Nhu Thủy thì biết được họ là một đội với nhau chuyên đi làm nhiệm vụ cao cấp, có khi còn làm nhiệm vụ siêu giai, mặc dù ba người này chỉ là tam phẩm cao cấp nhưng do họ trường kỳ tập luyện ở trong trọng lực trường làm sức chiến đấu của họ khác hẳn với những người cùng cấp.
Sau khi ngồi trò chuyện được một lúc thì Kinh Thiên không dây dưa nữa mà bắt đầu việc luyện tập thật sự của mình. Kinh Thiên triệt tiêu hết thiên lực trong cơ thể, lúc này đây hắn chỉ dùng cơ thể đơn thuần để chống lại trọng lực gấp mười lần ở đây.
Một sức ép khủng khiếp đè lên người Kinh Thiên, từng tiếng kẽo kẹt trong xương hắn vang lên, cảm giác thật sự rất đau đớn, từng khớp xương như muốn lệch ra ngoài, nhưng Kinh Thiên vẫn cắn răng chịu đựng hết thảy.
Được một thời gian sau thì tình hình đã tốt hơn hẳn, tuy Kinh Thiên vẫn bị đè bẹp nằm trên sàn nhưng cơ thể đã thích ứng được đôi chút, lúc này
Kinh Thiên mới thử cử động ngón tay mình xem sao, thật sự chỉ một cử động nhỏ thôi cũng làm hắn đau thấu trời đất.
Đám người Nhu Thủy, Huyễn Ảnh Tử và Hình Phong ngồi kế bên thấy thế đều kinh ngạc không hiểu Kinh Thiên đang làm gì, thật sự khó hiểu a, lại có người luyện tập như vậy, dùng chính cơ thể mình đi đói chọi lại với áp lực ở đây.
Nhìn khuôn mặt thống khổ của Kinh Thiên làm cả ba người đều hít một hơi lạnh, cái cách ngược đãi bản thân này thật là hiếm thấy. Nhu Thủy thấy
Kinh Thiên như thế nàng liền lên tiếng: "Kinh Thiên a, đệ làm như vậy thật sự không hay tí nào, sao lại ngu ngốc triệt tiêu thiên lực để cơ thể đối chọi với trọng lực ở đây thế, nếu không may thì cơ thể đệ hỏng mất"
Kinh Thiên muốn mở miệng nói nhưng thật sự hơi khó khăn: "Đa tạ Nhu Thủy học tỷ quan tâm, đây là cách luyện công của đệ thôi, không sao cả, đệ có chừng mực mà". Cơ hồ nói xong một câu mà hắn như muốn thoát lực toàn thân.
Nhu Thủy nghe hắn nói thế cũng chỉ khẽ lắc đầu rồi không nói gì nữa, nhưng nàng vẫn lặng im nhìn về phía hắn, để đề phòng nếu có gì xảy ra nàng còn kịp thời ra tay.
Đã hơn một tiếng trôi qua, lúc này Kinh Thiên cũng bắt đầu hoạt động được mấy ngón tay, thấy thế hắn liền dùng sức hai tay chống cơ thể để từ từ ngồi dậy, lại qua một khoảng thời gian thì hắn đã miễn cưỡng ngồi dậy được, lúc này sắc mặt Kinh Thiên rất khó coi, mồ hồi chảy ra đầy người.
Ba người Nhu Thủy thấy Kinh Thiên không dùng thiên lực mà ngồi dậy được thì đều trợn mắt nhìn hắn, thật không thể tin được, chỉ lấy cơ thể thôi mà lại có thể đối kháng được với trọng lực, từ trước tới giờ mới thấy a.
Thật sự không trách được, nếu đổi là người bình thường thì không biết qua bao ngày mới làm được như Kinh Thiên, nhưng cái tên này hắn ta đã luyện Lôi Đế Luyện Thể tới tầng thứ tư, cơ thể hắn lúc này cường hản hơn biết bao lần rồi, nên trong thời gian ngắn như thế mới ngồi dậy được.
Trong khi Kinh Thiên cùng với mấy người Nhu Thủy bắt đầu ngồi trò chuyện với nhau thì long ca trong đan điền hắn liền lên tiếng: "Kinh Thiên, sao ngươi không luyện tiếp đi, luyện cho tới khi cơ thể ngươi gãy nát cũng chả sao, người bình thường sẽ sợ khi luyện công tổn hại tới gân cốt, nhưng ngươi là người luyện Lôi Đế Quyết thì lại khác a"
Kinh Thiên nghe được long ca nói thế liền trợn mắt, mẹ nó nãy giờ đau đớn ta chịu chưa đủ hay sao mà lại kêu ta đi luyện tiếp, muốn ép chết người hả. Thất vẻ mặt nghi ngờ của Kinh Thiên thì long ca đành giải thích thêm: "Ngươi lo cái gì, Lôi Đế Quyết có cách luyện rất bá đạo, đó là phá xong lại lập, ngươi cứ ép cơ thể mình tới cực hạn của cực hạn, rồi vận chuyển Lôi Đế Luyện Thể chữa trị thì tốc độ luyện công sẽ nhanh hơn nhiều"
Kinh Thiên lúc này mới trợn mắt lên, mẹ nó thật sự có cái cách luyện ngược đãi này sao, chỉ sợ chưa luyện xong thì tinh thần đã hỏng mất rồi, chịu đựng đau đớn như thế trong thời gian dài thì dù có là ma quỷ cũng than không ngớt đó.
Nhưng Kinh Thiên biết long ca sẽ không hại mình, hắn đã nói như thế thì tất sẽ có cơ sở, Kinh Thiên cũng không nói nhiều nữa mà bắt đầu cố gắng dùng hết sức để đứng lên.
Nhìn thấy Kinh Thiên như thế thì mấy người Nhu Thủy chỉ biết lắc đầu cười khổ, cái tên này thật sự là biến thái, luyện công kiểu này sợ chưa luyện xong đã xảy ra án mạng mất rồi.
Lúc này cũng đã trôi qua hơn vài tiếng, Kinh Thiên cũng từ từ đứng dậy được, nhưng hắn không dám đứng thẳng lên, chỉ sợ một khi làm vậy thì sức ép ở đây có thể làm cho xương sống của hắn gãy thành nhiều khúc, mặc dù biết có Lôi Đế Luyện Thể nhưng Kinh Thiên thật sự không dám liều, nếu có gì không may xảy ra thì hắn chẳng phải thành phế nhân hay sao.
Kinh Thiên vẫn giữ dáng đứng hơi cong của mình một thời gian, rồi hắn mới từ từ đứng thẳng dậy, nhưng lúc này bỗng một âm thanh vang lên.
Rắc!
Toàn bộ xương chân của Kinh Thiên cơ hồ không chịu nổi áp lực nên bắt đầu gãy vụn, Kinh Thiên liền bị ép quỳ sát xuống, hắn cố gắng lấy tay chống đỡ nhưng lại một tiếng rắc khác vang lên, toàn bộ xương tay cũng bị nát ra rồi các bộ phận còn lại cũng thế.
A a a!
Do quá đau đớn nên Kinh Thiên không chịu nổi mà hét lên một tiếng rất lớn, làm chấn động cả căn phòng trọng lực này. Nhu Thủy, Huyễn Ảnh Tử và Hình Phong nghe thấy tiếng hét liền kêu lên không ổn, cả ba bùng phát thiên lực xong chạy tới chỗ Kinh Thiên giúp cho hắn nằm ngay ngắn lại.
Sau một hồi cơ đau qua đi thì Kinh Thiên mới mở miệng nói: "Đa tạ học tỷ, học trưởng, ta không sao cả, chỉ cần nằm nghỉ ngơi một tí là khỏi hẳn thôi". Tuy nghe Kinh Thiên nói thế nhưng Nhu Thủy cũng không an tâm mà bắt đầu truyền thiên lực vào xem xét cơ thể hắn một lược, lúc này nàng ta hơi nhíu mày lại: "Thật sự không ổn tí nào, cơ thể học đệ đã bị gãy nát hết rồi, tình trạng rất trầm trọng, nếu không mau chữa trị thì sẽ để lại di chứng không nhỏ"
Kinh Thiên nghe thế cũng không tỏ ra lo lắng là mấy, lúc này Huyễn Ảnh
Tử mới nói xen vào: "Ha ha, không lo, không lo, Kinh Thiên đệ thật may a, Nhu Thủy nàng ta là chuyên về chữa trị đấy, vì tính chất đặc thù của song hệ Mộc Thủy nên năng lực chữa trị của nàng rất là cường đại, tìm khắp nơi cũng hiếm gặp đấy"
Huyễn Ảnh Tử vừa nói xong thì Nhu Thủy chỉ khẽ cười một cái, thật sự với tính tình ôn nhu của nàng cộng thêm nụ cười này làm cho người khác có cảm giác như đây là một tiên tử giáng phàm, thật sự thánh khiết nhẹ nhàng tới cực điễm, Kinh Thiên thấy một cảnh này cũng thất thần mà nhìn chằm chằm vào.
Nhu Thủy liền mở hai bàn tay ra, nàng bắt đầu vận công, bỗng tay bên trái xuất hiện một màn sáng màu xanh lục tỏa ra sức sống rất mạng liệt, còn bền tay phải thì hiện ra màn sáng mà lam nhẹ nhàng ôn nhu, xong nàng liền chạm hai tay lên ngực của Kinh Thiên, hai luồng khí kình một xanh lục một lam từ từ truyền vào cơ thể hắn.
Khi khí kình đi khắp cả thân thể thì Kinh Thiên cảm thấy rất thoải mái và nhẹ nhàng, do xương toàn thân bị gãy nát nên cơ thể Kinh Thiên sưng lên rất nhiều, nhìn hắn như một quả bóng vậy, nhưng nhờ Nhu Thủy nên cơ thể hắn giờ đây bắt đầu thu nhỏ lại không còn sưng lên nữa.
Một lúc sau thì Kinh Thiên kêu Nhu Thủy dừng tay không chữa trị nữa, do long ca nhắc nhở hắn nếu cứ để như thế thì lấy gì mà luyện công đây, mặc dù Nhu Thủy tỏ vẻ lo lắng như nàng vẫn từ từ thu hồi khí kình lại.
Kinh Thiên bắt đầu dùng Lôi Đế Luyện Thể tầng thứ tư tuần hoàn khắp nơi chữa trị lại những vết xương gãy, trong lúc đang trị thương thì đôi khi có những tia lôi điện màu hoàng kim thoát ra ngoài, tạo nên những tiếng nổ lớn nhưng không để lại tí thiệt hại nào xung quanh.
Do kiến thức của những viện sinh ở đây có hạn nên không ai để ý hay thấy làm lạ về tia lôi điện hoàng kim đó, họ chỉ nghĩ đó có thể là một công pháp nào đó của lôi viện mà thôi. Nếu lúc này ở đây có mặt mấy người viện trưởng thì chắc họ đã tẻ ngửa ra mất rồi, vì chắc chắn họ biết tia lôi điện kia biểu hiện cho cái gì.
Thật sự long ca cho hắn luyện công ở đây cũng một phần bất đắc dĩ, vì nếu giờ mà muốn đứa hắn về tới phòng của mình thì quá khó khăn, trên đường đi không biết tên này sẽ đau đớn tới cỡ nào, với lại ở đây cũng không ai nhận thức qua Hoàng Kim Lôi nên long ca cũng chả sợ gì.
Trong lúc Kinh Thiên chữa thương thì cơ thể hắn cũng xảy ra một vài biến hóa, những khúc xương sau khi được chữa trị nhờ Lôi Đế Luyện Thể thì bắt đầu xuất hiện một tia hoàng kim sắc rất nhạt, nếu không dùng thiên lực tra xét kỹ càng thì không thể nào nhận ra, chỉ có long ca là mỉm cười đắc ý.
Lôi điện phát ra ngày càng nhiều hơn trước, và còn cường hãn hơn trước, mọi người lúc này không ai dám lại gần khoảng cách mười trượng xung quanh Kinh Thiên, chỉ có một hai người thuộc lôi viện đang ngồi đây thì chỉ biết há hốc mồm mà nhìn, họ thật sự lần đầu tiên mới thấy được công pháp kinh khủng như vậy, đó giờ trong lôi viện hình như chưa từng thấy ai sử dụng qua.
Được một thời gian thì không có tiếng sấm vang lên nữa, lôi điện cũng đã thu liễm lại hết, lúc này Kinh Thiên mới thở ra một ngụm trọc khí rồi mới bắt đầu ngồi dậy từ từ nhưng dáng vẻ vẫn rất khó khăn, dù sao ở đây vẫn là phòng trọng lực chứ không như bình thường ở ngoài.
Thấy tốc độ hồi phục của Kinh Thiên thì Nhu Thủy, Huyễn Ảnh Tử và Hình
Phong chỉ biết đứng trơ ra đó mà nhìn, họ thật sự không tin được trên đời lại có loại quái vật như vậy, theo lời của Nhu Thủy thì xương cốt tên này đã bị vỡ nát hết, cho dù lúc đầu nàng đã dùng lực lượng của mình để chữa trị thì cũng phải trong hơn một tuần mới bình phục được, trong khi cái tên này thì chỉ gần nữa ngày đã có thể ngồi dậy rồi.