• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor & Beta: Hann

Chết thật, Nam Chi đã thấy động lòng với câu nói này rồi.

Động lòng không phải vì việc chọn kịch bản, mà là việc đến nhà của Chu Tự Bắc.

Tuy rằng cô rất muốn giữ hình tượng e dè nhưng Nam Chi vẫn không nhịn được lập tức đồng ý luôn rồi…

Cô còn chưa kịp phấn khích thì Diêu San đã gọi điện thoại cho cô bảo cô phải tham gia một chương trình giải trí để tuyên truyền cho phim “Vấn Tiên”.

“Chị thật sự muốn em đi tham gia show giải trí sao?” Nam Chi hơi lo lắng: “Em không giỏi lắm về việc tham gia mấy cái show như thế này, phải làm sao bây giờ?”

“Không cần lo lắng, Dịch Hạo, Ngô Mộng Dĩnh và Giang Phong Ngạn cũng sẽ tham gia chương trình cùng em. Còn có bọn họ ở đó nên em sẽ không cần phải tỏ ra hài hước nhiều lắm đâu.” Diêu San an ủi Nam Chi: “Chương trình “Tinh quang lộng lẫy” này chính là show nổi nhất chiếu vào thứ bảy trên đài truyền hình Anh Đào đấy. Nếu như các em đi quảng bá ở đài truyền hình Anh Đào thì bộ phim sẽ được tuyên truyền rộng rãi hơn nhiều”

Nam Chi nghe vậy nên đành phải đồng ý: “Được, em đi là được.”

“Chị sẽ đưa kịch bản cho em trước, MC của “Tinh quang lộng lẫy” là một người có kinh nghiệm lâu năm rồi. Đến lúc đó chắc chắn MC này sẽ tạo phản ứng tốt thôi. Em cứ làm như bình thường là được.” Diêu San biết cô lo lắng nên mở miệng an ủi: “Yên tâm, đến lúc đó chị cũng sẽ đi cùng em.”

Nghe vậy khiến Nam Chi bình tĩnh hơn nhiều. Có lẽ cô buồn lo vô cớ quá rồi. Đến lúc đó có nhiều người quay chương trình như vậy mà, cô cũng không cần thiết phải sợ hãi như vậy.

“Được, chị nhớ đưa kịch bản cho em xem trước. Em muốn làm quen trước với chương trình một chút.”

“Chị sẽ tìm tổ tiết mục trước.” Diêu San cười cười, sau đó cô ấy còn nói thêm: “Mặc dù em với Chu tổng đang yêu đương nhưng nhớ kỹ cho chị, trong thời gian này nhất định phải chú ý vì bây giờ em đang quảng bá bộ phim mới, bộ phim điện ảnh cũng dự định công chiếu trong năm nay. Trong thời điểm quan trọng như thế này mà bị tung tin yêu đương thì không tốt lắm.”

Nam Chi hiểu ý của Diêu San nên gật đầu nói: “Yên tâm đi, em có chừng mực.”

“Tất nhiên chị biết em có chừng mực.” Diêu San cười khổ: “Chị chỉ sợ Chu tổng không đúng mực thôi. Chị nghe Tề Tín nói Chu tổng bảo cậu ấy tuyên truyền phim của em trong vòng bạn bè, kêu gọi mọi người xem “Vấn Tiên”, bảo là muốn tăng rating cho em.”

“…” Nam Chi vừa cảm thấy vui vẻ vừa buồn cười: “Để em nói với anh ấy không cần phấn khích như vậy.”

“Còn nữa đừng nắm tay trong thang máy!” Diêu San nói thêm một câu: “Nếu như chị không có đứa em trai làm ở phòng an ninh thì cũng không biết em là nghệ sĩ của chị nữa. Chị cũng không biết hai người lại dám to gan như vậy!”

“Khụ khụ khụ…” Nam Chi mặt đỏ tai hồng: “Em biết rồi, em biết rồi mà.”

Cô ấy còn nói thêm gì nữa thì Nam Chi làm gì còn mặt mũi nữa!



Ngày ghi hình “Tinh quang lộng lẫy” là vào rạng sáng thứ sáu ba ngày sau. Nam Chi đã ngủ một giấc thật ngon vào ban ngày. Cô không giỏi làm cú đêm cho lắm, trước khi ghi hình còn uống thêm một ly cà phê để nâng cao tinh thần nữa mà.

Bởi vì lúc quay là rạng sáng nên cho dù fans dưới khán đài có mệt mỏi hay buồn ngủ thì nhân viên công tác cũng muốn các cô có sức sống một chút.

Nam Chi hơi đau lòng, lén chào hỏi với mọi người ở dưới khán đài.

Những người hâm mộ đến vì Nam Chi trong nháy mắt dồi dào năng lượng trở lại khiến cô hơi sửng sốt.

“Tinh quang lộng lẫy” là một show nửa phỏng vấn và nửa trò chơi. Bốn người họ lên khán đài giới thiệu bản thân mình. Đương nhiên chia thành hai nhóm, Dịch Hảo và Ngô Mộng Dĩnh một nhóm và Nam Chi với Giang Phong Ngạn một nhóm, phân chia theo CP trong phim.

Sau khi bốn người giới thiệu xong, mọi người bắt đầu nói về tình hình gần đây của mình. Vì người MC sẽ linh hoạt phản ứng để làm bầu không khí trở nên sôi động nên đến lượt Nam Chi chỉ cần trả lời câu hỏi mà thôi. MC sẽ tạo ra tiếng cười khiến cả trường quay cười ha ha theo.

“Chúng ta đều biết Nam Chi có biệt danh là bà mai giới giải trí. Trước mắt nam nghệ sĩ hợp tác với cô là Giang Phong Ngạn sẽ không trúng chiêu chứ?” MC cười hỏi.

Nam Chi sửng sốt, sau đó thầm nghĩ rằng đúng vậy thật. Hầu hết vai diễn của cô đều là vai độc thân. Trong bộ phim thì cô không có nhiều đối tượng lắm nhưng đã có ba người trúng chiêu rồi. Tuy nhiên đúng là chỉ còn mỗi Giang Phong Ngạn độc thân mà thôi.

“Có phải tôi cũng sẽ mau thoát khỏi kiếp ế này không?” Giang Phong Ngạn ở bên cạnh nhanh chóng nói tiếp: “Nếu tôi thật sự thoát ế thì phải mang quà cảm tạ Nam Chi mới được.

Phía dưới fans của Giang Phong Ngạn ồn ào kêu lên: “Không cần!”

Đúng lúc này Ngô Mộng Dĩnh ở bên cạnh cũng giơ tay lên tiếng: “Ở giữa bộ phim tôi cũng có chút tuyến tình cảm với Nam Chi. Mặc dù đó là tình cảm bạn bè thân thiết, như vậy cũng có thể thoát khỏi kiếp độc thân sao?”

Nam Chi dở khóc dở cười, nhìn fans phía dưới rồi vội vàng cười nói: “Tôi tôn trọng ý kiến fans.”

MC trêu chọc fans vài câu rồi chuyển sang đề tài khác. Nam Chi cũng thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Bởi vì đang tuyên truyền bộ phim mới nên phần phỏng vấn hỏi rất nhiều về chuyện quay phim. Chẳng qua là do ba người kia trả lời, lâu lâu cô mới phụ họa thêm vài câu mà thôi.

Phần sau là phân đoạn chơi trò chơi. Tổ tiết mục đã chuẩn bị rất nhiều trò chơi dành cho hai người theo nhóm.

Nam Chi cũng không ngốc. Cô lập tức nhìn ra họ đang muốn giúp đỡ bộ phim xào CP đây mà.

Tốt xấu gì cô cũng là người đã có bạn trai rồi. Vậy nên khi chơi trò chơi cô cố ý tránh tiếp xúc thân thể với Giang Phong Ngạn nhiều nhất có thể. Kết quả trong một trò chơi cô rơi từ trên cột xuống nhưng may là Giang Phong Ngạn nhanh tay lẹ mắt xông đến đỡ được cô.

Tiếng thét chói tai vang lên tại hiện trường ghi hình, MC cũng nhìn theo tiếng hét lớn đó.

Nhưng Giang Phong Ngạn chỉ cười cười, thấy Nam Chi đứng vững nên vội buông cô ra: “Ai ngã xuống tôi cũng có thể đỡ được cả.”

“Oh ~”

Nam Chi cảm ơn xong liền nhanh chóng chơi trò chơi tiếp, lần này cô cố gắng để không phải rớt xuống nữa.

Sau khi chương trình giải trí kết thúc ghi hình, Nam Chi thấy mình như mất nửa cái mạng rồi ấy. Trò chơi quá mệt mỏi, cô chơi đến mức nhũn người luôn rồi. Cuối cùng vì cô mà Giang Phong Ngạn cũng thua thảm luôn, hai người còn phải chịu phạt rửa mặt bằng bánh kem.

Sau khi kết thúc quay, Nam Chi trở lại hậu trường, còn đi xin lỗi riêng Giang Phong Ngạn, trong lòng cô có hơi bối rối một chút.

“Là trò chơi thôi, không cần để ý.” Giang Phong Ngạn cười cười: “Chỉ là đây là lần đầu tiên tôi chơi thua đến mức này thôi, cũng khá mới mẻ.”

Nam Chi cảm thấy hơi lúng túng: “Xin lỗi, tôi thật sự không giỏi mấy cái này.”

Giang Phong Ngạn: “Tôi nghe nói cô không thích đi show giải trí, hóa ra là có nguyên nhân.”

Nam Chi: “…”

Cái này cũng khó cho cô quá rồi.



“Vấn Tiên” liên tục phát sóng sau hai tuần, nhiệt độ vẫn không ngừng tăng lên. Còn phá luôn ra kỷ lục rating của đài Anh Đào.

Bộ phim có tất cả hai CP nhưng Nam Chi và Giang Phong Ngạn được yêu thích hơn hẳn. So với CP nam nữ chủ có cuộc gặp gỡ như trong bộ phim thần tượng thì mối tình vừa hận vừa yêu của cô với Giang Phong Ngạn được người xem yêu thích hơn.

[Tôi muốn mạnh mẽ yêu cầu tăng thêm đất diễn cho vai nam hai nữ hai này, đôi này có cảm giác quá đi à!]

[Vừa yêu vừa hận đối phương, nam phụ bị kiếm đâm xuyên qua làm tui khóc lớn quá trời trời luôn, ngược tàn ác.]

[Thật sự phấn khích quá chời. Hơn nữa hai nhân vật này đều rất thông minh. Lần đầu tiên tôi thích một CP đến vậy đấy.]

[Biểu cảm hai người thầm lo lắng cho nhau làm tôi vô cùng cảm động. Rõ ràng yêu nhau nhiều như vậy, vì sao lại ngược đối phương như thế chứ hu hu hu.]

[Tự nhiên cảm thấy Nam Chi với Giang Phong Ngạn xịn quá, tui muốn chèo thuyền, có ai chèo chung hơm!]

[Tui! Ngoài đời hai người cũng xứng đôi lắm luôn!]

Sau khi “Tinh quang lộng lẫy” được phát sóng, Nam Chi với Giang Phong Ngạn lập tức lên hot search cùng nhau. Những fan CP của bộ phim đều như đeo kính hiển vi khi xem chương trình, hóa thân thành mấy thám tử, ngồi soi biểu hiện của Nam Chi và Giang Phong Ngạn.

Cuối mọi người đưa ra một kết luận, đó chính là hai người này có triển vọng!

[Lúc xem đoạn Giang Phong Ngạn đỡ được Nam Chi làm tui muốn bay bổng luôn ấy, hay lắm!]

[Thích quá, tôi đu CP này, CP này có real không đây!!!]

[Hai người này tuyệt đối có gì đó, nếu không phải thì một tháng tới tôi đây sẽ không mua bất cứ món đồ nào luôn!]

[CP Nam Phong tiến lên nèo!]

Sau khi Nam Chi đọc được bình luận từ chỗ Trang Khả Khả, đầu cô chỉ toàn dấu chấm hỏi.

“Nhìn ra hai tụi chị thân mật chỗ nào vậy?”

“Nam Phong CP là cái quái gì?”

“Cái gì đang diễn ra thế?”

Nam Chi liên tục hỏi mấy câu để thể hiện sự nghi hoặc trong lòng mình.

Trang Khả Khả trấn an cô: “Chỉ là những fans trên mạng thích đu vậy thôi. Chị Nam Chi cứ nhìn sang phương diện khác xem. Vì nhân vật của bộ phim này mà nhân khí của chị lại tăng thêm một bậc nữa rồi.”

Nam Chi trầm tư, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc rồi mở miệng nói: “Nhìn theo phương diện khác thì bạn trai chị sẽ không tức giận sao chứ?”

Trang Khả Khả trầm mặc hồi lâu, nhìn cô với ánh mắt lo lắng: “Chị Nam Chi, chị tự cầu phúc đi nha.”

Nam Chi: “…”

Cô nhớ đến buổi tối hôm mình và Chu Tự Bắc cùng nhau ăn cơm.



Chu Tự Bắc ở trong văn phòng xem bình luận trên Weibo. Anh cười lạnh khiến Tề Tín ở bên cạnh sợ đến mức đứng thẳng lưng, đến nhúc nhích cũng chẳng dám.

“Tổng giám đốc, anh xem bình luận hơn một tiếng rồi, có phải đều gần giống nhau không?” Tề Tín cẩn thận hỏi.

Chu Tự Bắc ném điện thoại lên trên bàn, ngước mắt nhìn Tề Tín: “Cậu cảm thấy Nam Chi với Giang Phong Ngạn xứng đôi sao?”

“Đương nhiên không xứng rồi!” Sao Tề Tín không biết đáp án mà Chu Tự Bắc muốn nghe cho được, anh ấy lập tức nói: “Tổng giám đốc với cô Nam Chi mới xứng, mấy người trên mạng không có mắt gì cả!”

Tâm tình của Chu Tự Bắc cũng tốt hơn một chút nhưng vẫn hừ lạnh hỏi: “Có phải bây giờ tôi không được công khai với Nam Chi phải không?”

Vốn dĩ Chu Tự Bắc cho rằng việc không công khai đối với anh mà nói thì không có to tát gì lắm. Nhưng bây giờ thấy trên mạng rảnh rỗi không có việc làm như vậy, còn dám se duyên cho Nam Chi, tất cả đều nói giống nhau như vậy.

Thật là, bạn trai thật sự còn ở đây chưa chết đâu!

“Trên nguyên tắc thì không được.” Tề Tín vẫn còn nhớ những lời mà Diêu San từng nói với anh ấy, tường thuật lại hết cho Chu Tự Bắc nghe: “Bây giờ cô Nam Chi đang ở trong thời kỳ phát triển, không hề có dấu hiệu đi xuống. Người đại diện của cô ấy nói với tôi rằng hy vọng tổng giám đốc giữ chừng mực. Cô ấy không muốn sự việc giống như vụ của Diệp Lẫm Thanh.

Chu Tự Bắc thở dài một tiếng, vô cùng bất mãn nói: “Bây giờ tôi phải nhìn mấy người này kéo dây tơ hồng cho bạn gái mình?”

“Đây đều là giả.” Tề Tín trấn an: “Tổng giám đốc biết rõ mà.”

Tề Tín lặng lẽ tiến lại gần, nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình đang báo cáo những bình luận nói Nam Chi với Giang Phong Ngạn rất xứng đôi…

Đúng là ấu trĩ.



Trang Khả Khả tự mình đưa Nam Chi đến trước phòng bao của nhà hàng, sau đó thành công thoát thân, trước khi đi còn cổ vũ cô nữa.

Vẻ mặt Nam Chi vô cùng ai oán nhìn Trang Khả Khả rời đi, sau đó thở dài đi vào phòng bao.

Khi cô vừa mở cửa ra đã thấy Chu Tự Bắc nhìn mình với ánh mắt cười như không cười.

Nam Chi cảm thấy hơi áp lực rồi đấy…*

*Trong raw gốc là cảm thấy Alexander, đây là ngôn ngữ mạng, có nghĩa thể hiện sự áp lực rất lớn. Bởi vì alex = áp lực, alexander có thể hiểu là “áp lực còn lớn hơn núi”.

“Anh đã gọi rất nhiều món em thích, em xem có muốn ăn thêm gì khác không.” Chu Tự Bắc đẩy menu đến trước mặt cô.

Nam Chi nhìn lướt qua rồi đóng thực đơn lại, sau đó cười nói: “Đồ ăn anh chọn rất ngon, không cần gọi nữa.”

“Em nói xem có phải anh cũng nên tiến vào giới giải trí không?”

Chu Tự Bắc thình lình nói ra vấn đề khiến Nam Chi phải nhảy dựng lên: “Anh vào giới giải trí làm gì?”

“Đóng phim với em.” Chu Tự Bắc nhìn cô cười: “Có lẽ sẽ có fans đẩy thuyền chúng ta chăng?”

Nam Chi vừa mới bưng ly nước để uống một ngụm giải khát nhưng đã bị lời nói của anh dọa đến mức phải ho khan: “Khụ khụ… Những lời trên mạng đó đều là giả.”

Vẻ mặt Chu Tự Bắc rất nghiêm túc nói: “Anh rút lại lời nói không để tâm trước đó, lén bồi thường cũng không đủ.”

Nam Chi để ly xuống, bất lực cười nói: “Chị Diêu nói tuyệt đối không được công khai.”

“Người đại diện của em đúng là một hòn đá cản đường tình yêu của chúng ta.” Chu Tự Bắc mím môi nói.

Nam Chi: “…”

Chu Tự Bắc cười cười: “Nếu đã như vậy thì tối nay tới nhà anh đi, anh giúp em lựa chọn kịch bản.”

Nam Chi nghiêng đầu, lời nói này nghe cứ không đúng chỗ nào ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK