Lúc này Kinh Thiên đang bị hơn mười tên hắc y nhân của Tung gia vây đánh, mặc dù bọn chúng thua Kinh Thiên một hai cấp nhưng do nhân số quá đông cũng làm Kinh Thiên khốn đốn một phen.
Trong lúc đám hạ nhân đang giằng co với Kinh Thiên thì cái tên Tung Minh kia đứng ở ngoài đang chuẩn bị một cái gì đó, chỉ thấy hơn hai mươi tên hắc y nhân vây xung quanh hắn lại.
Thấy biểu hiện lạ lùng của bọn chúng thì Kinh Thiên cảm thấy không ổn, một cảm giác nguy cơ đang ập đến, Long ca nhìn lại thì sắc mặt vội biến: "Kinh Thiên, ngươi mau ngăn đám kia lại, bọn chúng đang lập trận pháp đấy".
Được Long ca cảnh báo thì Kinh Thiên liền đề cao thực lực tới đỉnh phong để thoát ra khỏi sự vây công của đám hắc y nhân.
Kinh Thiên vừa đột phá lên tới nhị phẩm đỉnh phong nên thực lực của hắn tăng lên rất nhiều, ngày trước chiến đấu với gần hai chục tên thôi đã làm cho hắn phải cạn kiệt thiên lực, nhưng mà bây giờ khi chiến đấu với mười tên này thì hắn vẫn thấy nhẹ nhàng như không.
Sau một hồi chiến đấu thì đã có năm tên hắc y nhân ngã xuống, đám còn lại không thể nào giữ chân Kinh Thiên được nữa mà để hắn rời đi.
Sau khi thoát ra khỏi sự vây công của đám hắc y nhân thì Kinh Thiên trên tay cầm Thiên Thủy kiếm lập tức phóng nhanh về phía đám người Tung
Minh.
Kinh Thiên tập trung toàn bộ sức mạnh vào thanh kiếm rồi chém ra một đường kiếm khí. Lúc này kiếm khí bay đến cách đám người Tung Minh chỉ còn vài mét.
Đùng!
Một tiếng nổ lớn vang lên làm chấn động cả khu vực xung quanh, bụi mù bao phủ khắp nơi.
Bỗng nhiên hai mắt của Kinh Thiên co rút lại, vì hắn nhận ra là đường kiếm khí khi bay tới đám người Tung Minh thì bỗng nhiên có một sức mạnh vô hình ngăn trở nó lại, làm cho nó không cách nào tiến tới được nữa.
Lúc này dưới chân Tung Minh đã hiện lên một trận đồ cực lớn, hắn là trung tâm của trận đồ, còn hơn hai mươi tên hắc y nhân còn lại thì chiếm cứ mỗi một góc của trận đồ này.
Kinh Thiên thấy trận pháp sắp hoàn thành thì hắn cũng hơi hoảng loạn, nhưng sau đó liền bình tĩnh lại.
Kinh Thiên phóng thẳng lên cao, hắn vận Lôi Đế luyện thể lên đỉnh phong, dung nhập thêm lam lôi của Bôn Lôi Mã rồi chém ra một đường kiếm khí xông thẳng về hướng đỉnh đầu của Tung Minh.
Nếu như đánh từ hướng trực diện thì kiếm khí sẽ bị những tên hắc y nhân khác phối hợp chống đỡ lại, nhưng nếu chỉ tập trung đánh vào tâm trận nơi Tung Minh đang đứng thì lại khác, hắn không thể nào chống đỡ nổi đường kiếm khí ác liệt này của Kinh Thiên.
Nhưng chiêu thức đó sắp bay tới đỉnh đầu của Tung Minh thì năm tên hắc y nhân còn lại nhảy ra, dùng thân thể của bọn chúng để đón đỡ đường kiếm khí này.
Kiếm khí sau khi giết năm tên hắc y nhân đó thì bay về phía Tung Minh, nhưng do lúc trước bay qua giết chết mấy tên hắc y nhân kia làm cho sức mạnh của đường kiếm khí đó đã giảm đi phần nào nên khi chạm tới Tung
Minh thì đã bị hắn đỡ được.
Sau một chiêu thất bại thì Kinh Thiên vội vàng lui về sau, vì trận pháp của Tung Minh lúc này đã hoàn thành rồi, từng luồng hắc khí từ đầu của hai mươi tên hắc y nhân dần dần phát ra.
Kinh Thiên thấy hắc khí phóng ra liền nói: "Thì ra đám người lần trước tấn công Ưng gia quả thật là các ngươi".
Tung Minh nghe hắn nói thế thì thoáng giật thót, nhưng rồi hắn đã bình tĩnh lại: "ha ha, cho dù ngươi biết được thì đã sao, ngươi cũng phải chết ở đây thôi, lấy ai mà đi báo cho cái đám Ưng gia đây".
Kinh Thiên nhìn hắn rồi cười lạnh: "Không biết ai chết về tay ai đâu".
Mặc dù Kinh Thiên nói thế nhưng hắn cũng lo lắng một chút, hơn hai mươi tia hắc khí kia không phải dễ đối phó, mặc dù hắc khí của mấy tên này thua cái tên đầu lĩnh hồi trước mà hắn giết nhưng chúng lại lấy số lượng bù lại cho chất lượng.
Tung Minh cười lớn rồi nói với Kinh Thiên: "Vậy để ta cho ngươi thưởng thức một chút cái gì gọi là Hủ Thực trận pháp của Tung gia a".
Tung Minh đứng ở tâm trận, hắn bắt quyết rồi điều động hơn hai mươi đường hắc khí hướng Kinh Thiên lao tới.
Hắc khí chuẩn bị đánh trung Kinh Thiên thì hắn đã phóng ra xa để tránh, nhưng đám hắc khí này dai còn hơn đĩa, cứ bám lấy hắn không buông.
Nhưng tia hắc khí đó đã bao vây xung quanh Kinh Thiên, không cho hắn có cơ hội thoát thân, Kinh Thiên đứng giữa vòng vây liên tục dùng Thiên
Thủy kiếm để chống đỡ lại.
Kinh Thiên đã có kinh nghiệm chiến đấu với nhưng hắc khí đó nên hắn đã vận dụng lam lôi cùng kim lực bao quanh thanh kiếm lại, làm cho nó không bị bào mòn bởi những hắc khí đó.
Tung Minh thấy Kinh Thiên vẫn chống đỡ được thì sắc mặt hắn bỗng trầm lại: "Hừ đúng là giai như gián, đã vậy thì ta không nương tay nữa".
Tung Minh bắt đầu thay đổi thủ phắp, hắn tạo ra vô số thủ ấn rồi đánh vào người hai mươi tên hắc y nhân kia.
Đám hắc y nhân đó bỗng nhiên hét lớn lên, hai mắt của bọn chúng cũng bắt đầu tỏa ra hắc khí.
Sau một thoáng thì Kinh Thiên cảm thấy hắc khi phát ra từ người chúng đã trở nên nồng đậm hơn trước và cũng cường hãn hơn.
Mặc dù Thiên Thủy kiếm đã được Kinh Thiên quán nhập sức mạnh để bảo vệ nhưng chỉ sợ là không chống đỡ được lâu.
Thấy tình hình nguy cấp nên Long ca liền nói: "Chỉ cần ngươi giết được một tên trong số chúng thì trận pháp này sẽ xuất hiện lỗ hỏng và bắt đầu suy yếu thôi, cứ thế mà giết tới tâm trận tất phá được nó".
Kinh Thiên nghe thế thì gật đầu một cái, rồi hắn tập trung hết sức mạnh lại.
Diệt Kim Kiếm Khí!
Một đường kiếm khí hình bán nguyệt phóng ra, bay thẳng tới Hủ Thực trận pháp kia.
Ầm Ầm!
Hai tiếng nổ lớn vang lên nhưng lại không thể nào làm cho trận pháp đó sứt mẻ tí nào cả.
Kinh Thiên thấy vậy cũng kinh ngạc: "Tại sao lại thể, mấy tên hắc y nhân kia không thể nào đỡ nổi một đường kiếm khí này của mình được".
Trong lúc Kinh Thiên đang suy nghĩ thì hơn hai mươi đường hắc khí khủng bố kia đang lao về phía hắn, Kinh Thiên liên tục tránh né, nhưng do thời gian dài phải chạy liên tục cũng làm cho hắn thấy mệt mỏi.
Kinh Thiên vừa tránh né đám hắc khí kia vừa ngưng thần nhìn về phía trận pháp của Tung Minh, bỗng nhiên hai mắt hắn sáng rực lên: "Do chiêu thức của ta không tập trung vào một điễm nên không thể xuyên phá được trận pháp đó, khi chiêu thức của mình trúng trận pháp thì Tung Minh đã điều động nó để chia đều sát thương cho hai mươi tên kia cùng gánh chịu, quả thật là cao minh a".
Kinh Thiên đã biết được sơ hở của trận pháp đó nên lần này hắn muốn một kích mạnh nhất đánh cho đám kia tan tát.
Lôi Đế Luyện Thể tầng năm.
Kim Chi Lực
Kinh Thiên đề thăng tu vi lên tới đỉnh phong rồi phát ra thiên lực thuộc hai nguyên tố khác nhau, hoàng kim lôi và kim lực bắt đầu quán nhập vào mũi kiếm, lúc này trước mũi kiếm đã xuất hiện một quả cầu nhỏ.
Đi!
Sau một tiếng của Kinh Thiên thì một đường kiếm khí lăng lệ phóng ra, kiếm khí này không phải hình bán nguyệt nữa mà nó đã thu nhỏ lại thành một tia kiếm khí to bằng một ngón tay.
Ầm ầm ầm!
Khi tia kiếm khí này phóng tới thì hoàng loạt tiếng nổ nối đuôi nhau vang lên, khi Kinh Thiên nhìn lại thì thấy khoảng năm sau tên hắc y nhân bắt đầu ngã xuống, trên trán của bọn chúng còn có một lỗ máu nhỏ.
Tia kiếm khí đó bay gần tới chỗ của Tung Minh thì đã bị tiêu hao gần hết nên hắn có thể đón đỡ được, nhưng chấn động phát ra cũng làm cho thiên lực của hắn cũng nhộn nhạo.
Sắc mặt của Tung Minh liền hoảng hốt: "Không thể nào, với tu vi của hắn làm sao mà xuyên thủng được trận pháp của mình".
Kinh Thiên quét ánh mắt lạnh lùng về phía Tung Minh rồi nói: "Giờ chết của ngươi đã điểm, mặc dù ta không thích sát sinh nhưng người lại chọc ta hết lần này tới lần khác, vậy thì chết đi".
Tung Minh nghe Kinh Thiên nói thế thì mồ hôi lạnh của hắn chảy ra đầy đầu, một cảm giác sợ hãi đã lan tran khắp trong tâm trí hắn.