• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điền Miêu Miêu nhìn kỹ hơn, quả thật là giống hệt Lăng Sấm từ ảnh đại diện cho đến cái tên.

Cô nhấn vào ảnh đại diện của đối phương, nhấp vào khung chat.

Đúng là Lăng Sấm.

Điền Miêu Miêu:! Anh cũng quen Phạm Hinh Dư?

Lăng Sấm:?

Lăng Sấm vào nhóm xem mới phát hiện Điền Miêu Miêu vừa mới vào nhóm.

Lăng Sấm:...Anh quen chú rể.

Lăng Sấm: Hồi đại học anh với anh ấy chung đội bóng rổ.

Điền Miêu Miêu: Trùng hợp quá đi, cô dâu là đồng nghiệp ở khách sạn cũ của em [che mặt]

Hai người còn đang nói chuyện thì Phạm Hinh Dư bất ngờ tag họ vào nhóm.

Phạm Hinh Dư: @AAAMiêu Miêu BBQ @Lăng, đừng nói avatar của hai người là avatar cặp đấy nhé!

Điền Miêu Miêu:...trùng hợp, đều là khối xếp mà

Lão Chu: @AAA Miêu Miêu BBQ, em bán đồ nướng à?

Phạm Hinh Dư: Thì khách sạn ngủm rồi nên Miêu Miêu tới cửa Bắc chợ đêm bày quầy bán

Lão Chu:? Lăng Sấm cũng bày quầy ở cửa Bắc chợ đêm

Phạm Hinh Dư:???

Bé thỏ hoàn hảo: Vậy phù dâu và phù rể của chúng ta là người yêu của nhau à?

Đừng đến đây mà: [hưng phấn] [kích thích] [hóng hớt]

Điền Miêu Miêu:...

Lăng Sấm: Đúng là quen thật

Bé thỏ hoàn hảo: Duyên phận này...hay là hai người kết hôn với nhau đi

Điền Miêu Miêu: “...”

Tùy tiện thế à!

Lão Chu: Khụ, đừng đùa nữa, Lăng Sấm của bọn tôi không thích vậy

Lăng Sấm: Không sao đâu

Lão Chu:???? Khi còn đi học có người trêu cậu với Đinh Dao là trông cậu như muốn đoạn tuyệt với người ta vậy!

Lăng Sấm: Tôi trưởng thành

Lão Chu:...Được thôi

Anh cảm thấy mình chắc chắn đã bỏ lỡ điều gì đó nên lập tức gõ tìm WeChat của Tần Ngạn.

Quả nhiên lúc này luật sư Tần vẫn đang chăm chỉ tăng ca, ban đầu lão Chu mời anh làm phù rể vì biết Lăng Sấm không thích mấy chuyện như vậy. Nhưng Tần Ngạn nghiện tăng ca, bận không có thời gian đến nên đành tìm Lăng Sấm.

Anh vừa nhắc tới tên Điền Miêu Miêu với Tần Ngạn là Tần Ngạn đã nói chuyện không dứt.

Lão Chu tỉnh ngộ, hóa ra bức ảnh chụp từ góc nhìn bạn gái mà Lăng Sấm đăng trong khoảnh khắc lần trước thực ra là do Điền Miêu Miêu chụp!

Một lát sau, trong nhóm phù rể phù dâu còn có một người nữa, chính là Tần Ngạn.

Tần Ngạn: Xin chào mọi người, tôi không phải phù dâu hay phù rể, tôi chỉ đến đây góp vui thôi [chọc cười]

Điền Miêu Miêu:...

Đến góp vui cho ai? Chắc không phải cô đâu nhỉ.

Lăng Sấm: Luật sư Tần không tăng ca à?

Tần Ngạn: Kết hợp làm việc và nghỉ ngơi, không ngờ bà chủ Điền và sếp Lăng có thể xuất hiện trong nhóm này cùng một lúc

Đừng đến đây mà: [hưng phấn] [kích thích] [hóng hớt]

Phạm Hinh Dư: Khụ khụ, giờ cũng muộn rồi, tôi chỉ nói vài câu thôi, sáng thứ bảy mọi người đến chọn đồ, tôi sẽ gửi vị trí vào nhóm.

Bé thỏ hoàn hảo: OKK

Điền Miêu Miêu bấm vào vị trí Phạm Hinh Dư gửi xem một chút, đó là một cửa hàng áo cưới ở trung tâm thành phố, tuy cách chỗ cô hơi xa nhưng có thể đi tàu điện ngầm.

Cô cũng gửi một động tác tay ok qua, Lăng Sấm nhắn riêng cho cô ngay: “Thứ bảy anh đưa em đi đến đó cùng.”

Điền Miêu Miêu hơi sửng sốt, sau đó nghĩ tới lời nói của bảo vệ ở cổng ngày hôm qua với mình.

Hình như Lăng Sấm ngày càng thường xuyên đến đón mình hơn thật!

Dù trong lòng nghĩ như vậy nhưng cô vẫn thành thật dùng ngón tay gõ hai chữ “Vâng ạ“.

Điền Miêu Miêu: Vậy em đi ngủ trước, ngủ ngon

Lăng Sấm: Ngủ ngon.

Sau khi nói chúc ngủ ngon với Lăng Sấm xong, Điền Miêu Miêu tắt đèn trong phòng rồi nằm xuống. Ban đầu trước khi ngủ thấy có người mắng mình trong nhóm cô còn sợ mình không ngủ được, nhưng giờ trong đầu cô chỉ còn lại—cô và Lăng Sấm có duyên quá đi!

Sau khi lượng người cao điểm ngày hôm qua trôi qua, dòng người ở cửa Bắc chợ đêm dần dần trở lại bình thường, cuối cùng cũng không có streamer nào đến phát trực tiếp nữa.

Hôm qua có vài streamer đến chỗ cô và Lăng Sấm check-in, cô còn có thể chịu đựng được nhưng Lăng Sấm lại không thích lắm, suốt thời gian đó không cho những streamer kia sắc mặt tốt.

Nhưng sau khi Điền Miêu Miêu lên mạng xem lại mới phát hiện vẻ mặt lạnh lùng của Lăng Sấm càng khiến người xem trực tiếp la hét nhiều hơn.

Xem ra mọi người đều rất hài lòng với điều này.

Khi cô tranh thủ lúc rảnh rỗi chạy tới nói chuyện với Lăng Sấm cũng không khỏi nhắc tới chuyện này, nói nếu sau này anh không bán cơm chiên nữa cũng có thể tự mình bắt đầu phát sóng trực tiếp, nói không chừng một lần phát trực tiếp có thể được khen thưởng mấy triệu.

Lăng Sấm cười hỏi cô: “Giám đốc Miêu là người phụ nữ giàu có đầu bảng của anh hả?”

“...” Điền Miêu Miêu giả vờ ho khan, cô muốn thành người phụ nữ giàu có thật, cũng không ngại đập để lên đầu bảng của anh, ngẫm lại vẫn rất đã ghiền.

“Nghe nói người đứng đầu bảng có phúc lợi đặc biệt.” Điền Miêu Miêu nhìn anh nói.

Lăng Sấm hơi nhướng mày, hỏi cô: “Phúc lợi đặc biệt gì?”

“...Chính là loại cho người trưởng thành đó.”

Lăng Sấm nhìn cô một hồi rồi bỗng nhiên nghiêng người lại gần cô, hơi thở ấm áp của anh phả thẳng vào mặt cô khiến trái tim cô nóng lên theo.

“Như vậy à?” Lăng Sấm đè thấp giọng hỏi cô, mang theo một sự gợi cảm khó tả.

Tim Điền Miêu Miêu đập thình thịch, khí tức nam tính của Lăng Sấm từ trên cao bao phủ lấy cô như thể có một cái bẫy kín khí được giăng sẵn cho cô.

Nếu đây không phải cửa Bắc chợ đêm thì cô còn định làm chút gì đó.

“Có khách gọi em rồi, em đi đây!” Điền Miêu Miêu nói rồi nhanh chóng rời khỏi quầy cơm chiên của Lăng Sấm. Lăng Sấm cong khóe môi, vừa rồi nào có ai gọi cô đâu?

“Khụ khụ,“ ngược lại trước quầy hàng của Lăng Sấm có một khách hàng muốn mua cơm chiên, “Một phần cơm chiên lạp xưởng, cảm ơn.”

“Được.” Lăng Sấm bình tĩnh đáp lại, bắt đầu làm cơm cho người ta. Cơm chiên lạp xưởng là món đặc trưng của lăng Sấm, trước nay rất được ưa chuộng, nhưng do lạp xưởng anh tự làm vào mùa đông nên số lượng có hạn, nếu bán hết phải chờ đến năm sau mới có lại.

Năm ngoái anh đã làm rất nhiều, tưởng sẽ đủ bán cả năm, nhưng công việc buôn bán tốt hơn anh tưởng nhiều nên chỉ có thể trụ đến tháng 10 thôi.

Bây giờ cơm chiên lạp xưởng ăn một phần là bớt một phần.

Lăng Sấm chiên lạp xưởng với cơm bằng vẻ mặt bình tĩnh nhưng không hiểu sao khách đang chờ cơm lại lúng túng: “À này, vừa nãy tôi không phá hỏng chuyện tốt của ông chủ Lăng phải không?”

Lăng Sấm ngẩng đầu nhìn người đó, nói: “Anh suy nghĩ nhiều rồi.”

Khách: “......”

Khoảng cách vừa rồi giữa anh với bà chủ Điền chính là sẽ hôn ngay đó!

Sau khi người đó mang cơm chiên lạp xưởng rời đi, lượng khách hàng trước quầy của Lăng Sấm ngày càng đông, chẳng bao lâu đã phải xếp hàng như thường lệ.

Chớp mắt đã là thứ sáu, trước khi dọn quầy Lăng Sấm đặc biệt nói với Điền Miêu Miêu chuyện mai anh sẽ tới đón cô.

Mấy vị khách đang ăn đồ nướng bên cạnh nghe thấy cuộc nói chuyện giữa hai người họ lại bắt đầu buôn chuyện ngay: “Ngay mai bà chủ Điền lại đi hẹn hò với ông chủ Lăng à? Vậy mai không ra bán nữa hả?”

“Nào có nào có, mai tôi vẫn ra bán như thường lệ.” Điền Miêu Miêu vội vàng giải thích, “Chúng tôi không hẹn hò mà là một người bạn đang chuẩn bị cưới nên nhờ chúng tôi giúp thôi.”

“Ồ... Hai người định giúp chuẩn bị tiệc à?”

“...Không đến mức đó.” Nào có ai kết hôn lại bày thịt nướng với cơm chiên ở tiệc.

Lăng Sấm khẽ cười, hẹn thời gian với cô xong thì về trước. Vốn dĩ anh còn muốn ở lại giúp Điền Miêu Miêu một lát, nhưng giờ nếu anh ở lại đây sẽ bị khách nơi này hỏi tận gốc rễ mất.

Điền Miêu Miêu cũng dọn quầy trước mười hai giờ, Điền Đậu Đậu biết đến chiều mai cô mới về đã cảm thấy cuộc sống thật vô vọng: “Cho nên ngày mai em phải tự đi lấy đồ ăn, thái ra rồi xiên?”

Điền Miêu Miêu nói: “Thay đổi góc nhìn đi, ngày mai chị không ở đây thì chỉ có em và Chúc Tinh thôi.”

Điền Đậu Đậu: “!”

Vẫn là chị gái mình nghĩ thoáng hơn!

Mặc dù ngày nào cậu với Chúc Tinh cũng làm chung nhưng thời gian hai người ở riêng bên nhau rất ít, ngày mai đến chiều chị gái mới về quả đúng là cơ hội ngàn năm có một!

“Ngày mai biểu hiện cho tốt đấy.” Điền Miêu Miêu vỗ vai Điền Đậu Đậu rồi quay người trở về phòng.

Bây giờ Điền Đậu Đậu đã bắt đầu căng thẳng, ngày mai cậu phải nói gì với Chúc Tinh mới không bị tẻ nhạt? Trưa nên nấu món gì đây? Cậu nhớ tới Chúc Tinh thích ăn sườn xào chua ngọt, hay là ngày mai làm món sườn xào chua ngọt nhỉ?

Chúc Tinh cũng đã nghe Điền Miêu Miêu nói ngày mai chị ấy sẽ đi chọn đồ với Lăng Sấm, đến chiều mới về, còn nói phải phiền cô và Điền Đậu Đậu chuẩn bị xiên.

Sự chú ý của Chúc Tinh chỉ ở hai từ “chọn đồ”, mặc dù Điền Miêu Miêu nói làm phù dâu phù rể nhưng làm tròn lên thì là kết hôn rồi!

Lăng Đan Miêu Dược quả nhiên là CP trưởng thành, đã tự mình đi theo trình tự rồi!

Khế edit.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK