Sam... ". Giang Cửu gọi giật lại.

Cô quay đầu, hai tay đút trong túi áo bông, hơi thở quá lạnh mà thành những vệt khói trắng

" Sao thế? "

" Tại sao cậu lại đồng ý? ". Trong mắt cậu hoàn toàn là khó hiểu.

Tiếu Sam cười, không nói gì quay đầu đi vào nhà.

***

Buổi tối, sau khi gian nan giải hết đống bài tập trên lớp, Tiếu Sam nằm lăn ra giường.

Nói thật, nếu cô là bộ trưởng bộ giáo dục, chắc cô đã sớm cho giải tán hết mấy cái trường học rồi quá. Năm cuối đúng là quá bức người.

Nằm nghỉ một lúc, cô lại bò dậy lấy điện thoại nên weibo, vừa vặn bảng tin liền hiện lên bài post của Lâm Tần Y. Là một bức ảnh chụp khăn choàng kèm theo cái cap: Khăn choàng thật đẹp, rất thích.

Tiếu Sam nhấn tim, sau đó phát hiện có cái gì đó không đúng, liền nhìn lại một lần nữa.

Bóng lưng kia...

TMD, là bóng lưng Hàn Mặc Thần!

Còn chưa kịp phản ứng, tin nhắn của Tô Tô xuất hiện, cô mở ra coi

<< Tiểu Sam Sam, diễn đàn trường oanh tạc ra như thế mà sao cậu im ắng thế hả, còn bấm thả tim cho Lâm Tần Y kia nữa? >>

Mặc dù đã rời đi, nhưng Tô Tô vẫn luôn theo dõi diễn đàn trường, nhỡ đâu lại có đứa mang anh người yêu chị đây nên thì biết đường cập nhật nhanh chóng, cho nên cô biết chuyện này là hiển nhiên.

Tiếu Sam nhắn lại một tin đã biết, sau đó mò lên diễn đàn trường. Thật không ngờ, mấy cái đứa bát quái trong trường đã bình luận cái chủ đề này vô cùng ác liệt.

Dưới tấm ảnh chụp lại bài post của Lâm Tần Y, một chuỗi bát quái như thế này:

Bé thỏ nhỏ: << Lâm nữ thần đi cùng Hàn nam thần, không phải Hàn nam thần đang hẹn hò với Tiếu Sam sao, chuyện gì xảy ra thế? >>>

A Tửu đẹp zai: << Chắc chắn là chiếc khăn kia là Hàn Mặc Thần tặng cho Lâm Tần Y, xem ra cậu ta cùng Tiếu Sam đã chia tay rồi >>

Hoa ba cánh: << Nhất định là nhầm lẫn, sáng nay tôi còn tận mắt thấy Tiếu Sam và Hàn Mặc Thần rắc thức ăn chó đấy >>

Nam tử hán, đại trượng phu: << Không chừng tan học đã chia tay thì sao? Có thể mà:v >>

Mạc công tử: << Hoặc là sau lưng lén lút thì sao? Chậc, cũng tội nghiệp Tiếu Sam quá đấy >>

Haha, hiện tại Tiếu Sam lướt bình luận mà không nói nên lời.

Cái cô chắc chắn nhất hiện giờ, chính là đây đích thị là bóng lưng Hàn Mặc Thần, không thể nhầm lẫn.

Ở bên kia, Lâm Tần Y nhận được thông báo nhấn tim của Tiếu Sam, sau đó lại lên diễn đàn trường nhìn mọi chuyện dần đi xa, cô ta nhếch mép, ấn xóa bài post của mình.

Vài phút sau, tin nhắn của Hàn Mặc Thần gửi đến. Là bài chụp trên diễn đàn, hắn nhắn hai chữ ngắn gọn: << Giải thích!>>

Lâm Tần Y lấy ly cà phê trên bàn nhấp một ngụm, chậm rãi nhấn lại một tin, thản nhiên

<< Xin lỗi, là tớ thấy chiếc khăn choàng quá đẹp, muốn chụp một tấm lại vô tình trúng cậu, hiểu nhầm thôi, tớ đã xóa bài post rồi, không tin cậu nhìn xem >>

Sau đó cô ta gửi một bức ảnh cho Hàn Mặc Thần, rồi lại nhắn

<< Ôi, tớ gửi nhầm, để tớ gửi lại >>

Cô ta lại gửi bức ảnh chụp lại wall đã trống, hài lòng mỉm cười. Đúng là đã xóa, nhưng là xóa lúc mọi chuyện đã um sùm, lúc mà Tiếu Sam đã - biết!

Mà bức ảnh cô ta "vô tình" gửi nhầm, chính là bức ảnh chụp Tiếu Sam và Giang Cửu ở trên sân thượng.

Lâm Tần Y nhếch mép. Tiếu Sam, để tôi xem lần này cô làm thế nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK