“Tuỳ anh, em cũng không muốn ăn thứ gì!” Đông Thu Luyện cười, thời tiết có chút xấu, tựa như trời sắp mưa.
Khi dừng xe ở dưới lầu của Bạch thị, Tiêu Hàn vừa xuống xe thì có một đoàn phóng viên chạy đến, “Tiểu tổng, không biết ngài biết tin Bùi tiểu thư mang thai không? Ngài đối với việc này có ý kiến gì không?”
“Đúng vậy, Bùi tiểu thư lúc đi ra khỏi bệnh viện phụ sản, nghe nói là đến khoa phụ sản, không biết ngài có nhận được tin không, không biết là đứa bé này phải là con của ngài không?” Tiêu Hàn nghe mọi người nói một câu, sắc mặt từ từ trầm xuống.
Mà Đông Thu Luyện đang ngồi ở trong xe cảm thấy tay chân đều lạnh cả lên, cô ngồi dựa lưng vào ghế, cúi đầu, cảm thấy cổ họng của mình giống như đang bị vật gì đó nghẹn lại, nghẹn ngào nói không thành lời.
Con ngươi của Tiêu Hàn chợt loé lên một tia nguy hiểm, anh muốn nhìn một chút, chính anh chưa từng đụng qua cô ta, thì cô ta sao có thể mang thai con của anh, lúc này Bạch Thiếu Hiền đã ôm Tiểu Dịch đi ra, làm cho đám phóng viên tản ra, đưa tay che đầu của Tiểu Dịch, tựa như không muốn Tiểu Dịch nhìn thấy cảnh như vậy.
Nhưng những phóng viên này đều là vô khổng bất nhập, Tiểu Dịch lại thông minh, nghe lời này, lập tức nổi giận, đưa tay vỗ vỗ bả vai của Bạch Thiếu Hiền, Bạch Thiếu Hiền buông tay che đầu của Tiểu Dịch ra, Tiểu Dịch ngẩng đầu nhìn một đám phóng viên sau có tươi cười như một ánh mặt trời, trong nháy mắt làm những phóng viên nữ đều bị thôi miên, hận không thể đến xoa lên cái mặt nhỏ nhắn non mềm của Tiểu Dịch.
“Ai nói cô ta mang thai, có lẽ là bênh phụ khoa không chừng, các người đừng đến việc người ta bị bệnh phụ khoa mà chụp lên đầu ba ba tôi!”. Lập tức mọi người không thể bình tĩnh nỗi, chính Bạch Thiếu Hiền cũng bị câu nói này của Tiểu Dịch mà cứng người, Tiêu Hàn hướng về phía Tiêu Dịch vụng trộm dựng thẳng ngón cái, tốt lắm!
Tiêu Hàn đi tới, tiếp nhận Tiểu Dịch từ trong tay Bạch Thiếu Hiền còn đang hoá đá, Tiểu Dịch cười thật tươi đưa tay ôm lấy cổ của Tiêu Hàn, bán vào tai của Tiêu Hàn nói: “Ba không phải là đem lão phù thuỷ kia lớn bụng chứ, coi như làm người khác lớn bụng thì ba chỉ cần bảo một người đi là được rồi…” Lúc nói chuyện tỏ ra bất đắc dĩ, cái này làm cho Tiêu Hàn không bình tĩnh nỗi!
Đây là ý gì, chính anh cũng không rõ, ý của cậu bé là gì, “Cái kia, ba ….”
“Ba, con biết rõ, mẹ không có ở đây, ba là một người đàn ông nên cũng có lúc phải phát tiết, cái này con có thể hiểu, nhưng lão phù thuỷ kia xấu như vậy, thật thiệt thòi như vậy mà ba còn xuống tay được, con thật bội phục ba!” Tiểu Dịch nói xong che miệng cười trộm.
“Chuyện này tôi không biết là ai truyền đi, nhưng tôi sẽ truy cứu về mặt pháp luật, nếu những lời đồn đãi này làm tổn thương đến người nhà tôi, tôi sẽ không để yên, còn người phụ nữ đó tôi chưa bao giờ chạm qua kì thật tôi muốn nhìn một chút trong bụng của cô ta là con của ai! Cho rằng tôi là quả hồng mềm sao!” Tiêu Hàn nói xong ôm Tiểu Dịch lên xe!
Khi Tiểu Dịch lên xe thì nhìn thấy Đông Thu Luyện liền nhào tới, “Mẹ, người phụ nữ đó ba cũng chướng mắt, xấu như vậy, nhất định là tự quấn lấy ba!” Tiêu Hàn cảm thấy có chút kì quái, tiểu tử này sao có lòng giúp anh nói chuyện, nhưng là Tiêu Hàn sẽ không chủ quan như vậy!
“Nhưng nếu ba nói xin lỗi con và mẹ, thì con và mẹ sẽ đi tìm ông nội cùng ông cố, nói với họ để họ thu thập tiểu yêu tinh kia!” Đông Thu Luyện vui vẻ, bởi vì nghe được lời nói lúc nãy của Tiêu Hàn, Đông Thu Luyện cảm thấy tốt lên, bây giờ lại nghe lời nói của Tiểu Dịch, lập tức vui vẻ, nhìn vẻ mặt khó coi của Tiêu Hàn làm trong lòng cô càng thêm vui vẻ.
“Đề nghị này rất tốt!” Đông Thu Luyện ôm Tiểu Dịch vào lòng, ba người đang thương lượng chỗ ăn, Tiêu Hàn muốn mở máy lên nghe nhạc, thì trong radio phát lên tin tức, tay còn chưa kịp chuyển đài thì nghe radio truyền tin: “Hiện tại, chúng tôi đang hiện trường họp báo của Bùi Tử Đồng tiểu thư, Bùi tiểu thư đáp lại lời nói của Tiểu tổng khi ở Bạch thị, hiện tại chúng ta cùng xem Bùi tiểu thư nói những gì!”
“Huýt…” Tiểu Dịch ngồi ở phía sau huýt sáo, Đông Thu Luyện nhíu mày, “Cái này là con học của ai, ai dạy cho con huýt gió, huýt sao?” Huýt gió và huýt sao là giống nhau, hẳn là cùng một người dạy.
“Là chú nhỏ!” Quả nhiên là vậy, hai người lớn đều trầm mặc, ngoại trừ chú nhỏ trong đầu toàn là bã đậu thì còn ai có thể dạy cho con nít huýt gió, huýt sáo, nhất là ánh mắt cũng muốn bắt chước, Đông Thu Luyện cảm thấy không chịu nỗi!
"Bùi tiểu thư, Tiểu tổng đã phủ nhận quan hệ với cô, chẳng lẽ cô không có mang thai sao? Có phải như lời của tiểu thiếu gia Tiêu thị nói, cô vào khoa phụ sản thật ra là…" Xung quanh truyền đến tiếng cười, lời nói của Tiểu Dịch làm cho mọi người ghi nhớ, Bùi Tử Đồng này nếu muốn cùng Tiêu gia dựng lên quan hệ, rất khó a..
"Tôi đi theo Hàn hơn một năm, chẳng lẽ các người tin là chúng tôi không có gì sao…" Nói xong là một trận than khóc, nước mắt như mưa, làm cho Tiêu Hàn hết sức lúng túng, Tiểu Dịch nhạo báng nói, "Ba, quả thực ba có thể xuống tay, đối với khuôn mặt của người phụ nữ như vậy, quả là thiệt thòi cho ba, còn có thể nuốt xuống được…"
"Ý của Bùi tiểu thư là cô mang thai…" Bùi Tử Đồng tựa như không nói gì, nhưng rất nhanh có phóng viên đặt ra câu hỏi, "Tiểu tổng có một đứa con, mặc dù mọi người chưa từng gặp qua mẹ đẻ của cậu bé, nhưng Bùi tiểu thư nếu có gả đi thì cũng chỉ được xem là mẹ kế…. "
Cái này làm Tiểu Dịch không vui, "Ba, chúng ta đến nơi họp báo đi!" Tiêu Hàn cũng có tính toán như vậy, nếu Bùi Tử Đồng với thái độ không thừa nhận cũng không phủ nhận, đoán chừng ngày mai phóng viên sẽ vây kín Tiêu thị, hơn nữa, chính anh vừa mới cùng Đông Thu Luyện tìm hiểu một chút, thì làm sao có thể để cho người phụ nữ này phá hư được.
Chỉ là không ngờ lá gan Bùi Tử Đồng rất lớn, thật sự cho là tính tình anh tốt thì coi anh như mèo bệnh đi, anh lại muốn nhìn một chút, Bùi Tử Đồng cô ta có thể làm trò gì nữa!
"Cô ta bôi nhọ ba coi như xong, vốn chính là vậy, thế nhưng muốn cướp vị trí của mẹ, thật sự là không chịu được, không thể chịu được!" Tiểu Dịch nắm chặt quả đấm, lên tiếng.
"Cái gì là anh coi như xong, ý của con là gì! "Tiêu Hàn không vui, tiểu tử này nếu như ngày nào đó có thể sống hoà bình với anh thì sẽ chết sao!